Chương 57

Nhưng khi bật ra khỏi miệng lại biến thành những từ ” ư …a …” vô nghĩa.

Hắn cho lưỡi vào khuấy đảo, nuốt hết tất cả mật ngọt bên trong. Tham lam như muốn hút cạn kiệt không sót thứ gì.

Bờ môi căng mọng lại mềm mại khiến hắn lưu luyến mãi không thôi. Cái lưỡi non mềm lại nóng bỏng kia mới là thứ làm cho hắn ưa thích Tổng Tư Duệ quên mất việc phải dịu dàng, bao nhiêu áy náy bị d.ục Vọ.ng nhấn chìm.

Đôi mắt hắn đυ.c ngầu, thần trí dường như mất đi sự tỉnh táo thường ngày.

Bàn tay kia bấu chặt lấy bờ mông cong gợi cảm. Từng ngón tay như có suy nghĩ riêng, chuyển động không có tổ chức, cứ thế nhào nặng điên cuồng.

Hạ thân hắn dí chặt vào bụng dưới. Nơi sưng to giữa 2 chân chà sát lên xuống trên thân thể CÔ.

Cổ Giai Lệ trên gương mặt lộ rõ sự bất an, kinh hãi đấm đấm lên ngực hắn. Trải qua 1 lần tựa như ác mộng khiến cô nhớ mãi. Hắn sẽ lại hành hạ cô mất Cô hoang mang dùng hết sức mà đánh Trong lòng không ngừng mắng chửi – Tên ác ma khốn kiếp, mau thả ra, đừng có dùng bàn tay và thứ dơ bẩn đó chạm vào tôi!!!.

“Um.um”.

Nóng hổi như muốn nổ tung.

Bị làm phiền trong lúc hưởng thụ dường như khiến tổng giám đốc không thích cho lắm. Hắn nắm lấy bàn tay đang náo loạn của cô kéo lêи đỉиɦ đầu rồi giữ ở đó.

Hắn mở miệng cắn nhẹ vào môi dưới sưng đỏ của thiếu nữ xem như trừng phạt.

Cách lớp quần áo nhàu nhĩ, có thể cảm nhận được cây gậy đó không ngừng to lên, nóng hổi như muốn nổ tung.

Từ lúc bị hôn đến giờ, cô sợ đến mức ngay cả thở cũng không dám. Đôi gò má đỏ ửng lên vì cảm thấy tủi nhục và mất dưỡng khí, nước mắt cũng men theo đó mà chảy xuống.

Cố Giai Lệ lúc này nhìn đáng thương vô cùng. Rất tiếc cô đã gặp sai đối tượng, tên ác ma nào đó chẳng hề có ý định sẽ dùng những hành động đáng lên án này. Thậm chí còn muốn nhiều hơn.



Lúc hắn luyến tiếc buông đôi môi cô ra để chuẩn bị bước tiếp theo thì Cố Giai Lệ đã gần như mất đi ý thức vì thiếu dưỡng khí Nắm xụi lơ trên chiếc giường. Mái tóc xoã trên gương mặt ửng đỏ làm cho gã đàn ông kia thèm thuồng, chỉ muốn nhanh chóng ăn sạch sẽ không chừa lại bất cứ thứ gì.

Hắn quỳ trên giường, đem cô đặt nằm giữa chân mình rồi bắt đầu cởi bỏ lớp tẩy trang vướng víu.

Chỉ khi trên người hắn còn lại lớp vải đen nhỏ không thể che lấy vật đã dựng đứng lên, lộ đỉnh đầu rỉ nước thì Cố Giai Lệ mới hoàn hồn.

Cô yếu ớt bò lên trên đầu giường, yếu ớt giọng nói cầu xin giúp đỡ.

” Cứu … á”.

Tổng Tử Duệ ném đi miếng vải cuối cùng trên cơ thể mình rồi lần nữa kéo cô trở về. Trên tay cầm theo vật gì đó, phóng túng dùng răng cắn xé lớp bọc bên ngoài rồi mặc vào cho vật đang dựng đứng.

Lòng tốt bên trong ác ma trỗi dậy, sợ cô không thoải mái nên liền giúp cô cởi bỏ sạch sẽ những thứ đang mặc.

Cả cơ thể có cả kinh, run lên vì sợ hãi. Trái tim so với thân xác kia chấn động hơn gấp trăm lần.

Đôi môi hẳn tham lam càn quét hết tất cả bên trong miệng cô, bàn tay to lớn lại mạnh mẽ đặt lên đồi núi nhấp nhô nắm lấy viên hồng ngọc VO nắn.

“Ừ…hu..” – Cố Giai Lệ bị hành động sỗ sàng doạ sợ. Cô còn chưa biết tình ái là gì cho nên trong đầu hoàn toàn nghĩ hắn đang bạo hành mình Cô như đứa trẻ trong thân xác người trưởng thành, bài xích những điều lạ lẫm.

Có lần đã bị hắn mắng chỉ vì cô quá sợ hãi mà khóc lên. Nhưng lần này dù có kìm nén cách mấy cũng không thể ngưng những giọt nước mắt lăn dài.

Chỉ cần bị động chạm cũng đủ khiến cô choáng váng. Mà nay hắn lột sạch quần áo rồi cắn liếʍ bừa bãi trên cơ thể của cô nữa.

Vật nào đó ở nơi tư mật không kiên kỳ cọ xát lên xuống, nóng hổi như cây gậy sắt được nung trong lò.

” Ưm… ưm…” – Cô trợn to mắt đẫm lệ, nhớ đến đêm đáng sợ đó, biết hắn đang muốn làm gì liền khép chân.