Phía trước không xa, chính là một trong những trường đua lớn nhất thành phố, bình thường Tiêu Khắc thường xuyên đến nơi này tập lái xe và cùng người khác đua xe, hắn còn có một đội đua, thỉnh thoảng cũng sẽ tham gia một số cuộc thi chính thức.
Loại hình đua xe này, đặc biệt đốt tiền, cũng đặc biệt kí©h thí©ɧ, rất nhiều thiếu gia nhà giàu đều thích trò chơi này, Mạnh Dương và Lạc Thịnh cũng là quen nhau ở trường đua này.
Tiêu Khắc bị trói lấy hai tay, một mực mắng chửi những từ ngữ khó nghe, đồng thời còn uy hϊếp Mạnh Dương tốt nhất nhanh chóng thả hắn ra, Mạnh Dương làm như không nghe thấy, trực tiếp lái xe vào trường đua.
Bình thường đến trường đua luyện tập hay thi đấu, đều phải đưa thẻ hội viên ngay tại cửa chính, nhưng cha Tiêu Khắc là một trong những cổ đông của trường đua này, bảo vệ cổng biết xe của Tiêu Khắc, cho nên khi Mạnh Dương trược tiếp lái xe xông vào, bọn họ vẫn như cũ không ngăn cản, đều tưởng Tiêu đại thiếu gia lại có chuyện gì tức giận muốn phát tiết tâm tình, bọn họ vẫn không nên tới gần.
Đường rẽ, đường dốc, đường núi, bùn lầy, đất cát, Mạnh Dương lái xe của Tiêu Khắc, trượt bánh sau(1) tăng tốc, liền cảm thấy sảng khoái khi thể hiện kỹ năng lái xe trước đây và hưởng thụ sự kí©h thí©ɧ.
(1)Trượt bánh sau: một kỹ thuật lái xe mà trong đó người lái xe cố tình làm thừa lái trong khi vẫn có thể điều khiển được chiếc xe theo hướng mong muốn ở tốc độ cao, nhưng lại gây ra sự trượt bánh sau. Tiêu Khắc mặc dù cũng thường xuyên đua xe, nhưng vẫn bị dọa la vài tiếng, hiện tại hắn tự mình cảm nhận được thì ra xe có thể bay cao bay xa như vậy, đã nhiều lần hắn nghĩ rằng Mạnh Dương sắp đâm vào tảng đá đặt ở khúc ngoặt, nhưng hầu như Mạnh Dương đều có thể lái xe vượt qua.
Tiêu Khắc ngoài việc bị tốc độ lái xe của Mạnh Dương hù dọa, ngay lúc bẻ lái gấp, đầu hắn cũng đã đập vào cửa kính nhiều lần, khiến hắn bắt đầu cảm thấy chóng mặt.
Sau khi Lục Vân Kính lái xe vào trường đua, dừng xe bên cạnh và nhìn lên hình ảnh trên màn hình lớn, lập tức ngẩn người, thầm nghĩ từ lúc nào kỹ thuật lái xe của Mạnh Dương trở nên tốt như vậy? Quả thực lợi hại không thua gì những tay đua chuyên nghiệp.
Những người trong phòng giám sát cũng phải kinh hô và khen ngợi kỹ thuật lái xe của Mạnh Dương.
"Wow wow wow! Đây là chuyện gì a? Tiêu đại thiếu gia uống lộn thuốc sao? Sao có thể trở nên lợi hại như vậy!"
"Cú bẻ lái gấp cũng quá lợi hại, tưởng chừng như là cấp bậc tay đua chuyên nghiệp."
"Pha bay qua sườn dốc cực ngầu!"
"Sắp rơi xuống rồi! Rơi xuống rồi! Đã qua! Lợi hại!"
"Tôi nói, người lái xe có thật là Tiêu đại thiếu gia không? Có phải hay không có người khác ở đó?"
"...Có khả năng là như vậy, hôm qua tới tập lái cũng không lợi hại như vậy, hôm nay đột nhiên lại lợi hại như vậy, thật không khoa học."
"Đúng vậy, có lẽ không phải do hắn lái?"
Mạnh Dương lái xong tất cả đường đua, trực tiếp lái xe ra khỏi trường đua, Lục Vân Kính lập tức lái theo sau.
Tiêu Khắc sắc mặt khó coi dùng sức cắn răng, hắn cố nén cảm giác buồn nôn, dạ dày hắn đang cuồn cuộn lợi hại, mà đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn, bởi vì ngồi xe mà kiếp sợ.
Mạnh Dương lái xe ra khỏi trường đua, đỗ lại bên đường nơi họ xuất phát. Sau khi xe dừng hẳn, Mạnh Dương xuống xe, mở cửa ghế sau, cởi trói trên tay Tiêu Khắc, sau đó lôi hắn từ trên xe xuống.
