Hôn nhân là một trận cá cược, Lộc Tang Tang thêm chú thích: "Cả đời này Đoạn Kính Hoài cũng không thích tôi."
Văn Án 1:
Lộc Tang Tang lấy chồng sớm, cô gả cho bác sĩ Đoạn khoa chỉnh hình.
Bác sĩ Đoạn có truyền thống bảo thủ, mặt mày nghiêm nghị, rất biết cách dạy dỗ người ta.
"Lộc Tang Tang, ăn không nói ngủ không nói."
"Lộc Tang Tang, bệnh từ miệng mà vào, họa từ miệng mà ra."
. . .
Lời ăn tiếng nói hàng ngày Lộc Tang Tang bị quản thúc nghiêm ngặt, khổ không thể tả ------
"Khen anh nấu ăn ngon được không?"
"Không được."
"Khen anh đẹp trai cũng không được?"
"Không được."
"Được thôi! Em sẽ không bao giờ nói chuyện với anh nữa! Được chưa?!"
Bác sĩ Đoạn sửng sốt một chút, lông mày hơi nhíu, "Cái này thì không được."
"?"
Văn án 2:
Vào hôm Lộc Tang Tang quyết định ly hôn với Đoạn Kính Hoài, tất cả bạn bè thân thích ở Nam Phương đều đến ngăn cản. Duy chỉ có Đoạn Kính Hoài là mặt không đổi sắc, phẫu thuật thuận lợi, công việc thuận lợi.
Mọi người đều cảm thán, đây quả là một cuộc hôn nhân nữ không yêu, nam không thương.
Nhưng ai có ngờ được trước một ngày đi đến cục dân chính, bác sĩ Đoạn không rượu không chè lại uống đến say mèm ở trước mặt mọi người.
Mắt anh đỏ ngầu lôi kéo tay vợ mình, nói đi nói lại chỉ có một câu: Tang Tang, đừng đi có được không?