Chương 10: Lai lịch không đơn giản

Làm cho Tống Diệp không thể nghỉ tới đó là, trong lúc hắn vẫn còn sững sờ chưa kịp phản ứng, Tần Khê Y đã sảng khoái nói đồng ý.

"Được! Kết hôn thì kết hôn thôi!"

Tống Diệp có chút ngoài ý muốn, nữ nhân này thật là không tầm thường, chuyện kết hôn cũng có thể tùy tiện như vậy sao?

Nhưng Tông Diệp không thấy một chút chân thành nào trong mắt của nàng ta, chắc có lẽ muốn lừa cưới, nhưng hắn ở chỗ này cùng lắm cũng chỉ là một người chơi quèn bị lãng quên trong thế giới này, một nghèo hai trắng, không đất không ruộng, lừa cưới hắn là có mưu đồ gì?

Tống Diệp suy tư một hồi, sau cùng đạt được một cái đáp án rất đáng tin _ _ _có lẽ nàng là thèm thân thể của ông đây? !

Nhà gái đồng ý, thôn trưởng lập tức quyết định nói, Vậy hôn sự này cứ quyết định như vậy đi.", lúc này tựa hồ ý kiến của nhà trai đã không trọng yếu.

Trong mắt những người ở hiện trường, bọn họ đã sớm cho rằng, Tống Diệp và cô nương Tần Khê Y kia đã có quan hệ cẩu thả.

Dù sao cô nam quả nữ sống chung một phòng, nữ còn không mảnh vải che thân, ai cũng sẽ hướng phương diện kia nghĩ, nếu là ở hiện thế, Tống Diệp còn có thể lấy một câu "Ta đang học ngoại ngữ!" Để ứng đối, nhưng chiêu này hiển nhiên là không thể dùng được ở chỗ này!

Cho nên bọn họ rất hiển nhiên mà muốn Tống Diệp sớm một chút cưới nữ nhân kia vào cửa, tránh việc lời đồn nổi lên bốn phía, nếu không danh dự của toàn bộ nữ tử trong thôn Thu Ngữ có thể bị hao tổn.

Dù sao ở bất luận thời đại nào, lời đồn đều là một con dao gϊếŧ người người trong vô hình!

Sau đó, nhân sinh đại sự của Tống Diệp, cứ như vậy bị qua loa an bài.

Mà Tần Khê Y tạm thời được sắp xếp cho ở lại trong nhà Tôn đại thẩm, tới ngày thành hôn chính thức Tống Diệp mới tới cưới nàng về nhà, như vậy mới hợp lễ nghĩa.

Thôn trưởng còn rất hào phòng mà tỏ ý, tới ngày thành hôn, sẽ cho Tống Diệp mượn hai chiếc xe lừa của nhà mình để đi đón dâu.

Phải biết rằng hai chiếc xe lừa này ở trong thôn thể diện tương đương với hiện thế một chiếc xe Rolls-Royce!

Lúc này, sắc trời đã hơi đen, người đã dần dần tán đi, Tần Khê Y cũng đi theo Tôn đại thẩm về nhà, sân nhỏ lần nữa trở nên trống rỗng, Tống Diệp nhìn qua bầu trời đêm, cảm giác hết thảy những chuyện này đều quá ly kỳ.

Nếu về sau lấy vợ ở đây, vậy chẳng phải cả đời Tống Diệp hắn đều phải an thân lập mệnh ở đây sao?

Tống Diệp nghĩ mãi mà không rõ, Tần Khê Y tại sao lại đáp ứng thành hôn với hắn, dù sao bọn hắn mới nhận biết chưa tới một canh giờ.

(*một canh giờ là 2 tiếng)

Nhưng đối mặt với chuyện này, thái độ của Tần Khê Y vẫn luôn rất thờ ơ.

Cũng thể nói, nàng cũng không thực tình muốn muốn gả cho hắn, xác xuất nàng sẽ đào hôn vào ngày thành hôn là rất lớn.

Mà lại trong mắt của nàng luôn có loại cảm giác bễ nghễ hết thảy.

Nữ nhân này là từ trên trời rớt xuống, váy đen mặc trên người còn sẽ tự động biến mất, hình như nàng gọi chiếc váy đen kia là cái gì mà "Huyền Uyên Cửu U Y "

Hiển nhiên, lai lịch của nàng rất không đơn giản.