Chương 25 :Vết Cắn

Một đêm tham hoan, chẳng biết đến lúc nào hai người mới ngủ thật say

Nguyệt Nương đã gõ cửa mấy lần, nên vào triều.

Uyển Nhi lúc này mới tỉnh lại, Võ Chiếu cảm giác được Uyển Nhi đã tỉnh, bởi đùi nàng di chuyển chạm vào nơi tư mật, vừa động đã cọ ra rất nhiều hỏa. Một đêm tựa hồ không ngủ, nhưng nàng chỉ cảm thấy thần thanh khí sảng. Uyển Nhi trong ngực, còn đòi hỏi gì nữa!

Võ Chiếu nhắm mắt lại giả bộ ngủ. Chỉ thấy Uyển Nhi động một chút liền dừng lại, Nàng nghĩ Uyển Nhi chắc còn muốn ngủ , lại cảm thấy hơi thở càng ngày càng đến gần, môi đột nhiên bị quấn lấy.

Ngay sau đó chân cũng bắt đầu khinh cọ, Võ Chiếu cảm thấy hạ thân bị Uyển Nhi khinh cọ lại bắt đầu khô nóng, đứa bé muốn không cho nàng yên ổn sao ? Thật sự là yêu nghiệt!

Bất giác bắt đầu hôn trả, Uyển Nhi thật say lòng người, sáng sớm liền nhiệt tình như vậy.

"Thiên Hậu, người đã tỉnh?" Thượng Quan Uyển Nhi trong mắt hàm xuân, làm nũng nói.

"Ân, Uyển Nhi cũng đã tỉnh sao ? Vừa mới bị hôn, Võ Chiếu cùng Thượng Quan Uyển Nhi đều phạm sai lầm giống nhau, nếu không phải đã tỉnh sao còn có thể trợn mắt nói chuyện!

Thượng Quan Uyển Nhi cười ha ha. nép vào trong lòng Thiên Hậu, tiếp tục tham luyến chút hơi ấm.

"Uyển Nhi , hôm nay nàng không cần vào triều sớm" Võ Chiếu nhìn Uyển Nhi đã lâu, mới sâu kín nói một câu làm Thượng Quan Uyển Nhi cảm thấy kỳ lạ trong lời nói.

"Uyển Nhi có thể, Thiên Hậu cũng rất mệt, Uyển Nhi nguyện ý cùng Thiên Hậu lâm triều" Thượng Quan Uyển Nhi xấu hổ đỏ mặt, chưa từng vì nói một câu mà lại gian nan như thế.

Võ Chiếu mất tự nhiên xoay người, không muốn nhìn đến bộ dạng Uyển Nhi thẹn thùng. Uyển Nhi thật quá đáng yêu, tái liếc nhìn nàng một cái mà nói chính mình lại không nhịn được muốn ăn nàng. Bây giờ là lúc lâm triều rồi không thể trì hoãn nữa. Bất quá vẫn có thời gian hôn một cái.

Vừa hôn xong, Võ Chiếu thở dài một tiếng, nàng rốt cuộc hiểu được hoàng đế từ xưa không tảo triều thật không thể gọi là người.

"Không phải ta không cho Uyển Nhi lâm triều, nhưng lổ tai Uyển Nhi, cổ Uyển Nhi, thân thể Uyển Nhi không cho Uyển Nhi lâm triều"

Võ Chiếu bỏ lại một câu, lưu luyến đi vào triều.

Lổ tai, cổ, thân thể không cho mình lâm triều ? Thượng Quan Uyển Nhi choàng áo ngủ của Thiên Hậu, hạ giường phượng, hai chân cố gắng duy trì cân bằng, nhìn qua gương đồng , sắc mặt của nàng càng đỏ lên. Làm sao còn có thể lâm triều, ! Sợ là ra khỏi cửa cũng không thể rồi!

Lổ tai và tất cả da thịt lộ ra ngoài đều chi chít vết cắn, tất cả đều là dấu vết bị Thiên Hậu yêu thương qua. Thượng Quan Uyển Nhi nhắm mắt lại, xốc lại áo ngủ, không ngoài sở liệu, ngay cả trên người cũng đủ loại ô mai. Thiên Hậu thật là....

Thượng Quan Uyển Nhi sao còn có thể ngủ được, bất quá Thượng Quan Uyển Nhi như thế này không thể đi ra ngoài. Thiên Hậu còn kém chưa để lấy dấu vết trên mặt nàng. Chính là Uyển Nhi vừa nghe Thiên Hậu hạ triều vẫn tỉ mỉ trang điểm, ăn mặc đẹp.

Người trong gương đồng, mặt phấn má đào, mội mọng răng trắng, mắt như thu ba, nhân diện đào hoa tương ánh hồng

Điệu bộ thiếu nữ xấu hổ nũng nịu. Thượng Quan Uyển Nhi như không còn nhận ra mình. Chẳng phải chính mình đã được Thiên Hậu sủng ái rồi sao.

