Giờ thứ 24.
Đại lộ 5 thuộc quận Manhattan, New York.
Đó là một cái đảo nhỏ ở vị trí trung tâm New York, xen vào giữa sông Hudson cùng sông Đông. Với tư cách quận có diện tích nhỏ nhất New York, nó đồng thời cũng là một quận phồn hoa giàu có nhất New York.
Nếu như nói nước Mỹ là trung tâm thế giới, New York là trung tâm nước Mỹ, như vậy Manhattan chính là trung tâm New York.
Broadway, phố Wall, cao ốc Empire State, làng Greenwich, công viên Trung Ương, phần lớn bảo tàng nghệ thuật, phần lớn viện ca kịch danh tiếng lẫy lừng đại biểu phồn hoa toàn bộ đều tập trung ở Manhattan. Thậm chí cả tổng bộ Liên Hiệp Quốc cũng thiết lập ở Manhattan bờ Tây sông Đông.
Tại đây đã từng là thánh địa người người hướng tới nhất, nơi này nhất cử nhất động, thậm chí một cái nhảy mũi cũng có thể làm cho thế giới tài chính chấn động bất an.
Có người đã từng nói đùa: Muốn hủy diệt thế giới, chỉ cần phá hủy phố Wall là đủ rồi.
Cân nhắc đến trận khủng hoảng cho vay đã từng mang đến khủng hoảng tài chính toàn cầu kia, nói thế cũng có lý.
Nhưng mà “phố Wall” kỳ thật không quá đáng chỉ là một điểm ảnh thu nhỏ tập trung lực lượng tài chính của Manhattan.
Chiếc xe đen chạy băng băng trên đại lộ, từng đã là Manhattan, nơi khách bộ hành luôn vội vàng qua lại trên đường, phảng phất mỗi phút đồng hồ đều muốn làm buôn bán lớn mấy triệu, gái bán hoa luôn diễm lệ muôn màu, khắp nơi tìm kiếm những thằng lắm tiền giàu của, nơi nơi đều là nhà cao tầng tường thủy tinh lòe lòe tỏa sáng, những tòa nhà chọc trời sắp hàng ngăn nắp.
Nhưng từ sau nước Mỹ phát sinh nội chiến, Manhattan phồn hoa đang dần đi xa.
Cao ốc tổng bộ Liên Hiệp Quốc tại giao lộ đại lộ 1 với đường 44 đã di dời, cao ốc Empire State New York tại đường 34 sớm sụp đổ, xa xa tượng nữ thần tự do vĩ đại đã hóa thành một vùng phế tích, phố Wall phồn hoa không còn tồn tại, nơi giao dịch trở nên trống trải, thưa thớt không người.
Nhà thờ lớn St. Paul, thánh đường St. Patrick, còn có thánh đường St. Thomas tại giao lộ Broadway và phố Wall, những kiến trúc đại biểu tôn giáo này đều bị phá hủy trong chiến đấu, tín ngưỡng tôn giáo tan vỡ trong hỗn loạn, Thượng Đế cứu không được tín dân của mình, duy nhất có thể tự cứu chỉ có súng.
Cuộc chiến chủng tộc khiến nước Mỹ hao tổn nghiêm trọng, kinh tế trên diện rộng bị hao tổn, không còn nhìn tới cảnh tượng phồn hoa ngày xưa.
Lúc xe chạy đến Đại lộ 5, nơi từng một thời chính là tấc đất tấc vàng, tiền thuê mỗi mét vuông 10000$/năm, hôm nay đã tiêu điều vắng vẻ đến nỗi không người thăm hỏi.
Từng đã là Đại lộ 5, là khu trung tâm Manhattan New York, nó đã từng là động tiêu tiền nổi danh nhất thế giới, là đại biểu hàng hiệu đỉnh cấp, là biểu tượng tôn quý cùng thanh lịch, là nơi dẫn đầu thời thượng, là danh từ có phẩm chất cùng phẩm vị cao nhất.
