Chương 5: Ta Phát Hiện Một Cái Kinh Thiên Bí Mật.

Ồn ào một trận qua đi, bốn người lại ngồi cùng nhau.

Đây là thói quen mỗi dịp cuối tuần.

Thanh Huyền:

"Thanh Vân, tháng này ngươi định đổi cái gì?"

"Ta còn chưa nghĩ ra, KNB còn không nhiều." Thanh Vân suy nghĩ một chút ấp úng trả lời.

Thanh Huyền không hỏi Trần Long, cũng không hỏi Diệu Nhi.

Một cái gà mờ người mới, một cái còn chưa nhập trò chơi.

Trần Long tò mò:

" Hai người nói chuyện gì à? Sao ta nghe mà không hiểu gì hết?"

Diệu Nhi gật gật đầu.

Thanh Vân:

"Chuyện đổi đồ vật từ trong trò chơi mang ra hiện thực. Mỗi tuần được trao đổi một vật phẩm, chứ không ngươi nghĩ sao mọi người quan tâm trò chơi này đến thế?"

Trần Long:

"Phải không?"

Thanh Vân:" Phải cái đầu ngươi. Ngươi mới nhập trò chơi không rõ, cái này cũng trách chúng ta bận rộn chưa giới thiệu cho ngươi."

" Mỗi tuần được phép đổi vật phẩm, tốn một số KNB nhất định. KNB kiếm được bằng cách làm nhiệm vụ, mà nhiệm vụ chỉ có nhân vật chính tức người nam mới có thể nhận. Thế cho nên mẹ ngươi mới sốt ruột đi tìm bạn chơi. Không có KNB, không đổi được vật phẩm ra ngoài, chơi game hoàn toàn là vô nghĩa."

Trần Long làu bàu:

"Không phải đâu! Ta nhớ đêm qua đổi mấy chục bộ đồ lót."

Thanh Vân bỗng nhiên nhảy lên xách cổ áo hắn:

" Ngươi vừa nói cái gì?"

"Ta nói đêm qua đổi ra hiện thực đồ lót cho Diễm, ta biết ta háo sắc nhưng mà ta mới là tân thủ à, móc đâu ra đồ gì quý giá để đổi. Các ngươi cũng không có cảnh báo ta à!"

"Không phải cái đó?" Thanh Huyền cũng dị dạng.

Trần Long lắp bắp:

"Không phải mấy chục cái qυầи ɭóŧ sao? Chờ đã...mấy chục...không phải giới hạn chỉ một cái sao?"

Vừa nói hắn vừa móc nối trò chơi, moi ra cái thứ nhất qυầи ɭóŧ, cái thứ hai, cái thứ ba....

Trần Long nhớ đêm qua hắn lấy qυầи ɭóŧ đổi cho Diễm không đến trăm cái cũng mấy chục.

Ba nữ nhân trợn mắt nhìn nhau chết lặng.

Trần Long:" Không phải nói tốn KNB sao? Ta không tốn....Ngọa tào."

Bốn người cùng hút khí lạnh.

Trần Long giờ này cũng kịp nghĩ tới.

Phải à, phải có hạn chế nếu không tất cả mọi người điên cuồng hối đoái thế giới này có mà loạn.

Nhưng hắn không có hạn chế!

Ra bug sao?

Trần Long tim đập thình thịch.

Hắn nhẹ nhàng móc ra một con dao găm đen nhánh 20 cm sắc bén, kẻ một đường trên mặt bàn

Dĩ vãng gặp hắn phá hoại đồ đạc, Thanh Huyền sẽ đánh nổ hắn nhưng bây giờ nàng không để ý đến, bờ môi run run.

"Rầm!"

Diệu Nhi nhăn nhó.

"Bị điên hay sao tự nhiên chém cái bàn, tối nay ăn bằng cái gì?"

Hai nữ còn lại tự động không để ý đến nàng.

Ta X#TruyenHD@@!

Cuối cùng Thanh Huyền nhịn không được bạo tục một câu.

Cảm giác ngươi làm lụng vất vả có gắng bao nhiêu năm kết quả không bằng một thằng trẻ trâu chơi đùa.

Lại nhìn thuộc tính cây dao, hai người triệt để im lặng rồi.

Thanh Huyền:

"Ực... Ngươi lấy nó ở đâu?"

Trần Long cười toe toét:

"Sát thủ không phải đều có một cây sao? A...Mẹ! Ngươi từ từ nói. Không phải chỉ là một cây dao nha."

Thanh Huyền chưa bao giờ có xúc động muốn đánh người như lúc này.

Trần Long dưới da^ʍ uy im thin thít.

...

Một khoảng thời gian tiêu hóa.

Đầu tiên im lặng.

Sau đó nhận ra phát tài.

Sau đó nhận ra bí mật kinh thiên này không thể để người ngoài biết.

Sau đó Trần Long trước mặt ba người móc ra mấy trăm cái đồ lót.

Thanh Huyền mỉm cười:

" Còn nữa không?"

Trần Long run lẩy bẩy:

"Không còn! Tất cả một lần đánh quái cái gì ta đều lụm, ta đánh quái nhỏ rớt toàn ra cái loại đồ chơi này."

"Mẹ ngươi có thể hay không đừng cười, ngươi đánh ta đi à."

Phốc...!

Diệu Nhi:

"Anh trai là đang tấu hài sao?"

