Xem ra nhà họ Tống không muốn day dưa với Cố gia. Lão ta 1 lòng muốn đuổi con gái đi, bây giờ không thể liên lạc được với Cố Giai Lệ, lòng nóng như lửa
Đúng là gậy ông đập lưng ông
Tống Tư Duệ ở trong phòng làm việc, tâm trạng hắn so với trước kia đã dễ chịu hơn
Tuy vẫn còn giữ nguyên thái độ cau có đối với những kẻ khiến mình không hài lòng, nhưng ít ra không còn quát tháo vô cớ
Trên gương mặt điển trai kia giãn ra không ít, nếp nhăn cũng vì thế mà lặn bớt đi
Hắn ngồi trong phòng phê duyệt sổ sách, ánh mắt chợt giao động. Bên trong con ngươi sâu thẳm loé lên tia sáng tinh ranh
Cây bút máy bằng vàng trên tay ngừng chuyển động. Hắn hướng mắt ra ngoài khung cửa sổ lớn, vén tấm rèm màu xám tro mở rộng tầm nhìn
Quan sát cô gái ở dưới sân đang nô đùa không ngớt, trên gương mặt cô hiện lên vẻ hồn nhiên. Khác hẳn những lúc đối diện với hắnCố Giai Lệ quỳ trên bãi cỏ xanh, xoa xoa đầu chú chó
Nhìn thấy vợ mình hồn nhiên, lại nhớ đến những lúc cô lấy lòng mình, Tống Tư Duệ mỉm cười
Nhưng không phải vì hắn thích cô đâu. Chỉ là hắn đang nghĩ ...
Lão già Cố Nham nếu biết con gái lão lấy lòng theo cách này, chẳng biết sẽ có biểu cảm thế nào
Dù sao, kẻ khiến Tống thiếu ghét, hắn sẽ tìm cách làm cho tên đó khổ sở rồi ngồi yên quan sát
Cố Giai Lệ mồ hôi nhễ nhại, con chó bên cạnh dường như lại không có dấu hiệu mệt mỏi. Chạy xung quanh cô rồi vẫy vẫy cái đuôi dài, hào hứng sủa lên vài tiếng vang đến tận mây xanh. Thỉnh thoảng sẽ nhảy chồm lên người cô dùng chiếc lưỡi dài ra sức liếʍĐọc nhanh tại Vietwriter.vn
Châu Vỹ ngồi dưới bóng râm, mỗi lúc ở cùng con dâu lại thấy yêu đời hơn. Tuổi trẻ đầy sức sống làm bà nhớ đến lúc mình còn ở độ tuổi xuân Cố Giai Lệ chạy nhảy hồi lâu, sau đó chạy đến bên cạnh mẹ chồng mình. Cô chợt nhớ đến 1 chuyện, phải hỏi ý kiến của bà
"" Mẹ ơi, con có thể ... lấy vài quyển sách trong ra ngoài vườn để đọc không?""
"" Ở phòng sách không thoải mái?"" - bà hỏi
Cô lắc lắc đầu, định nói lại thôi, sau đó lấy hết dũng khí mà trả lời
"" Con đọc ngoài vườn sẽ thoải mái hơn, anh ta cũng sẽ không ...""
Tống phu nhân nhìn con dâu mình 1 lúc, đến khi hiểu ý của cô mới lên tiếng
"" Con đừng lo, con là vợ của Tư Duệ, thư phòng cũng có thể tự do ra vào. Hơn nữa, ta đã cho làm 1 bức bình phong ở đó, không ảnh hưởng đến nhau. Con trai ta không có ý kiến gì đâu""
Cô nghe nhầm sao? Hắn vậy mà không có ý gì. Chẳng phải hắn rất ghét sử dụng chung vật dụng với người khác hay sao?Cô nghe nhầm sao? Hắn vậy mà không có ý gì. Chẳng phải hắn rất ghét sử dụng chung vật dụng với người khác hay sao?
Làm cho cô nhớ đến chuyện trong phòng ngủ, tự dưng lại bị mắng té tát
Châu Vỹ vỗ vai con dâu của mình, cười an ủi
"" Thôi đừng suy nghĩ lung tung nữa. Con đừng lo, Tư Duệ đã hứa thì sẽ không nuốt lời đâu""
Cố Giai Lệ chỉ đành nghe theo. Vốn dĩ định lấy vài quyển sách đem lên sân thượng, lúc nào không ngủ được sẽ đọc
Haizzz...
Đêm nay trên tầng thượng gió có chút lạnh, cô lại không thể nào chợp mắt
Cũng là do ấm trà hoa quả lúc trưa quá ngon đi, không cưỡng lại được, uống hơi nhiều cho nên bây giờ dù có cố gắng cũng không ngủ được Cố tiểu thư từ khi đến nhà chồng làm dâu, những tưởng sẽ phải chịu nhiều đoạ đày chết đi sống lại, nhưng thật tốt vì cuối cùng may mắn cũng đã mỉm cười
Cô thật sự cảm thấy hạnh phúc, hằng đêm luôn cầu nguyện sẽ được thế này mãi mãi
Nhưng Cố Giai Lệ lại chẳng ngờ, phía trước là điều kinh khủng đang đợi
Cô mãi mãi sẽ không bao giờ quên đi ngày hôm đó
Cơn ác mộng kéo dài mà người chồng trên danh nghĩa kia mang lại, còn đáng sợ hơn những gì đám người Cố gia làm với cô
Lại hơn 3 tháng trôi qua, dạo gần đây Tống thiếu phu nhân rất chăm chỉ đọc sách. Cô có thể ở trong thư phòng từ sáng đến tối chỉ để đọc xong 1 quyển sách
Cố Giai Lệ rất thích sách văn học hiện thực. Có thời gian rãnh, cô cũng thử viết vài đoạn văn ngắn nhưng lại cảm thấy bản thân dường như không có năng khiếu