Chương 27

Anh lập tức trở nên cứng rắn, mùi thơm trên cơ thể Dụ Hoan giống như có chất kí©h thí©ɧ, dần dần khơi dậy ham muốn tình du͙c của anh.

Dụ Hoan cũng chú ý tới đũng quần phồng lên của Phương Thành Vũ, lập tức mỉm cười đắc thắng. Mặc dù thầy vẫn thể hiện ra dáng vẻ chán ghét cô, nhưng thân thể lại vô cùng thành thật.

Cô tiến lên mấy bước, quỳ xuống kéo khóa quần của anh, lôi thứ to lớn bên trong ra.

“Thật dâʍ đãиɠ.”

Phương Thành Vũ duỗi tay nắm lấy bầu ngực của cô, dùng sức nhào nặn, không hề ngăn cản động tác của cô.

Dụ Hoan ngậm dươиɠ ѵậŧ của anh vào trong miệng, thuần thục liếʍ láp. Dươиɠ ѵậŧ trong miệng cô càng lúc càng cương cứng, sau cùng cũng đã hoàn toàn sưng lên.

Cô đang liếʍ say sưa thì người đàn ông đột nhiên nắm cổ tay cô kéo lên. Cách đó không xa có một chiếc đẹp, anh đẩy ngã cô xuống đó.

Sau lưng truyền đến tiếng cởi thắt lưng, Dụ Hoan che miệng cười trộm, chủ động quỳ sấp trên đệm, vểnh mông lên cao.

Cô mặc chiếc qυầи ɭóŧ hình pikachu rất dễ thương. Người đàn ông vỗ mạnh vào mông cô, nhanh chóng kéo qυầи ɭóŧ của cô xuống, cầm dươиɠ ѵậŧ nhắm ngay miệng tiểu huyệt ẩm ướt, “phập” một cái nhanh chóng tiến vào.

“A... Đau quá...”

Hai người đã mấy ngày không làm chuyện này, hoa huyệt của Dụ Hoan lại chặt chẽ y như lần đầụ Cô đau đớn kêu lên thành tiếng, vô thức tiến về phía trước để tránh đi.

Phương Thành Vũ vừa thoải mái vừa đau, tiểu huyệt của Dụ Hoan vừa chặt vừa nóng, bao quanh thứ to lớn của anh, khiến anh chỉ muốn đυ. chết cô dưới thân mình.



Anh nắm chặt lấy vòng eo mảnh khảnh của cô, Dụ Hoan bị anh kéo trở lại. Người đàn ông hoàn toàn không có chút thương hoa tiếc ngọc nào, dựng thẳng lưng mà thúc vào bên trong. Dươиɠ ѵậŧ phá vỡ lối đi chật hẹp, đâm thẳng vào nơi sâu nhất.

“Đau cũng phải chịu, ai bảo chính em là người chủ động mời gọi tôi chơi em ”

Phương Thành Vũ nghiến răng nghiến lợi, dễ dàng đè Dụ Hoan đang giãy dụa xuống, dươиɠ ѵậŧ to lớn điên cuồng ra vào trong tiểu huyệt.

Ban đầu vẫn còn hơi vướng víu một chút, nhưng tiểu huyệt của Dụ Hoan mẫn cảm vô cùng, chẳng mấy chốc đã rỉ nước, khiến cho Phương Thành Vũ ra vào càng dễ dàng hơn.

Những tiếng phập phập vang lên không dứt, Dụ Hoan quỳ sấp trên đệm, vểnh mông lên chịu đựng Phương Thành Vũ điên cuồng đâm vào. Đau đớn ban đầu dầu dần qua đi, khoáı cảm ập đến, cô bắt đầu nhẹ giọng rên ɾỉ.

“Ưʍ... Ha... Thầy ơi, dươиɠ ѵậŧ của thầy thật lớn... Em sảng khoái quá... A...”

Giọng nói của cô vừa mềm mại vừa ôn nhu, còn mang theo sự kiều mị khó tả, khiến cho lòng Phương Thành Vũ tê dại.

Anh không quen với cảm giác này, lập tức nhíu mày bịt chặt miệng cô lại, thấp giọng nói “Im miệng, muốn gọi những người khác tới đây xem em bị thầy giáo đυ. à?”

Dụ Hoan bị bịt miệng chỉ có thể phát ra những tiếng ưm ưm khe khẽ. Người đàn ông tiến vào từ phía sau, vừa vội vừa hung ác, dươиɠ ѵậŧ nhiều lần đâm vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt, khoáı cảm chạy dọc sống lưng.

Sung sướиɠ quá, kí©h thí©ɧ quá, cô thích nhất là được thầy giáo đυ. như thế này. Tư thế tiến vào từ phía sau giúp cho cô điên cuồng, đưa cô lên tận mây xanh.

Dụ Hoan sung sướиɠ đến mức bật khóc, cô chỉ muốn hét lên thật lớn, để tất cả mọi người tới đây, nhìn thầy giáo đang chơi mình.

Qυყ đầυ to lớn hung hăng cọ trong vách thịt, vừa tê vừa nóng, sảng khoái đến mức não bộ gần như ngừng hoạt động.