Chương 59

Hiện tại là thời gian dành cho người lớn, tạo trẻ con… không gấp.

Tống Tư Duệ rút vật đó ra, cẩn thận ném vật đang chứa chất dịch trắng đυ.c của mình vào thùng rác bên cạnh.

Cố Giai Lệ cả người xụi lơ, đôi chân như mất hết sức lực run rẩy như em bé đang tập đi.

Cuối cùng cũng đã kết thúc rồi, mình phải mau chóng … rời khỏi … Cô thầm nhủ.

Lê thân thể mệt mỏi muốn xuống giường. Nhưng rất nhanh hắn đã ngăn lại, lần nữa đè cô dưới thân. Cây gậy thô to đã khoác lên một lớp bảo hộ mới toanh Dường như chỉ mới một lần là chưa đủ.

“Ưn…Á!” – Cô chưa kịp phòng bị, phía dưới bị hắn nâng một chân lên, lần nữa hung hăng tiến vào, hai mắt nhất thời mở lớn, cơn đau dữ dội làm nước mắt cô trong chớp mắt tràn ra ngoài.

Tống Tư Duệ cũng không vì thấy nước mắt mà buông tha, vật kia vẫn ra vào không ngưng nghỉ. Khi cô mất hết sức lực mệt mỏi ngất đi hắn vẫn miệt mài cho đến khi cơn kɧoáı ©ảʍ dâng trào thêm lần nữa.

Trải qua bao lâu cô cũng không còn phân biệt được nữa Mãi đến khi âm thanh có tí tách từ trong phòng tắm truyền đến làm cho cô chợt giật mình tỉnh giấc.

Cố Giai Lệ cảm nhận được cả cơ thể đang kháng nghị. Tê dại như đã chạy cả chục vòng sân vận động lớn, đặc biệt là nơi đó đang đau âmỉ.

Dù muốn chạy ra ngoài ngày, nhưng cô không thể cử động theo ý của bản thân được. Nước mắt lại rơi rồi.

Có cần phải làm quá đến mức kêu cứu không?.

Chẳng biết có phải do cô được làm từ nước hay không, đã khóc rất nhiều lần nhưng nước mắt vẫn cứ chảy mỗi khi cảm thấy sợ hãi và bất lực.

Cổ Giai Lệ chống tay lên chiếc giường mềm, gắng gượng ngồi dậy Cô phải chạy khỏi nơi này trước khi hắn tắm xong.

Dù hắn không trừng phạt thì cô cũng tuyệt đối không muốn nhìn thấy hắn Danh xưng ác ma mà mọi người hay gọi quả rất đúng với hắn. Hành hạ cô đến mức độ này.



“Ác ma … khốn kiếp …” – Cô Giai Lệ thều thào, cố gắng hết mức có thể chống đỡ thân thể rệu rạo chỉ còn lại vài phần sức lực nhỏ bé.

Khó chịu quá đi, huhu.

Căn phòng rộng lớn khiến cô cảm thấy bất lực. Tình trạng bây giờ nếu muốn đến được cửa ra vào cũng phải mất vài phút, sau đó còn phải đi qua hành lang dài rồi xuống lầu đi thêm ít lâu mới đến được căn phòng mà cô đang ngủ đón xem tập mới nhất trên truyenhdt.com. Tiếng nước trong phòng tắm đã không còn chảy. Mà cô vào lúc này chỉ vừa mới đứng lên, trên người chẳng có lấy một mảnh vải che thân.

Căn bản không thể chạy đến cửa ra mà trốn thoát. Bí quá hoá liều, Tổng thiếu phu nhân gấp.

gáp đi vào căn phòng u ám sau bức tranh thủy mặc.

Cô sợ bóng tối, nhưng càng sợ hắn hơn Cổ Giai Lệ cố tựa vào bức tường lạnh lẽo mà cứng rắn. Di chuyển từng bước chân khó nhọc đến chiếc giường nhỏ.

Vừa đúng lúc chẳng còn tý sức lực, cô gái nhỏ gục trên giường, hơi thở cổ hỗn loạn phả vào khoảng không tối om. Cả cơ thể trần trụi, bàn tay lần mò cố tìm kiếm cái chăn che đi.

Chưa lúc nào cô cảm thấy mình ghê tởm như bây giờ. Trên người vương vấn mùi hương hắn. lưu lại thật buồn nôn.

Cố Giai Lệ cuộn người, tự ôm lấy chính mình nằm yên thút thít ” Huhu…”.

Chẳng đề phòng xung quanh, cố đáng thương rơi những giọt nước mắt trong suốt như trân châu lên chiếc đệm, mà không ngờ có một bóng dáng to lớn đang tiến dần đến.

Khi Cô Giai Lệ phát hiện cũng là lúc hắn xốc chân rồi chui vào nằm bên cạnh. Ác ma gắt gao ôm lấy cô từ phía sau.

Cô lúc này không còn sợ bị hắn đánh nữa. Nếu cứ tiếp tục nằm yên như lúc này thì hắn chẳng những không buông tha mà còn quá đáng hơn Thiếu phu nhân yếu ớt nắm lấy bàn tay to gấp đôi tay mình và đang làm loạn trên bầu ngực non mềm của cô.

Giọng nói phiến loạn mang theo chút khổ sở và mệt mỏi.