- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Vợ Ơi! Theo Anh Về
- Chương 13: (H)
Vợ Ơi! Theo Anh Về
Chương 13: (H)
"Bất kỳ người đàn ông nào dùng chỗ nào chạm vào em, tôi lập tức cắt đứt chỗ đó của hắn! Em xem cái mũi của hắn đã dừng ở chỗ này...tôi nên..." Giọng nói của anh giống như tới từ địa ngục hung dữ vô tình, bàn tay không kiềm xoa xoa ngay gáy của cô.
" Không...không phải...anh ấy chỉ...là bạn diễn của tôi...anh ấy cùng tôi đóng quảng cáo cho...bộ sưu tập nước hoa...của Pháp. Chúng tôi đặc biệt không như anh nghĩ.." Đinh Đinh bị bộ dáng khát máu của anh dọa đến nỗi nói chuyện lắp ba lắp bắp.
" Hả, phải vậy không. Em nên biết tôi không cho phép em lừa dối tôi." Anh không muốn người phụ nữ anh coi trọng, suy nghĩ gì anh đều không biết.
"Tôi..." cô còn chưa nói hết liền bị Hắc Thần chen ngang.
"Hừ! Từ này về về sau đừng nói chuyện, đừng ở trước mặt của tôi nhắc tới người đàn ông khác, em chỉ có thể là của tôi! Nếu không..." Ngón tay của anh dọc theo cằm của cô từ từ đi xuống, cổ, xương quai xanh, cho đến khi đặt lên viên anh đào màu đỏ tím...
Xoa nắn thật mạnh, mang theo ý trừng phạt dày đặc, ngay sau đó dùng miệng ngậm, hung hăng gặm. Cắn, trêu chọc. Mυ"ŧ, cho đến khi nó cứng lên. Hai đỉnh dựng thẳng lên, tươi đẹp ướŧ áŧ, quyến rũ người khác phạm tội.
Anh còn tranh thủ liếʍ, mυ"ŧ lên vết bớt ngay ngực trái của cô. Làm Đinh Đinh kiềm không được run lẩy bẩy.
Cơ thể không kiềm được sự khó chịu tột cùng, cô đặc biết xấu hổ, lần đầu tiên bị khinh bạc như vậy.
Mặc dù cùng Hắc Thần không phải lần đầu tiên. Nhưng lúc đó đầu óc không tỉnh táo, lại bị bỏ thuốc, nên không hề biết điều gì mà nghênh tiếp.
Bây giờ hoàn toàn tỉnh táo, không ngờ phản ứng cơ thể lại như vậy. Khó chịu, ngón tay nắm thật chặt tấm chăn, một mực cắn chặt đôi môi buộc mình không phát ra bất kỳ âm thanh nào.
Nhưng mặc dù như thế, cô vẫn cảm thấy chính mình sắp không chống đỡ được. Đột nhiên một vật nóng rực dán chặt vào chỗ riêng tư của cô.
Nơi đó, mạch đập nhảy lên khiến gương mặt cô đỏ ửng vì xấu hổ, lo lắng di chuyển xuống, lại phát hiện nó giống như lại lớn hơn một chút, cô bị doạ sợ không dám lộn xộn nữa.
Nhìn cô gái xinh đẹp nhỏ nhắn mềm mại đáng yêu cùng với làn da ửng hồng trước mặt, hầu kết của Hắc Thần không nhịn được chuyển động hai lần, tham muốn chiếm giữ của riêng càng thêm mãnh liệt, cô là của anh! Chỉ có thể là của anh! Dáng vẻ dịu dàng mảnh mai thừa hoan nằm ở dưới người anh của cô chỉ có anh được quyền nhìn thấy! Đàn ông khác đừng hòng mơ tưởng!
Trong đôi mắt đen dâng lên sự tức giận khôn cùng, trừng phạt ngậm lấy một bên đẫy đà, dùng sức cắn, lưu lại ở phía trên một dấu răng hồng hồng, ngón tay chậm rãi trượt xuống về phía rừng rậm kia.
"Đừng...." Đinh Đinh run rẩy mở miệng, nhưng giọng nói của cô căn bản không có một chút xíu tác dụng nào, ngược lại có một dáng vẻ nhõng nhẽo nửa từ chối nửa hoan nghênh, tựa hồ đang nói ra một tầng ý khác.
Đinh Đinh kinh hoàng với chính mình, giống như tiếng kêu của mèo nhỏ, không hề muốn từ chối.
Cô khó chịu vặn vẹo né tránh bàn tay nóng bỏng của anh. Cứ hễ anh dừng ở đâu liền đốt lửa ở đó, khiến cô một nửa từ chối, một nữa lại khao khát.
Đinh Đinh thấy cô thật sự đã điên rồi, tại sao lại có ý nghĩ này.
"Đinh Nhi ngoan, tôi sẽ...rất yêu em." Hắc Thần tà mị nhếch môi, toàn bộ khí nóng trong miệng phun hết vào bên tai nhạy cảm của Đinh Đinh chọc cho cô khẽ run một trận, không khống chế được liên tục thở gấp.
Đối với phản ứng của cô, Hắc Thần cực kỳ hài lòng, ngón tay tà ác duỗi vào, tìm đúng chỗ nào đó rồi bắt đầu vân vê.
Kí©h thí©ɧ đến nỗi Đinh Đinh không khống chế được khẽ ngâm nga. "Ưm" một tiếng, ngay sau đó kịp phản ứng gắt gao cắn chặt đôi môi, sao cô có thể không biết xấu hổ như vậy! Không biết thẹn như vậy! Rõ ràng mạnh bạo, dữ dội, mà cô còn cảm thấy... có chút xíu sung sướиɠ như thế này sao...
