Chương 1: Khởi Đầu !

" Chết tiệt."

Hắn ném chiếc áo vest lên giường. Người hắn đang nóng rực lên. Tác dụng của thuốc đã bắt đầu phát tác.

Cới hết đồ trên người xuống hắn đi vào phòng tắm, mở độ lạnh nhất của nước, mở vòi sen để nước chảy lên cơ thể mình.

Nước lạnh, người nóng. Trải qua 10 phút rồi nhưng khí tức nóng trong người hắn không giảm còn đang tăng lên.

Hắn quấn khăn tắm đi ra ngoài. Lúc này hắn mới để ý. Trên giường hắn thế mà lại có phụ nữ.

Cô gái nằm im, trên người chỉ có bộ váy lưới. Đường cong hấp dẫn đó thoát ẩn thoát hiện dưới lớp váy. Làn da trắng nõn nà, mịn màng. Khiến con thú trong cơ thể hắn càng nổi điên.

Hắn cố kìm nén, hắn đi lại giường gọi cô gái đó dậy. Ánh đèn mờ mờ ảo ảo hắn không thấy rõ mặt cô. Chỉ biết lay cho cô dậy.

"Này, cô. Này...."

Hắn đã lay khá lâu nhưng cô gái vẫn không chút động tĩnh. Lần mò tìm tay cô trong lớp lưới đó.

Im lặng xem xét một chút, ra là cô gái bị cho uống thuốc ngủ. Với liều lượng này đến mai có lẽ cũng chưa dậy được.

Dù là một tổng tài nhưng về y thuật hắn vẫn biết đôi chút.

Kéo chăn đắp lại cho cô. Hắn quay lại phòng tắm tiếp tục ngâm mình. Hắn không muốn lằm hại đến cô gái đó. Dù sao cô cũng chỉ là nạn nhân, nếu không dâng cho hắn cũng có thể cô cũng bị dâng cho một kẻ khác. Hãy cảm thấy may mắn vì người đứng đây là hắn.



Sáng hôm sau.

Cô mơ màn mở mắt, nhìn xung quanh một lượt.

" Đây là đâu ? Sao mình lại ở đây ?" - câu hỏi đầu tiên hiện lên trong đầu cô. Bỗng cơn gió nhẹ lướt qua, lúc này cô cảm thấy khá lạnh. Nhìn lại mình, cô hét toáng lên :

" Chết tiệt, đứa nào làm bà thành ra thế này. Để bà biết, bà lột da nó."

Cô tuông một tràn dài. Cô lôi 18 đời tên kia ra chửi. Đang chửi rất hăng say đột nhiên cô nghe thấy tiếng ai ho phát ra từ phòng tắm. Ngưng chửi, cô đưa mắt nhìn về phía phòng tắm, có người.

Quơ tay lấy chiếc áo vest trên giường mặc vào. Cô rón rén bước lại phòng tắm. Một tay cầm bình hoa, một tay từ từ mở cửa phòng tắm.

Cánh cửa thoáng đã được mở ra hoàn toàn, cô nhìn vào trong. Nhìn quanh cô mới phát hiện thấy có người nằm trong bồn tắm. Mặt hắn đỏ lừ, đôi môi đã chuyển sang màu tím. Cô buông bình hoa xuống, nhẹ nhẹ đi lại để nhìn cjo rõ mặt. Vừa nhìn mặt hắn, cô đã thốt lên :

" Ôi đệch ! Thế mà lại là Ngô Vương."

Cô nhìn kĩ mặt hắn hơn để chắc chắn mình không nhận nhằm người.

Khuôn mặt mang vẻ điềm tỉnh, khó gần đó. Nhưng không thể phủ nhận một điều rằng : Hắn rất thu hút ánh nhìn của người khác. Vốn dĩ đã rất đẹp trai từ khi còn là sinh viên.

Cô nhận ra hắn vì hắn chính là đàn anh trường cô. Hai năm trước, cô cực lực theo đuổi hắn bằng mọi cách nhưng vẫn luôn bị hắn từ chối một cách thẳng thừng. Cho đến khi hắn tốt nghiệp cũng là lúc vừa tròn 100 lần hắn từ chối cô. Cô đã đứng ngay giữa sân trường hét lớn trong sự tức giận. Cô hét :

" Tôi nguyền rủa anh mãi mãi không ai yêu. Theo đuổi ai thì bị người đó đá. Yêu ai thì kẻ đó sẽ ngược chết anh. Hứ....."

Còn bây giờ thì...Hắn nằm bất động trong bồn nước. Khuôn mặt đã đỏ ửng cả lên. Có lẽ sốt rồi. Cô đứng dậy, chống nạnh :



" Cho anh chết. Phụ tôi này."

Cô quay lưng đi ra ngoài. Nhưng đứng ngay cửa phòng tắm, cô lại có chút chần chừ. Nên giúp hay không giúp....?

Cô đứng bắt đầu đấu tranh tâm lí.

Qua 10" sau, cuối cùng vẫn là quay lại giúp. Cô kéo hắn ra khỏi bồn nước. Vừa kéo cô vừa lầm bầm :

" Chả biết vì cái vẹo gì mà tôi lại giúp kẻ phủ tôi như này. Vì cái bản mặt ưa nhìn này hả ? Thật muốn xé nó ra."

Cô dùng hết sức, hết hơi mới giúp hắn ra khỏi bồn nước. Khăn tắm trên người hắn đã ướt sũng. Cô để hắn ngồi tựa vào cạnh bồn nước.

Mắt nhắm, tay lần mò trên người hắn để cởi khăn ướt đó đi. Từ xương quai xanh đến bờ ngực săn chắc đấy. Bỗng người cô như có luồng điền chạy qua. Hơi tê tê.

Dừng lại nơi đó vài giây cô tiếp tục " công việc" của mình.

Khăn tắm không quá dày nên qua lớp khăn đó cô vẫn sờ được từng múi bũng của hắn. Từng múi từng múi một, cô chậm rãi cảm nhận. Miệng đếm nhỏ, đến được thắt lưng hắn. Cô nói nhỏ :

" Nhìn thư sinh như thế mà cũng có hẳn 6 múi bụng. Đúng là không thể đánh giá qua vẻ ngoài . Chậc...chậc..."

Cô tặc lưỡi. Lần mò một lúc cuối cúng cũng đến được thắt lưng. Cô từ từ tháo dây buộc ngang đó. Chỉ mất 3s cô đã tháo được. Cô cởi từng bên một, đang lay hoay, sắp kéo được chiếc khăn ra bỗng tay cô bị giữ chặt. Tiếng nói khá trầm trầm phát ra :

" Cởi thắt lưng của tôi ra. Cô có chịu trách nhiệm được cuộc đời tôi không ?"