Mặc kệ hai chân đau nhức, vòng eo mệt mỏi, Thượng Quan Uyển Nhi xấu hổ cười cười đi dâng trà cho Thiên Hậu.

oOo

"Mẫu hậu, Thái Bình muốn biết mẫu hậu có chuyện gì mà ở trên triều lại vui vẻ ? Mẫu hậu ngày càng phong vận tuổi trẻ rồi, nhi thần nhìn mẫu hậu càng lúc càng trẻ, vui vẻ ganh tỵ đến chết thôi!

Thượng Quan Uyển Nhi ở ngoài màn che nghe được thanh âm nũng nịu, không cần nghĩ cũng biết đó lại là bạch tuộc dán dính trên người Thiên Hậu. Thượng Quan Uyển Nhi chưa từng có thống hận người này đến như vậy. Nàng vì sao lại không đến trễ hơn, Người này vốn cố tình cho là mình chính là người trong lòng của Thiên Hậu . Thượng Quan Uyển Nhi có thể khẳng định, Thiên Hậu có thể nào thích Thái Bình! nàng không biết chuyện Thái Bình cùng Nghĩa Dương thế nào rồi, xem ra Thái Bình công chúa không hết hy vọng đâu. Vừa nghe thanh âm của Thái Bình, Uyển Nhi đã nắm chặt tay.

"Uyển Nhi, ngươi đã đến rồi!" Võ Chiếu thấy Uyển Nhi muốn vào mà không vào được, bất giác cười thành tiếng.

Thái Bình nghi hoặc nhìn mẫu hậu cùng Thượng Quan Uyển Nhi, thật sự đáng ghét, Mẫu hậu cao hứng như vậy nhất định liên quan đến Thượng Quan Uyển Nhi.

Thượng Quan Uyển Nhi vững vàng đi vào, chính là ánh mắt của Thiên Hậu cùng Thái Bình công chúa vẫn không rời khỏi thân thể của nàng. những dấu diếm dường như bị các nàng xem thấu

Hai người xem đủ chưa vậy ! mẫu tử các người còn muốn tiếp tục nhìn gì nữa. làm ơn đừng có nhìn tôi ! Thượng Quan Uyển Nhi đã muốn tức giận rồi, chính là sắc mặt vẫn là gió thoảng qua, lay động nhiều vẻ

"Thượng Quan Uyển Nhi mấy ngày không gặp, chân ngươi sao vậy. bị thương à?" Thái Bình hảo tâm hỏi, nàng cảm thấy Thượng Quan Uyển Nhi đi đến có chút kỳ quái, chậm không nói còn xiêu xiêu vẹo vẹo. hoàn toàn không giống với bộ dáng nàng lúc trước, Thượng Quan Uyển Nhi dù sao cũng là trợ thủ đắc lực của mẫu hậu, chính mình tất yếu cũng sẽ quan tâm.

Thượng Quan Uyển Nhi hắc tuyến liên tục, lời này của công chúa có quá trực tiếp không ? Càng đáng giận là Thiên Hậu còn làm bộ như không biết ! Thượng Quan Uyển Nhi lại không phải là loại người chịu thua ai trong lời nói, nàng cũng muốn lôi kéo Thiên Hậu bồi cùng nàng !

"Uyển Nhi gần đây hơi lên cân, hôm qua lại vận động quá độ nên có chút mệt mỏi" Thượng Quan Uyển Nhi tươi cười thành thật, Võ Chiếu nghe xong suýt chút nữa trà trong miệng liền phun ra

"Khụ khụ khụ..."

"Mẫu hậu? Người không sao chứ, Thượng Quan Uyển Nhi ngươi đi nghỉ ngơi chút đi" Thái Bình vội vươn tay ra đã bị Thượng Quan Uyển Nhi đi trước một bước vỗ vỗ lưng mẫu hậu, nhìn thấy bàn tay Thượng Quan Uyển Nhi trên lưng mẫu hậu một cách thái quá ! rất chướng mắt!

"Thiên Hậu, không sao chứ ?" Thượng Quan Uyển Nhi quả nhiên không nhìn đến công chúa, nàng như thế nào lại tùy tiện để cho công chúa cùng Thiên Hậu ở một mình trong cung ! Thượng Quan Uyển Nhi mẫn tuệ sâu sắc, Thái Bình công chúa cả đời này là tình địch của nàng !

"Uyển Nhi, ta không sao" Võ Chiếu nhẹ nhàng cầm tay Thượng Quan Uyển Nhi, để trong lòng bàn tay nắm một chút vội buông ra. Chẳng qua hai nữ tử tài hoa của Đại Đường , tự nhiên có thể nhìn thấy rõ ràng là hai người có tình ý với nhau

Thượng Quan Uyển Nhi khóe mắt đẹp nhưng liếc mắt quét qua người công chúa một cái, trong mắt nhìn Thái Bình có bao nhiêu tà ác liền có bấy nhiêu tà ác. Nếu Thiên Hậu không có ở đây. hai nàng ở đây một mình chắc chắn sẽ xảy ra chuyện không hay.