"Haha! Tha cho ta đi, ta không cười còn không được sao?"

Thanh Huyền:

"Nói như vậy là Long không có hạn chế số lượng hối đoái đồ vật."

Thanh Vân:" Mà lại không tốn KNB."

Diệu Nhi:" Anh trai! Đêm nay ta nhập trò chơi, mau tới kéo."

Trần Long:"Tắm rửa sạch sẽ lên giường nằm."

Thanh Huyền:" Hừ!"

"Việc này không thể để cho người khác biết. Tiếp theo nên xử lý đống đồ lót này."

Trần Long:" Bán! Để sau đi, dù sao cái đồ chơi này là một ngày kiếm. Mẹ, chị, em gái nữa, thường ngày cực khổ đồ lót nên thay đổi. Mỗi người 100 bộ thay đổi như thế nào?"

"Hừm."

"Háo sắc."

"Đồ lót của người ta cũng để ý."

Nói thì nói vậy ba người bắt đầu chọn đồ.

Nữ nhân chết đều mong muốn shopping.

Mà lại sắm đồ không cần suy nghĩ đến tiền, quá mẹ nó khoan khoái.

Sắm đồ xong là chuyên mục thử đồ.

Ba người ngay tại chỗ thử, Trần Long muốn xem đáng tiếc bị nắm ném ra khỏi nhà.

Trần Long ngửa mặt lên trời gào thét.

"Tại sao! Tại sao? Ta chính là kim chủ cơ mà."

Trò chơi giới hạn một ngày được online 8h, buổi sáng tốn 3h cùng Diễm đánh quái. Trong hoàn cảnh bị đuổi ra khỏi nhà, Trần Long trực tiếp xuyên vào game.

Bắt đầu gϊếŧ chóc!

Quái vật thân yêu, ta tới rồi đây.

Từ cấp 10 trở lên có thể dự trữ kinh nghiệm không tăng cấp.

Cấp càng cao gϊếŧ cùng một loại quái vật kinh nghiệm giảm đáng kể.

Tất nhiên mọi người sẽ cố gắng nhanh nhất tăng cấp không gì khác, để tăng thuộc tính. Trần Long muốn đánh quái lấy điểm linh hồn, hắn lựa chọn không thăng cấp.

Số lượng linh hồn rất nhiều dẫn tới tổn thương trúng độc cực cao. Thường thì một đàn quái dưới cấp 10 bây giờ Trần Long chỉ cần thả một cái công kích.

Trúng độc sẽ giải quyết toàn bộ.

Ngưu bức đến rối tinh rối mù.

Người khác đánh quái cùng loại còn phải tính toán sát thương, né chiêu, kháng tổn thương, trị liệu hồi phục.

Trần Long một cái lưng đâm ám sát.

"Ngài đánh chết mục tiêu Đỗ Mạnh Hùng."

"Ngài nhận được thẻ Phan Thị Yến."

Thằng Hùng chạy lại gần đây làm gì? Phải biết trong trò chơi không thể tổ đội nam nam.

Đến gần khu độc phát tự động bị coi thành địch nhân, cái tự ngỏm.

"Cho nhớ đời! Đến gần ta còn ẩn hình, định nhìn trộm ai đâu?" Trần Long lẩm bẩm.

Rất nhiều người chọn nghề sát thủ mục đích để thu thập tình báo và nhìn trộm người khác.

Không có kỹ năng phát hiện ẩn hình, sát thủ có ngồi ngay cạnh cũng không biết.

Với tính dâʍ ɖu͙© của thằng Hùng thì 100% chọn sát thủ ẩn hình đi nhìn trộm gái. Nó chạy đến nhì trộm ta làm gì? Tò mò?.

Trần Mạnh Hùng cũng rất mộng bức.

Ta sao cái chưa kịp nhìn máu thành cột trắng.

Lại còn rớt mất con phò, ta đi đâu tìm lại.

Trò chơi này rất khắc nghiệt, bị rớt đồ, rớt nữ nhân ngươi chỉ có trong trò chơi khiêu chiến thắng tìm lại.

Nếu đang là vợ chồng mà người chồng bị thua rớt mất vợ thì đôi vợ chồng này chỉ còn trên danh nghĩa.

Cho tới khi người chồng đánh bại lại đối thủ cướp về.

Phan Thị Yến: Đẳng cấp 3.

(Thông tin: 17 tuổi, cao 1m65, số đo ba vòng: 89-62-90: học sinh)

Nhan trị: 81.

Kinh nghiệm làʍ t̠ìиɦ: 9 lần.

Chức nghiệp: Cung thủ.

Lực lượng: 80

Thể lực:70

Trí lực:60

Thân pháp:70

Tinh thần:80.

Nhìn thẻ nhân vật Trần Long trầm ngâm. Phan Thị Yến cũng là một người bạn học của hắn, còn là bạn gái thằng Hùng.

Khốn nạn cái thẻ đang màu xám à, tức là Phan Thị Yến đang trong trạng thái treo, không thể vào game.

Trừ khi bên ngoài hiện thực làʍ t̠ìиɦ một lần xác nhận độ hảo cảm mới có thuộc tính cộng thêm.

Làʍ t̠ìиɦ với bạn gái của bạn, còn là bạn bè sao?

Còn!

Cái thế giới này nó vậy, hay người chơi bắt buộc phải như vậy.

Không muốn mất đi nữ nhân của mình thì phải trở lên cường đại.