Mỗi một cô gái đều từng mộng tưởng đến Đại lộ 5 đào vật, ở chỗ này cảm thụ điên cuồng đốt tiền trên mảnh tấc đất tấc vàng này, ảo tưởng ngày nào đó mình có thể nhàn nhã hưởng thụ bữa sáng trong tiệm châu báu cao quý nơi đây.
Mà bây giờ, nó chỉ còn là một mảnh phế tích gạch vụn.
Khu kinh tế phồn hoa nhất, vĩnh viễn là mục tiêu công kích ưu tiên nhất.
Lúc người ta khát vọng hướng tới những đô thị lớn phồn hoa kia, bọn họ vĩnh viễn sẽ không nghĩ tới, một khi chiến tranh khai màn, những thành thị mạch máu kinh tế nhất định sẽ là nơi thứ nhất muốn tiêu tùng.
Chiến tranh cổ đại trọng quân đội, chiến tranh hiện đại trọng tài nguyên, trọng kinh tế.
Càng là nơi phồn hoa hưng thịnh, càng là dễ bị công kích, bởi vậy quận Manhattan, liền trở thành khu vực New York dị nhân công kích mạnh nhất trong nội chiến, đồng thời cũng là khu vực nhiều dị nhân nhất, sức mạnh công kích cường đại nhất, cũng là khu vực chiến đấu hỗn loạn nhất.
Quân Chính Phủ, tổ chức dị nhân, tổ chức xã hội đen, còn có tổ chức xã đoàn thành lập bởi thị dân cầm vũ khí lên tự vệ, ở chỗ này tạo thành một kiểu phân bố thế lực cài răng lược rắc rối phức tạp, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi.
Tín hiệu cầu cứu phát ra từ đây, không chút nào kỳ lạ quý hiếm.
Xuyên qua cửa sổ xe, Thẩm Dịch chứng kiến một tràng cao ốc to lớn xa xa đang nổ tung ầm ầm sụp đổ.
Ánh lửa ngút trời mà dậy, khắp nơi đều là bụi mù bốn phía, quân cảnh vệ theo bốn phương tám hướng chạy đến, nhưng dù là ai chăng nữa cũng không cách nào khống chế hỗn loạn lan tràn bên trong.
Các cư dân nhao nhao cầm lấy súng trên tay, bọn họ không chút nào tín nhiệm chính phủ.
Không thể không nói đây là bi ai của nước Mỹ, cái xã hội dân chủ này mỗi lúc phát sinh tai nạn, bất kể là thiên tai hay là nhân họa, kẻ địch thứ nhất trong mắt công dân bọn họ đều là chính phủ. Chỉ cần nghĩ một chút vô luận là tai nạn vòi rồng, hay là núi lửa phun trào, hoặc giả là tai nạn khác nào đó phát sinh, quân chính phủ đều ngay đầu tiên đặt vào trạng thái đối địch với dân chúng của mình, liền có thể lý giải quốc gia này tại sao phải sa vào tình cảnh như vậy.
Đương nhiên, cũng không thiếu khả năng Huyết Tinh đô thị âm thầm thao túng.
Luôn có mạo hiểm giả sau khi chính mình tiến vào danh sách gạt bỏ lập tức trở nên nôn nóng, cuối cùng liều mạng bước vào Manhattan thử vận khí, mà ở trong đó, chính là vực sâu cả khu New York.
Đi vào Đại lộ 5, quan sát bốn phía một chút, Thẩm Dịch phát hiện tại đây đang diễn ra đấu súng.
Cũng không biết là ai đánh với ai, khắp nơi đều là tiếng súng nổ lớn.
