Chương 40: Một Đao Kinh Khủng

Cảm nhận được luồng gió mạnh mẽ ập tới, Tô Trường Thanh vẫn mặt không biểu cảm, tên lính Hắc Kỳ Quân này tự cho rằng mình mặc áo giáp sắt, có thể không sợ đao kiếm chém gϊếŧ, nhưng trong mắt Tô Trường Thanh, những bộ áo giáp chất liệu bình thường có mặc hay không cũng chẳng khác gì nhau!

"Xoẹt!"

Tô Trường Thanh đột nhiên rút đao, nhát đao này như gió thoảng nhẹ nhàng, không tiếng động, chém thẳng vào cổ tên lính Hắc Kỳ Quân, tốc độ cực nhanh, cộng với đao pháp tinh diệu tuyệt luân,không gì không phá.

"Xoẹt!"

Lưỡi đao chém vào cổ tên lính Hắc Kỳ Quân, lớp giáp sắt bảo vệ cổ của hắn phát ra tiếng rách, dưới nhát đao của Tô Trường Thanh, chỉ hơi cản lại một chút, liền bị cắt đứt, dư lực vẫn chưa hết, xé toạc cả máu thịt và xương của hắn.

"Ọc ọc!"

Cái đầu ném lên cao kia trong mắt lưu lại kinh ngạc cùng khó có thể tin, dường như không cách nào tưởng tượng chính mình võ trang đầy đủ, đối mặt một cái liền đầu một nơi thân một chỗ!

Trong đôi mắt màu xám của Tô Trường Thanh tràn ngập sát khí lưu chuyển tĩnh mịch, hắn muốn gϊếŧ!

Gϊếŧ đến chung quanh không nghe thấy tiếng thở mới thôi!

Gϊếŧ!

Mấy tên binh lính Hắc Kỳ quân vây gϊếŧ mà đến, có cầm trong tay chiến đao, có cầm trường thương, trong đó càng có võ giả cực hạn cơ thể nhân loại, có thể võ giả nắm giữ khí huyết, tất phải đem tên mù chết tiệt này bầm thây vạn đoạn.

‘’Gió nổi lên rồi......’’



Tô Trường Thanh đối mặt với nhiều người vây gϊếŧ, hắn thấp giọng tự nói.

Vù!

Một cơn gió thổi qua, khiến cỏ cây trong vùng hoang vu này đung đưa theo gió, cũng ngay lúc đó, Tô Trường Thanh đột nhiên rút đao, cơn gió thổi qua trở nên lạnh lẽo như băng, như hòa vào thanh đao này của Tô Trường Thanh, tạo thành một "Đao Thế" không thể ngăn cản!

"Cái gì?"

Lúc này, những tên lính Hắc Kỳ Quân bao vây lại đều đồng loạt biến sắc mặt, bọn chúng chỉ thấy Tô Trường Thanh trước mặt như hóa thành núi sông đất trời, có một cảm giác nhỏ bé không thể chiến thắng.

Thính Phong Đao Thế, đây cũng là lần đầu tiên Tô Trường Thanh thi triển Thính Phong Đao Thế với kẻ thù kể từ khi luyện Thính Phong Đao đến cảnh giới xuất thần nhập hóa.

"Xoẹt!"

Tiếng lưỡi đao xé rách áo giáp, thịt và xương hòa lẫn vào nhau, thanh đao trong tay Tô Trường Thanh như hòa vào trong gió, lấy bản thân làm tâm, vẽ nên một đường cong hoàn mỹ, quỹ tích tự nhiên, lướt qua cổ của những tên lính Hắc Kỳ Quân trong phạm vi một trượng xung quanh.

Bốn năm tên lính Hắc Kỳ Quân đều ngơ ngác, đao của Tô Trường Thanh quá nhanh, khiến chúng chỉ cảm thấy gió lạnh lướt qua cổ, kể cả một tên lính tinh nhuệ của Hắc Kỳ Quân đạt tới cảnh giới cực hạn của cơ thể cũng không có bất kỳ biện pháp phản kháng, chống cự nào.

"Xoạch xoạch!"

Áo giáp ở cổ chúng nứt ra, máu phun ra như suối, áo giáp bằng kim loại này là một trong những bộ phận dễ bị tổn thương nhất của áo giáp, nhưng khả năng phòng thủ cũng cực kỳ tốt, nhưng dưới lưỡi đao mang theo Thính Phong Đao Thế của Tô Trường Thanh, không có gì khác biệt!

"Tiểu tử này... rốt cuộc là thần thánh phương nào?"

Tên Bách phu trưởng của Hắc Kỳ Quân Tôn Triển da đầu tê dại nhìn cảnh tượng trước mắt, sống lưng lạnh toát, chỉ trong chớp mắt, vài tên lính tinh nhuệ của Hắc Kỳ Quân đã cùng lúc tử vong?



"Hí hí!"

Lúc này, Tô Trường Thanh cảm thấy mặt đất hơi rung chuyển, khi Tô Trường Thanh giải quyết xong mấy tên lính bao vây mình, một kỵ binh đạt đến cảnh giới cực hạn của cơ thể kẹp chặt bụng ngựa, ngựa chiến hí lên, bốn vó tung bay, vượt qua khoảng cách vài trượng, điên cuồng lao về phía Tô Trường Thanh.

Người ngựa hợp nhất, lao tới với tốc độ cực nhanh, lực va chạm này phải hơn ngàn cân.

Kể cả võ giả bước vào đại quan của Luyện Thể Cảnh, nếu bị đâm trúng trực diện, cũng sẽ gãy xương gãy gân!

Đối mặt với kỵ binh lao tới với tốc độ cực nhanh, Tô Trường Thanh không có chỗ né tránh, cũng không cần né tránh!

"Ầm!"

Trong đan điền của Tô Trường Thanh, từng luồng chân khí ngày càng lớn mạnh được Tô Trường Thanh điều động truyền đến hai cánh tay, mái tóc đen không gió tự động, hắn nắm chặt cán đao bằng cả hai tay, giơ cao lên, rồi chém một nhát vào con ngựa chiến đang xông tới, va chạm!

Trên lưỡi đao, chân khí vô hình bao phủ, sắc bén thấu xương.

Một cảnh tượng khiến tất cả những người có mặt đều tê liệt da đầu đã xảy ra!

Nhát chém này rơi xuống, giống như một chiếc rìu sắc bén chém một khúc gỗ thành hai nửa, con ngựa chiến xông tới từ phía đối diện, từ giữa đầu, bị chém thành hai nửa, như thể thanh trường đao trong tay Tô Trường Thanh là một loại thần binh lợi khí có thể chém sắt như chém bùn!

Con ngựa chiến bị chém thành hai nửa, ngã sang hai bên, lướt qua hai bên cơ thể Tô Trường Thanh, máu và nội tạng trào ra ồ ạt!

Tên kỵ binh đạt đến cực hạn của cơ thể, thấy tình hình không ổn, liền nhảy khỏi lưng ngựa trước, tránh được một kiếp nạn, ngã mạnh xuống đất, đầu óc choáng váng.