Chương 3: Vô Lượng Kiếm Phái

"Chuyện này... chuyện này có vẻ không tốt lắm. Ta với công tử vừa mới gặp nhau, sao có thể nhờ công tử việc nguy hiểm này được." Đoàn Dự trả lời."Không có gì là không tốt, mạng người quan trọng, còn xin công tử dẫn đường." Lâm Hoan thúc dục.

"Vậy... mời công tử theo ta." Đoàn Dự đi trước dẫn đường.

.....

Vô Lượng Kiếm Phái.

"Người đâu, kêu Tả Tử Mục ra đây gặp ta." Chỉ thấy trước cửa Vô Lượng Kiếm Phái có 2 nam nhân đang la hét.

"Làm càn! Kẻ nào dám tới Vô Lượng Kiếm Phái làm loạn. Muốn chết sao?" Nghe thấy có người gọi thẳng tên húy của chưởng môn, đám đệ tử gần đáy lập tức bao vây 2 nam nhân lại, tay lăm le lưỡi kiếm, ánh mắt nguy hiểm. Chỉ cần 2 nam nhân không cho ra một câu trả lời hợp lí liền động thủ.

"Gọi Tả Tử Mục ra đây, ta đến đưa thuốc giải." Lâm Hoan không nhanh không chậm trả lời.

Đoàn Dự bên cạnh thì trợn tròn mắt "huynh đệ của ta, gia gia của ta, khi nãy ta hỏi sao huynh nói tới cướp người, bây giờ huynh nói dùng thuốc giải đổi người??? Huynh có thuốc giải hay không mà nói vậy, muốn chết cũng không cần như vậy chứ??? Ta bây giờ rút lui có kịp không?"

Không để ý đến Đoàn Dự, Lâm Hoan tiếp tục nói.

"Nhưng trước tiên ta cần xác định Chung Linh cô nương an toàn, ta mới đưa thuốc giải."

...Lược bỏ 1 nghìn chữ ( chán viết)...

"Ta đếm đến 3 hai người hãy nấp nấp phía sau ta. Nhớ kĩ, phải nhanh." Lâm Hoan nói nhỏ với Đoàn Dự và Chung Linh.

"1-2-3" Không đợi 2 người trả lời, Lâm Hoan lập tức đếm, khi đếm đến 3, chỉ thấy Lâm Hoan rút thanh kiếm đeo bên hông lao về phía đám người Vô Lượng Kiếm Phái, trong nháy mắt liền gϊếŧ hơn chục người, đến khi đám người Vô Lượng Kiếm Phái phản ứng lại, lúc đó chỉ còn mỗi trưởng môn và hai vị đệ tử đứng cạnh đó.

Tả Tử Mục thấy trong nháy mắt mà đệ tử bị gϊếŧ gần hết, hai mắt hắn liền hiện lên từng tơ máu, lập tức lao đến tấn công Lâm Hoan, hắn bây giờ chỉ có một ý nghĩ đó là gϊếŧ chết tên tiểu tử trước mặt.

Nhưng hắn chỉ là nhị lưu cao thủ, đâu có khả năng đấu lại Lâm Hoan. Không tới hai hiệp, Tả Tử Mục liền bị Lâm Hoan cắt đứt gân tay gân chân nằm trên đất như chó chết.

Lâm Hoan vốn không phải người hiếu sát nhưng hắn là người không thích phiền phức, hắn sẽ bóp nát phiền phức từ trong trứng để sau này phiền phức khỏi tìm tới cửa, nên lần này hắn ra tay dứt khoát không để người sống.

Bởi chuyện xảy ra quá nhanh nên giờ Đoàn Dự với Chung Linh mới hoàn hồn, nhìn thấy cảnh tượng trước mặt, cả hai đều quay lưng lại nôn mửa, Đoàn Dự còn nói.

"Lâm công tử, tuy bọn họ với chúng ta có hiềm khích nhưng công tử đâu cần ra tay lấy mạng người ta như vậy... bla...bla..."

"Nếu không làm như vậy, chúng ta không thể rời khỏi đây được, còn ta là người không thích phiền phức nên ta nghiền nát nó trước khi bắt đầu." Lâm Hoan vừa nói vừa tiến đến bên cạnh Tả Tử Mục, hắn đưa tay ra nắm lấy đầu của Tả Tử Mục bắt đầu dùng Bắc Minh Thần công mới học để hút công lực của hắn. Tuy Tả Tử Mục chỉ có nhị lưu công lực nhưng thịt kiến cũng là thịt, Lâm Hoan tuyệt không bỏ qua.

"Chuyện ở đây xong rồi, chúng ta nên rời khỏi đây, nơi đây không nên ở lại lâu." Lâm Hoan tiến đến cạnh hai người nói.

"Tốt. Chúng ta mau rời khỏi đây. Buồn nôn quá, ta không muốn tiếp tục ở lại nữa." Lần này Chung Linh đến trước nói.

"Vậy chúng ta đi đâu?" Đồng thanh.

"Đến nhà của ta đi." Chung Linh

"Tốt." Lâm Hoan trả lời.

Đoàn Dự cũng không có ý kiến.

Cảnh giới võ hiệp gồm: Tam Lưu, Nhị Lưu, Nhất Lưu, Hậu Thiên, Nửa Bước Tiên Thiên và Tiên Thiên cao thủ. trong mỗi cảnh giới được chia thành 4 cảnh giới nhỏ: sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đỉnh phong.

Lâm Hoan đang ở Hậu Thiên đỉnh phong.