Tiếp đó, Hắc Thần dùng tay đâm vào, khiến cô khó chịu mà cựa quậy.
Đinh Đinh còn cảm giác như bị rách ra một lổ hỏng nhỏ, xót xa không chịu cho anh đưa vào, khẽ nức nỡ:"Đừng...anh đừng như thế."
"Bảo bối, ngoan, em muốn phải không?" giọng nói đầy mê hoặc của Hắc Thần rõ ràng đang câu dẫn hồn phách.
" Không...không phải..." cô lặp tức phản bác lại, sao cô có thể muốn chứ.
Hắc Thần để mặc cô lí nhí bên tai, cho thêm một đầu ngón tay duỗi vào, Đinh Đinh lặp tức trợn tròn mắt.
Khó chịu, đau đơn lắc lắc đầu, cự tuyệt không cho anh đi vào.
Hắc Thần bị cô ăn chặt không cho cử động, giang tà dụ dỗ: " Ngoan, Đinh nhi em thả lỏng đi." vừa nói xong anh ngậm lấy đôi môi của cô, mυ"ŧ mυ"ŧ, cắn cắn.
Một bàn tay còn lại nhàn rỗi đặt trên viên anh đào, nhéo một cái.
Đinh Đinh bị anh trêu chọc, kí©h thí©ɧ làm cô há miệng thở dốc. Hắc Thần thừa cơ hội liền đưa lưỡi vào khoáy đảo, đùa giỡn với chiếc lưỡi đinh hương của cô.
Thõa mãn hút hết trận ngọt ngào xuống bụng. Viên anh đào bị có nắn, đôi môi bị tóm lấy dàn vò. Đinh Đinh không kiềm được mất cảnh phía dưới.
Ánh mắt Hắc Thần biểu lộ vui vẻ, dùng hai ngón tay chuyển động thần tốc trong hoa huy*t.
Trong nháy mắt, từng đợt từng đợt kɧoáı ©ảʍ che lặp những cơn khó chịu trong cơ thể truyền đến, thẳng đến từng dây thần kinh trong người cô.
Tiếng rêи ɾỉ của cô đã bị anh nuốt hết xuống bụng, một lúc sau, cô cố gắng kìm lại.
"Ngoan, đừng chịu đựng, rên lên."
Giọng nói của Hắc Thần mị hoặc khàn khàn, mang theo sức hấp dẫn trí mạng, khiến Đinh Đinh thiếu chút không chịu đựng nổi rên thành tiếng một lần nữa.
Nơi nào đó dưới bụng đã sớm kêu gào muốn xông vào, duỗi lưng một cái, xông vào...
Mặc dù đã dạo đầu đầy đủ, nhưng bởi vì đã 3 năm không cùng ai tiếp xúc, chỗ ấy vẫn còn rất chặt. Dồn ép khiến anh có chút không chịu nổi, thịt non bốn phương tám hướng chặt chẽ bao vây lấy anh, có một loại sảng khoái mất hồn.
"A......" Rốt cuộc trong nháy mắt lúc này Đinh Đinh bị xỏ xuyên qua kêu lên một tiếng, vốn là tiếng kháng nghị đau đớn, nhưng thanh âm nhỏ nhẹ nghe nũng nịu mất hồn như vậy.
Hắc Thần bị âm thanh quyến rũ, câu hồn của cô làm cho xương cũng mềm đi, động tác cũng càng thêm mãnh liệt, một lần so với một lần còn mạnh hơn khiến Đinh Đinh sắp không chịu nổi, móng tay cào mạnh lên cánh tay của người nào đó đang ôm chặt em mình.
Đau đớn lúc đầu đã từ từ bị một loại kɧoáı ©ảʍ không nói nên lời thay thế, Đinh Đinh rất ghét mình như vậy, nhưng cố tình không thể ra sức, chỉ có thể nhịn.
Giống như là một cuộc chiến mãi mãi không kết thúc, ép tới cô không thở nổi, theo tần số rung độngj và thay đổi tư thế của anh mà cô thỉnh thoảng liên tục thở gấp; thỉnh thoảng ngâm nga buồn bực. A, vui sướиɠ trong cơ thể tựa như muốn nổ tung, truyền khắp cả người.
Từ trên giường lớn trong ngủ, rồi anh bễ cô lên ngồi trên bàn, rồi lại ngay bệ cửa sổ, đến sô pha dài. Đinh Đinh không biết anh muốn mình bao nhiêu lần, trong lòng cực kỳ căm ghét thể lực anh tốt như vậy! Anh là trâu hay sao?
Sau khi tất cả mọi chuyền đều xong, cô chỉ cảm thấy gân cốt cả người mình sắp gảy, nhất là phía dưới, đau đến cô không thể khép hai chân lại.
Cô mệt mỏi đến nỗi không mở mắt lên nổi, căn bản không có hơi sức mở miệng nói chuyện, mê man ngủ thϊếp đi.
Mặc kệ để anh ôm cô vào phòng tắm, tắm sơ sài rồi được anh ôm nằn trên giường.
Khi đang mơ màng, chắc là đang trong mơ, cô thấy Hắc Thần dịu dàng hôn lên trán cô một cái rồi:" Chúc bảo bối ngủ ngon." rồi ôm chặt cô trong lòng ròi mới ngủ...
_______
Mọi người thấy cảnh H này sảng khoái không?
Đây chỉ mới là bắt đầu.
Nếu có gì không vừa ý, mong mọi người ủng hộ và góp ý cho Tiêu nữa nhé. Nớ vote và follow (@^.^@)gg
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Sủng
- Vợ Ơi! Theo Anh Về
- Chương 13: (H)