Chương 1

Lúc mở mắt ra, tôi thấy mình đang ở trong một đại sảnh.

Nơi này trông giống như phòng khách của một câu lạc bộ theo chủ đề.

Những chiếc đèn chùm pha lê rải rác khắp nơi, đều có hình dạng kẹo.

Sàn gạch sáng bóng như mới, lấp lánh ánh sáng lập loè như đá quý.

Trên đài là hình dáng đám mây màu trắng, bày đầy các loại bánh ngọt và trà trái cây, không khí tràn ngập mùi ngọt ngào.

"Chào mừng các người chơi chiến thắng đã đến với câu lạc bộ."

"Câu lạc bộ nằm ở thị trấn cổ tích, nơi tràn ngập những câu chuyện cổ tích và là một nơi đẹp như mơ."

“Tất cả các bạn đã thành công vượt qua hai trò chơi chủ đề trước đó, chúng tôi đặc biệt chuẩn bị cho các bạn một chuyến tham quan thị trấn cổ tích, coi như phần thưởng."

"Đương nhiên, để báo đáp lại, các bạn cần hợp tác với nhau, một lần nữa mang đến một màn trình diễn trò chơi trốn thoát tuyệt vời."

Tiếng điện tử đột nhiên vang lên trong đại sảnh, cùng lúc đó, một màn hình hơi mờ khổng lồ xuất hiện giữa không trung.

Trên màn hình, là một khuôn mặt búp bê có chất liệu kim loại.

Đôi mắt đỏ tươi quét một vòng khắp đại sảnh, con búp bê nhếch mép cười, khóe miệng cong lên tận mang tai: "Lần tham quan này, tôi sẽ đảm nhiệm làm hướng dẫn viên cho các bạn. Ở đây có tổng cộng 20 người chơi, để phòng ngừa có người lạc đường, các bạn vui lòng tự chia thành hai đội, trong các địa điểm tiếp theo, sẽ diễn ra trò chơi theo nhóm."

Sau khi con búp bê nói xong, màn hình điện tử xuất hiện thông tin mã số của 20 người chơi, đang không ngừng chuyển động phát ra.

Chẳng mấy chốc, tôi đã tìm thấy tên của mình trên đó.

[Người chơi số 3: Đỗ Tình]

Phía sau tên là hình chiếu thời gian thực của tôi.

Người chơi khác đã bắt đầu tìm kiếm đồng đội, lúc tôi đang chuẩn bị tìm một góc để quan sát những người này, thì người đàn ông đi thẳng đến chỗ tôi.

“Xin chào, cô là Đỗ Tình phải không? Tôi tên là Tưởng Dịch, nếu cô chưa tìm được người đồng đội phù hợp, tôi muốn cùng cô lập thành một đội.”

Người đàn ông để đầu trọc, mày rậm mắt to, một vết sẹo dài dữ tợn từ trán kéo dài đến má trái.

Nhưng ánh mắt hắn bình thản, không hề có vẻ gì là ác ý.

“Tại sao lại chọn tôi?” Tôi cũng không cảm thấy mình có gì đặc biệt.

Tưởng Dịch cười nhẹ: “Cô là con gái, trông cũng rất nhỏ nhắn xinh xắn, trò chơi trốn thoát liên quan đến tính mạng, một khi thất bại sẽ trực tiếp chết, người chơi khác chưa chắc sẽ chọn cô.”

Chà, trò chơi chạy trốn để khỏi chết còn có thể gặp được người thánh thiện sao?

Tôi cảm động đến mức suýt nữa đã rơi vài giọt nước mắt.