Đêm ở Cam Lộ Điện thật là vắng lặng, mùa xuân tháng ba cũng không thể làm cho nàng ấm áp, ngược lại càng khiến người ta lạnh thấu xương. Đây hết thảy vì thiếu Thiên Hậu bên người, cho nên Uyển Nhi mới cảm thấy lạnh như thế.
Giường phượng bằng phẳng chỉ có mình nàng co rúc một góc, nguyên bản thân thể gầy ốm lại càng thêm đơn bạc.
Đêm, thật thâm sâu, như thế nào cho phải?
Ngủ, ngủ không được, đi nơi nào ?
Đã sinh hiềm khích không chung chí hướng, một chút thoát khỏi bó buộc của Thiên Hậu. Tuy là dốc hết tâm ý, nếu là người nọ ngay cả gặp nhau cũng không có thời gian, có phải hay không cô phụ tâm tình tiêu cốt, tình yêu đều gian nan.
Nhớ nhung giống như là hít thở không khí, đầy khắp quanh thân, làm cho nàng sắp hít thở không thông.
Nếu không thể sớm rơi vào thì tốt biết mấy.
Cũng do thường không nói đến tình yêu, Thiên Hậu giơ tay nhấc chân tự thành phong lưu, cũng bị Uyển Nhi cho rằng hành vi gợi cảm mị hoặc giống như tâm tình của mối tình đầu. Hiện giờ xem ra, đó là tâm ý cả đời, làm sao còn có thể tồn tại sự hối hận.
Như thế tiêu trừ cũng không xong, có thể phá hủy màng nhĩ, thầm nghĩ muốn thấy người kia, cho dù chỉ là thoáng nhìn, cũng đã cách trăm năm.
Lời tuy như thế, Thiên Hậu nếu là đến đây, thân thể chỉ cần cảm nhận hơi thở của Thiên Hậu, thì làm sao có thể tiêu trừ mồi lửa trong lòng, chỉ sợ càng đốt càng cháy to.
Thởi điểm khảo nghiệm Thượng Quan Uyển Nhi rốt cuộc cũng đã tới. Thiên Hậu đột nhiên quyến luyến, bước khẽ nhẹ.
Ngoại bào rộng thùng thình, Thiên Hậu, xin không cởi ra, Uyển Nhi còn muốn nghe mùi hương của Thiên Hậu, bởi vì tầng ngoài của ngoại bào mới có thể quang minh chính đại giữ trong tay mà ngửi không bị Thiên Hậu chê cười
Hôm nay Thiên Hậu mặc yếm màu gì ? Thêu mẫu đơn màu đỏ thẫm cùng đường viền hoa mê hoặc nở rộ, nếu mặc loại bạch liên hoa thuần khiết ở trên người Thiên Hậu càng tăng thêm vài phần yêu mị cho trung y. Thượng Quan Uyển Nhi có chút nhớ không rõ ràng, giống như gần đây nội tầng y phục của Thiên Hậu không phải do nàng tự thân động thủ, Thiên Hậu như là càng ngày càng không thích nhờ tay nàng, vì sao ? Chẳng lẽ bởi vì tay mình luôn sai sót...
Cũng may, Thiên Hậu không để cho Thượng Quan Uyển Nhi nghĩ quá lâu. nhiều hơn về y phục, liền trở lại, cũng cởi xong đi đến. Thiên Hậu, không lạnh sao ? Vì không để Thiên Hậu lạnh, Thượng Quan Uyển Nhi chủ động yêu thương nhung nhớ. Đôi bàn tay kia va chạm đến tuyết phong ấm áp của Thiên Hậu. làm Thiên Hậu kinh hô liên tục.
"Sao vậy ? muốn ăn à?" Thanh âm Thiên Hậu vang khắp Cam Lộ Điện, như thể cố tình mền mại nói cho Thượng Quan Uyển Nhi nghe, Thượng Quan Uyển Nhi thật cho đó là lời tâm tình.
"Muốn" ngây ngốc đáp lại, cho là nhận lời rồi, liền có thể được hưởng ngon ngọt
Võ Chiếu hừ lạnh một tiếng, Uyển Nhi đáp ứng đủ sảng khoái lại làm cho nàng nghe được thực không sảng khoái ! Chán ghét thanh âm yếu ớt của Uyển Nhi, tựa hồ đối với ai cũng ôn nhu như vậy, cho dù cố gắng làm như lãnh đạm cũng sẽ bởi vì miệng cười của nàng trời sinh hoan hỉ mà bị phá vỡ! Võ Chiếu không chút nào thương tiếc còn giống như sắc lang vuốt ve bàn tay non mền của Uyển Nhi, thấy tay nàng liền nhớ đến chính bàn tay này đêm đó đã không làm cho nàng thỏa mãn du͙© vọиɠ, thật sự rất đáng ghét! Cố tình lại không thể nói mình bị hạ dược, mới khát khao như vậy, cho nên mới để cho đôi tay không lấy lòng này chiếm tiện nghi!