Thẩm Dịch mở ra micro: “Rhyl, ta đã đến Đại lộ 5, ngươi ở đâu?” Rhyl chính là lính dù phát hiện tín hiệu cầu cứu kia, Frost lệnh anh ta ở chỗ này chờ Thẩm Dịch. “Báo cáo cấp trên, tôi đang quan sát chiến đấu, khắp nơi tại đây đều đang đánh, có nhân loại, có dị nhân, còn có xã hội đen, hỗn loạn tưng bừng, tất cả mọi người giống như cùng nhau phát điên rồi vậy, gặp người liền nổ súng! Chúa ơi, tôi thật không ngờ sáu mươi năm sau New York sẽ trở nên không xong như thế. Đây quả thực là Thế Chiến thứ ba!”
“Ta nên đi đâu tìm người phát ra tín hiệu cầu cứu?” “Tôi thấy bọn họ đi công viên Trung Ương, cấp trên.” “Đã biết.” Thẩm Dịch ngắt micro, quay đầu đối với chủ xe nói: “Đi công viên Trung Ương!” Chủ xe là người trung niên da trắng, ông hét lên với Thẩm Dịch: “Anh điên rồi sao? Nơi đó đã là địa ngục, mà chúng ta đang đứng tại biên giới địa ngục. Anh còn muốn lôi kéo tôi lẫn xe tôi cùng một chỗ nhảy vào. Không! Anh có bắn chết tôi thì tôi cũng không đi!” Thẩm Dịch tiện tay dí Linh Hỏa Thương lên đầu chủ xe nói: “Vậy bắn chết ngươi.” Chủ xe sợ tới mức kêu to lên.
Thẩm Dịch lạnh lùng nói: “Cho ngươi hai lựa chọn. Một: Bị ta bắn chết. Hai: Ta tới lái. Ngươi có thể xuống xe, cũng có thể theo ta đến đích, sau đó tự mình lái xe rời đi, thích đi đâu thì tùy.” Chủ xe run run nghĩ nghĩ một chút rồi trả lời Thẩm Dịch một câu khiến người kinh ngạc: “Được rồi, anh lái, tôi muốn lưu trên xe.” “Ngươi cũng không nhát gan như ngươi biểu hiện.” Thẩm Dịch cười nói. “Bởi vì chiếc xe này là toàn bộ gia sản của tôi.” “Hi vọng ngươi mua bảo hiểm cho nó.” “Có, tôi có mua, Nhưng công ty bảo hiểm lại cmn phá sản, công ty của tôi cũng xong đời.” Người chủ xe kia khóc không ra nước mắt.
Đúng lúc này, trên trời lại bắn ra một phát tín hiệu từ từ bay lên.
Là mạo hiểm giả phát ra đạn tín hiệu màu sắc rực rỡ, đại biểu cấp tốc.
Sắc mặt Thẩm Dịch nhanh chóng trầm xuống, quẳng chủ xe này ra băng sau, hắn đạp ga chạy về hướng công viên Trung Ương.
Công viên Trung Ương, tại đây đã từng là công viên đô thị đẹp nhất toàn thế giới, ở trên Đại lộ 5 cùng đường Tây công viên Trung Ương. Khu công viên diện tích đạt 340 héc-ta này đã từng là nơi các nghệ thuật gia Trung Hoa hướng tới nhất. Rất nhiều nghệ thuật gia đường phố chính là từ nơi này khởi bước, bán ra tác phẩm thành danh của bọn họ.
Chiến loạn đồng dạng không buông tha mảnh phong cảnh vùng quê tươi đẹp chốn thành thị này, xe băng băng gào thét xuyên qua mưa bom bão đạn trên Đại lộ 5, tức tốc rời đi ngã rẽ, từ bên cạnh nhảy vào đường Tây công viên Trung Ương, trên đường xuyên qua đồng cỏ màu xanh nhạt, vòng quanh hồ nhân tạo cảnh sắc tú lệ điên cuồng tìm kiếm vị trí đạn tín hiệu phát ra.
Khi đi tới vườn bách thú công viên Trung Ương, Thẩm Dịch rốt cục phát hiện mạo hiểm giả.
Ước chừng có hơn mười người đối diện nhau trong khu rừng mưa nhiệt đới.