Tiêu Khắc sau khi xuống xe, bởi vì hai chân như nhũn ra, đầu cũng còn choáng váng, bước chân có chút không vững, dứt khoát trực tiếp ngồi trên mặt đất. Hai tay hắn nắm lấy tóc của mình, cảm bị sỉ nhục làm cho hắn không ngẩng đầu lên được, so với bị Mạnh Dương đánh một trận, mới vừa rồi hắn bị dọa đến mức la lên, càng khiến hắn thêm thấy mất mặt.
Lục Vân Kính cũng lái xe đến, Mạnh Dương đi qua, từ trên xe lấy một bình nước mở ra uống một ngụm.
"Cậu..." Lục Vân Kính muốn hỏi Mạnh Dương, từ lúc nào kỹ thuật lái xe trở nên lợi hại như vậy, nhưng lại bị Mạnh Dương dùng ánh mắt ngăn lại, Lục Vân Kính nhìn thoáng qua Tiêu Khắc, liền không tiếp tục hỏi.
"Cảm giác thế nào?" Mạnh Dương nhìn Tiêu Khắc nói: "Kí©h thí©ɧ không? Sảng khoái không?"
"Kỹ thuật lái xe của ngươi kỹ lợi hại như vậy, trước đó tại sao chưa từng thể hiện qua?" Tiêu Khắc nghi ngờ hỏi: "Vì không muốn cướp đi sự nổi trội của Lạc Thịnh?"
"Ta sẽ không nói cho ngươi biết tại sao, chẳng qua nếu ngươi muốn biết, nếu trong lúc đua xe có thể thắng được kỹ thuật của Lạc Thịnh, thì ta có thể nói cho ngươi biết."
Tiêu Khắc nghe Mạnh Dương nói, đầu tiên sửng sốt một chút, sau đó ngồi dưới đất do dự một hồi lâu, lúc trước hắn cùng Mạnh Dương coi như từng có khúc mắc, vừa rồi lại bị Mạnh Dương đánh cho một trận, dựa theo tính cách của hắn, tuyệt đối không thể cùng Mạnh Dương nói chuyện đàng hoàng. Nhưng hắn trừ bỏ bị kỹ thuật lái xe của Mạnh Dương dọa sợ, trong lòng cũng đặc biệt ghen tị cậu có kỹ thuật lái xe lợi hại như vậy, đồng thời biện pháp có thể thắng được Lạc Thịnh, đối với hắn mà nói là sự cám dỗ quá lớn.
Do dự qua đi, Tiêu Khắc đứng lên, sau đó nói: "Nếu ngươi thật sự có thể nói cho ta biết kỹ thuật có thể thắng Lạc Thịnh, chuyện trước đây chúng ta xem như chưa từng xảy ra, nhưng nếu ngươi dám chơi ta thì..."
"Ta cần dùng loại phương thức này để lừa ngươi? Nếu như ta muốn lừa ngươi, trói ngươi ở trên xe, quay lại trường đua chạy thêm vài vòng không phải có ý nghĩa hơn sao?" Mạnh Dương nói.
Tiêu Khắc quay đầu, vừa nghĩ đến dáng vẻ la hét vừa rồi của hắn, cảm giác mất mặt lại xuất hiện, nhưng hắn vẫn không thể chờ đợi muốn biết đáp án: "Vậy ngươi nói, phải làm gì kỹ thuật như thế nào trong lúc đua mới thắng được Lạc Thịnh."
"Phương pháp rất đơn giản, ngươi hẹn thi đấu, ta sẽ thắng hắn. Nhưng ta sẽ lái xe của ngươi thi đấu cùng hắn, ta vốn không muốn lộ diện, ngươi cũng không được nói cho bất cứ ai là ta thắng hắn." Mạnh Dương nói.
"Không được!" Tiêu Khắc lập tức bác bỏ: "Hoặc là ngươi gia nhập vào đội của ta công khai thắng hắn, hoặc là nói cho ta biết biện pháp, ta sẽ đường đường chính chính thắng hắn, cách tìm một người thay thế để gian lận, Tiêu Khắc ta khinh thường, nếu như để người khác biết được, ta sau này còn mặt mũi gì cùng người khác thi đấu."
"Ta cũng không nói sẽ lấy danh nghĩa của ngươi để thi đấu, không phải ngươi có đội đua sao? Dùng danh nghĩa đội xe hẹn hắn thi đấu không được rồi sao. Đợi sau khi ta thắng hắn, ngươi liền nói với những người khác, cũng nói với Lạc Thịnh, không phải ngươi thắng hắn, mà là đội đua của ngươi, sau khi thắng đám người Lạc Thịnh, chỉ cần không nhắc đến ta là được, trò chơi chữ có hiểu không? Vả lại ta cũng không phải tay đua chuyên nghiệp, cũng chưa từng tham gia thi đấu, xem như bị người ta phát hiện là ta thắng Lạc Thịnh, đối với thanh danh của ngươi và đội xe cũng không có ảnh hưởng gì."