"Thượng Quan Uyển Nhi ta khát nước, ngươi đi dâng trà cho ta!" Thái Bình tức giận cắn răng quát. Chỉ cần Thượng Quan Uyển Nhi ở đây Thái Bình liền sinh khí. Chính là mỗi lần như vậy nàng lại dùng kỹ xảo bắt nàng bưng trà rót nước, Thái Bình chỉ muốn cùng Mẫu hậu ở một chổ!

"Bình nhi, con uống chén này đi, Uyển Nhi vừa mới bưng đến còn rất ấm" Võ Chiếu không muốn Uyển Nhi vất vả, vừa mới thấy nàng đi đứng khó khăn thì làm sao có thể để nàng bôn ba.

Chính là lời này vừa nói ra Thượng Quan Uyển Nhi lại có suy nghĩ khác. Thượng Quan Uyển Nhi oán hận nhìn chằm chằm, tay nắm chặt lấy góc áo, bởi vì nàng sợ nhìn thấy nụ cười đắc ý của Thái Bình công chúa.Sẽ đem cái chén của Thiên Hậu đoạt lấy. Thái Bình công chúa vẫn là cùng Thiên Hậu uống chung một chén trà, không phải là một hay hai ngày, nhưng hôm nay Thượng Quan Uyển Nhi đặc biệt nóng giận. Mà ngay cả Thái Bình cũng một bụng tức giận, Rõ ràng mẫu hậu sợ Thượng Quan Uyển Nhi mệt nhọc, mình sai phái nàng dâng trà, mẫu hậu liền đau lòng

"Hai người các ngươi làm sao vậy" Võ Chiếu nhíu mày, nàng thấy Thượng Quan Uyển Nhi cùng Thái Bình rất là kỳ quái, hai người tựa hồ đang phân cao thấp

"Không có gì!" hai người không hợp tính khí thần kỳ có tâm linh tương thông trăm miệng một lời.

"Còn không việc gì, Uyển Nhi đi nghỉ ngơi, Thái Bình con nói xong chuyện rồi thì cũng về nghỉ ngơi" Võ Chiếu bất đắc dĩ ra lệnh, hai người này vẫn là không hợp, gặp nhau không khí liền căng thẳng.

"Uyển Nhi lui xuống trước" Thượng Quan Uyển Nhi u oán nhìn Thiên Hậu liếc mắt một cái, Thiên Hậu đối với nàng quả thật lạnh nhạt, làm mất công mình còn trang điểm chưng diện. Đôi mắt Thiên Hậu thậm chí còn không thèm nhìn nàng một cái! Trang điểm hôm nay uổng công trang dung rồi! Không chính là nàng đã lãng phí vô ích rồi !

"Mẫu hậu, trên lỗ tai Thượng Quan Uyển Nhi ...như thế nào có...dấu vết....đỏ đỏ" Thái Bình ghé tai mẫu hậu, nghi hoặc nói. Nàng chính là thuần khiết không biết cái gì gọi là vết cắn, chính là quá thuần khiết đến nỗi chính mình ghé bên tai Võ Chiếu, lại là kẻ đầu sỏ gây nên "dấu vết đỏ đỏ"

Võ Chiếu bình tĩnh cười " Bình nhi thực để ý Uyển Nhi sao ?

Cao minh chuyển đề tài không hổ danh là Thiên Hậu đương triều, lời này nói ra giống như Thái Bình cùng Uyển Nhi có chuyện gì mà người khác không nhận ra.

"Mẫu hậu, nhi thần không phải để ý Thượng Quan Uyển Nhi", nhi thần rõ ràng chỉ để ý mẫu hậu! nhi thần tạo sao lại để ý đến Thượng Quan Uyển Nhi , chính là không cẩn thận thấy được trên người Thượng Quan Uyển Nhi có dấu vết không rõ! Rốt cuộc là do cái gì Thái Bình rất ngạc nhiên.Có lẽ đợi nàng trải qua mới có thể hiểu được là vì sao.

"Tốt lắm, tốt lắm, Bình nhi đúng là đối với Uyển Nhi có chút để bụng" Cũng không thấy Thái Bình đề cập qua nàng thích ai. Toàn thấy nàng chạy đến đây. Cam Lộ Điện ngoài trừ Thượng Quan Uyển Nhi ra còn có ai làm cho nàng nóng ruột nóng gan như thế. Võ Chiếu cảm thấy hình như Thái Bình thích Uyển Nhi, Thái Bình chính là đứa nhỏ thích ai liền khi dễ người đó. Uyển Nhi a Uyển Nhi, nàng thật đúng là chiêu gọi người thích. đem cả nữ nhi của ta mê hoặc đi, mà ngay cả ta cũng vậy không thể ly khai nàng .