Trong đó một phương chỉ có bốn người, phe bên kia nhiều đến bảy người, mười một người có mười người là mạo hiểm giả, khiến cho Thẩm Dịch cảm thấy ngạc nhiên là, bốn mạo hiểm giả Tây Khu ngày hôm qua cùng bọn họ đua xe trên đại lộ bỗng cũng ở trong hàng ngũ đó. Bọn hắn thuộc về phe bảy người, ba người khác cũng đều là mạo hiểm giả, từ ngoài nhìn vào, một trong số đó mang chòm râu dài rõ ràng là người Ấn Độ, còn có hai cái cũng là khuôn mặt Châu Á, một người thấp bé xem tướng mạo có thể là người Triều Tiên, người khác thoạt nhìn dáng bộ thổ phỉ, nhìn không ra là người nơi nào.
Tây Khu vậy mà liên hợp cùng Nam Khu.
Còn một phương giằng co cùng bọn hắn đúng là mạo hiểm giả Đông Khu phát ra tín hiệu cầu cứu, ba gã người Hoa cùng một thanh niên hói đầu da trắng —— thanh niên kia là dị nhân.
Khiến người ngạc nhiên chính là, dù mạo hiểm giả Đông Khu nhân số ít, nhưng một phương người đông thế mạnh lại tựa hồ như khó thể làm gì đối phương.
Ba kẻ mạo hiểm Đông Khu đứng thành hình tam giác vây quanh thanh niên dị nhân kia bên trong, trong đó một nữ mạo hiểm giả dáng người thật tốt đang dùng súng dí vào đầu thanh niên dị nhân, lạnh lùng nhìn những người khác. Sau lưng bọn họ là một khu săn bắn, một vài con khỉ đang ở trong luồn lên nhảy xuống, trong đó có mấy con học theo nhân loại dàn thành đội hình, còn bất chợt kêu chi chi, nhăn mặt với người phía ngoài.
Trong nội tâm Thẩm Dịch khẽ nhúc nhích.
Hắn cũng không trực tiếp lái xe phóng đi, mà là dựng thẳng cổ áo gió lên che lại mặt mình, rồi giả bộ vô tình lái xe ngang qua, sau khi thấy giằng co nhanh chóng rút khỏi, tha một vòng tròn lái vào rìa rừng mưa rồi dừng lại, lẳng lặng ngồi quan sát.
Nhìn ra được, tên dị nhân kia chính là nguyên nhân gây ra chiến sự.
Thẩm Dịch suy đoán rất có thể là một phương mạo hiểm giả nào đó đã tìm được tên kia, nhưng vừa lúc mạo hiểm giả khu khác tham gia, các bên đã xảy ra tranh đoạt, kết quả rơi xuống trong tay người Đông Khu, thế nên mạo hiểm giả Tây Khu cùng Nam Khu mới liên hợp lại đối phó Đông Khu, nhưng là người Hoa xưa nay vốn xưng danh xảo trá, bởi vậy lập tức có người dùng tên dị nhân kia uy hϊếp, cho dù ở vào một phương yếu thế, lại thành công giằng co cục diện xuống. Bất quá bọn hắn muốn đi cũng là không thể nào đấy, chỉ có thể bị ép phát ra tín hiệu cầu cứu, kêu gọi cứu viện.
Làm cho Thẩm Dịch không hiểu là, vì một dị nhân mà đánh nhau tơi bời, giằng co thời gian dài như vậy đáng giá không?
Nghĩ vậy, hắn sử dụng Tinh Thần Tham Sát lên thanh niên hói đầu da trắng.
Tinh Thần Tham Sát cho ra kết quả làm hắn chấn động. “Jimmy, dị nhân cấp 4, năng lực sẵn có: Tiêu trừ.” “Dị nhân cấp 4?” Thẩm Dịch kiềm chế không được kinh ngạc to lớn trong lòng, xém chút hô lên thành tiếng..