"Vì sao ngươi không quang minh chính đại thắng hắn, với kỹ thuật ban nãy của ngươi, khẳng định có thể thắng hắn, vừa vặn cũng có thể trả thù việc hắn yêu người khác, đối với ngươi không phải càng tốt sao?" Tiêu Khắc nghi hoặc nói.
"Ta đương nhiên có lý do không thể lộ diện, về phần lý do là gì, ta cũng sẽ không nói cho ngươi, ngươi đồng ý hay không, nói một câu là được."
Tiêu Khắc lại bắt đầu lộ vẻ do dự.
"Nếu ngươi đồng ý đề nghị của ta, ta sẽ gia nhập đội đua của ngươi, đồng thời sẽ dạy ngươi biện pháp nâng cao kỹ thuật lái xe, cho đến khi ngươi có thể dựa vào bản thân mình thắng Lạc Thịnh mới thôi." Mạnh Dương cuối cùng tung mồi nhử lớn nhất.
"Ta đồng ý, cứ thế quyết định!" Tiêu Khắc quả nhiên lập tức đồng ý.
"Nếu như ta ngay lập tức thay ngươi thắng hắn, người khác khẳng định sẽ cảm thấy kỳ lạ, ta cách một đoạn thời gian, sẽ thay ngươi đến trường đua luyện tập, ngươi thả tin tức ra ngoài nói người mời được một huấn luyện viên không tệ, sau đó lấy danh nghĩa của đội đua hẹn Lạc Thịnh thi đấu." Mạnh Dương nói.
Tiêu Khắc cũng rất thẳng thắn, không nói thêm gì, lưu lại phương thức liên lạc, liền quay người rời đi.
Sau khi Tiêu Khắc rời đi, Lục Vân Kính nhìn Mạnh Dương nói: "Cậu thật sự dự định cùng hắn liên thủ đối phó Lạc Thịnh, con người hắn có đôi khi rất giống tên điên, rất khó tin tưởng."
"Điên thì có chút điên, nhưng thật ra người cũng không tệ, đối với bạn bè cũng rất nghĩa khí, sẽ không làm loại việc đâm sau lưng người khác, hắn có nguyên tắc và giới hạn của chính mình, so với loại phản bội người khác vẫn khí thế hào hùng như Lạc Thịnh, còn có Vu Quân Thần dối trá đến mức khiến người khác buồn nôn thì hắn đáng giá được tin tưởng, thích hợp để kết bạn."
"Cậu hiểu rõ hắn như vậy sao?" Lục Vân Kính trong lòng nghi hoặc càng nhiều: "Còn có, kỹ thuật lái xe của cậu..."
"Tớ biết trong lòng cậu rất nghi hoặc, về sau nếu có cơ hội, tớ sẽ suy nghĩ kỹ nên giải thích với cậu như thế nào, hiện tại đừng hỏi nữa, bởi vì tớ không cách nào giải thích rõ ràng cho cậu." Mạnh Dương không muốn lừa gạt Lục Vân Kính, nhưng lại không thể nói cho cậu biết việc mình trọng sinh, cho nên tạm thời chỉ có thể không nói gì, cũng không giải thích gì.
"Được thôi, chờ đến thời điểm cậu muốn nói thì nói." Lục Vân Kính thở dài nói.
Mạnh Dương đưa Lục Vân Kính về nhà, sau đó lái xe về nhà chính Lạc gia ở núi Long Lĩnh.
Liên quan tới Tiêu Khắc, Mạnh Dương sở dĩ nói hắn đáng tín nhiệm, là bởi vì thời điểm kiếp trước, khi Mạnh Dương đang đoạn tuyệt với Lạc Thịnh, đồng thời ở phương diện điều hương thật sự là thiên phú không cao, bất kể cố gắng thế nào, đều luôn bị Vu Quân Thần nghiền ép đến không ngẩng đầu được lên, cho nên muốn thông qua trò đua xe Lạc Thịnh thích nhất thắng được Lạc Thịnh, tìm về một chút tồn tại và lòng tự trọng. Bây giờ nghĩ một chút, may mắn cậu kiếp trước khổ luyện kỹ thuật lái xe, kiếp này mới có thể thành công cứu Lạc Tu, nếu không rất có thể cậu và Lạc Tu đã cùng rơi xuống núi.
Ở thời điểm kiếp trước, bởi vì cơ hội ngẫu nhiên, Mạnh Dương cùng Tiêu Khắc trở thành bạn bè, tại thời điểm Mạnh Dương chán nản nhất, ngoại trừ Lục Vân Kính luôn giúp đỡ hắn, Tiêu Khắc cũng giúp cậu không ít việc.
Nhưng hai người này cuối cùng đều không có một kết cục tốt, một kiếp này, Mạnh Dương ngoại trừ phải thay đổi vận mệnh của mình, cũng sẽ cố gắng hết sức thay đổi vận mệnh hai người bọn họ.