"Thiên Hậu..." Thượng Quan Uyển Nhi cực kỳ kinh ngạc, Thiên Hậu cư nhiên vuốt ve giống như muỗi chích tay nàng, người ta rõ ràng không phải cố ý. Tất cả vì cảm xúc quá tốt, cho nên tay mới không thể nhịn được sờ soạng a. Thiên Hậu không cần dễ giận như vậy, trên người Thiên Hậu còn có chổ nào Uyển Nhi chưa chạm qua? thân thiết hơn mật, ngay cả chuyện quá phận cũng đã làm rồi, cũng không có nói là khi bị ôm lấy không được phép nhúc nhích a
Thiên Hậu, Uyển Nhi tịch mịch đến chết mất.
"Ngủ" Võ Chiếu hừ nhẹ, sớm mệt quá, chỉ cần ôm Uyển Nhi là có thể ngủ ngon giấc rồi, nàng hiện tại cần cảm giác yên bình.
Thượng Quan Uyển Nhi khóc không ra nước mắt, Thiên Hậu, ngủ thì ngủ nha, không cần bắt tay đặt ở chổ ấy được không....Tuy rằng Uyển Nhi thực thích tay Thiên Hậu, thích tay Thiên Hậu nắm lấy cái kia của Uyển Nhi, nhưng chính là thân thể sẽ có phản ứng...
"Thiên Hậu, Uyển Nhi có việc muốn hỏi Thiên Hậu" Thượng Quan Uyển Nhi quay người tìm một tư thế thật thoải mái, một lần nữa nằm vào trong lòng Thiên Hậu, phía sau lưng không cam lòng cọ vào nơi mền mại của Thiên Hậu.
"Ân"
"Hoàng thượng...." Thượng Quan Uyển Nhi muốn nói lại thôi, nàng không biết phải mở miệng thế nào. Lúc rảnh rỗi luôn nghĩ đến lời tàn nhẫn của thái tử hôm nay, Thượng Quan Uyển Nhi nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc có chút sợ. Chiêu Dung, chiêu dung làm sao bây giờ ?
"Chuyện của hoàng thượng không cần nàng quan tâm."Võ Chiếu quấn chặt thân Uyển Nhi, thơm mát mềm mại, có lẽ chỉ có ôm vào trong ngực, mới có thể an tâm, sẽ không lo lắng bị người mơ ước
"Chính là..." Thái tử là ngươi gây sự trước....
Thượng Quan Uyển Nhi vốn không muốn lấy việc này làm phiền Thiên Hậu, nếu ngay cả việc nhỏ như thế này mình cũng không xử lý tốt, thì làm sao xứng đáng là nữ nhân của Thiên Hậu. Chính là như thế nên Thiên Hậu chưa lấy đi của mình sao ? muốn quá...muốn quá...muốn làm cho ngón tay Thiên Hậu xuyên qua chính mình. mà không phải lướt qua liền dừng lại.
"Uyển Nhi có chuyện gạt ta sao ?" Võ Chiếu nhíu mày, đáng tiếc trong đêm khuya Uyển Nhi nhìn không thấy, cho nên nàng lại mất đi một lần cơ hội.
"Thiên Hậu, không có"
Không có, không có gì ? không có cùng thái tử dây dưa không thôi? hay là không có cùng thái tử dục cự còn nghênh?
Phóng mắt khắp Đại Minh cung đều là cơ sở ngầm của mình. Nếu sợ chuyện bị bại lộ, tốt nhất đừng làm. Khi ăn trưa, chuyện ở Thiên Điện đã sớm có người hồi báo tất cả cho nàng.
Võ Chiếu mặc kệ Uyển Nhi cùng thái tử nói gì, nắm tay, ôm hay gì đi nữa không thể lấy lý do hoàn cảnh bắt buộc. Cho nên, Uyển Nhi, nàng không có nói thật với ta, nàng lại lừa ta. Nếu nàng nói thật ta còn giúp đỡ nàng một phần, một khi đã như vậy, nàng cho là mình có thể tự mình giải quyết, ta liền tái tin nàng một lần ! Nếu là nàng ngay cả người ái mộ cũng không đuổi đi được thì không đủ tư cách làm nữ nhân của ta!
Mặt khác, là một người thừa kế hoàng thất, nếu ngay cả Uyển Nhi cũng dễ dàng từ bỏ, có thể nói ngay cả tư cách thái tử cũng không đủ. Cho nên hiện giờ Võ Chiếu đang ôm loại tâm tư gì ? Hy vọng Uyển Nhi có thể đuổi được thái tử, lại nghĩ thái tử nếu như vậy lại không dùng được...
Cũng may tình nhân cùng con trai đặt ở cân tiểu ly chưa quyết định được cơ hồ chỉ là số lẻ, rất nhanh liền dời về phía Uyển Nhi. Uyển Nhi , nàng không làm ta thất vọng mới tốt.
Vậy cũng coi như đối với Uyển Nhi là khảo nghiệm, Võ Chiếu không tiếp tục nghĩ nhiều, trong lòng nàng không dung bất kỳ ai lừa gạt nàng nhiều lần. Nàng cũng không phải loại người không phân biệt thị phi, cho nên, nàng nên chứng minh thật tốt cho ta thấy, Giường của ta không phải chỉ có một mình nàng có thể nằm.
Có lẽ chính vì tịch mịch như vậy, trùng hợp một hài nữ như nước chui đầu vào trong ngực nàng, vô số đêm đông sưởi ấm thân thể nàng, gây cho nàng một chút lo lắng. Nếu muốn từ bỏ, cũng không phải việc khó! Đối với Võ Chiếu mà nói không có gì là việc khó !