“Khanh Khanh, ngủ đi.” “Không không không, ta có buồn ngủ.” Đầu Diệp Khanh Khanh như cái trống bỏi. Trước khi trọng sinh, Diệp Khanh Khanh đã nhận nhầm sài lang hổ báo thành người thân, hại người nhà lần lượt chết thảm, còn làm hại hắn bị người trong thiên hạ cười nhạo. Sau khi trọng sinh, Diệp Khanh Khanh đã sáng hai mắt, bảo vệ người nhà, ngược chết đoá bạch liên giả tạo, đập tên nam nhân cặn bã kia. Điều quan trọng nhất là nàng muốn nam nhân mình muốn cưới hoàn toàn thuộc về mình từ trong ra ngoài. Nhưng ai có thể nói cho nàng, nam nhân phúc hậu và vô hại ban ngày này, vừa đến buổi tối sao lại không bằng cầm thú như thế?!