Chương 43: Đặng Phương Vy Chính là Hoa Hồng Đen!

Trần Long quay trở lại cuộc sống thường ngày, thành trì muốn thế nào làm thế đó, để cho các nàng giày vò đi thôi.

Tuyết Anh vẫn không nói chuyện với hắn làm hắn rất buồn.

Để ta tìm đến tận nơi đánh ngươi cái mông!

Trần Long tham luyến cơ thể nàng là một phần, một phần tại vì hắn lần đầu tiên bỏ ra công sức như vậy chủ động tán tỉnh một cái nữ nhân.

Kết quả bị kéo đen làm Trần Long tự nhiên nghi ngờ sức hút của bản thân.

Tại sao?

" Ê, mày nhìn con kia mông to vờ lờ." Hùng giọng nói dâʍ đãиɠ truyền qua.

Long:" Mày vẫn chưa chừa à? Sao bữa trước mày kêu đợt đó chơi gái đến liệt con mẹ nó chim?"

Hùng cười:" Liệt thì tao còn sống làm đếch gì cho phí đời?"

Long:" Mày còn có thể dùng tay à? Hay để tao làm hộ?"

Phốc..

Hùng nhảy xồ lên:" Thằng khốn nạn, bạn bè c̠ôи ŧɧịt̠ gì suốt ngày muốn cho bạn đội nón. Djtme bố đánh chết mày bây giờ."

Long:"Đấy là tao nói nếu mày bị liệt, tiện nghi người khác không bằng tiện nghi tao! Hiểu không?"

Hùng: " Khôn như mày ở nhà tao có hai con."

Long:" Wtf! Mày tin đêm nay hai con đó ra quán không?"

Hùng:"Đéo tin được mày còn định đi trộm chó!"

Long:" Đéo đùa với mày, tao gặp mày là có chuyện nghiêm túc."

Trần Long bắt đầu kể, số là Trần Thanh Huyền các nàng đang bận quấn quýt vụ dựng thành, cần kinh thương buôn bán gì đó bla bla. Trần Long cái đó thì mù tịt, cuối cùng thì đi tìm thằng Hùng.

Cha mày không phải đứng đầu chuỗi nhà hàng sao?

Trò chơi bây giờ cũng hoàn toàn là cái thế giới thực, có thể đem cửa hàng vào đó mở.

Nói chung quy tắc trò chơi là tất cả những gì ở thực tại có thể đem vào trong trò chơi, mà tất cả những gì ở trong trò chơi, người nào hối đoái ra, người đó dùng.

Đồ vật trong trò chơi một khi trang bị, không thể đổi chủ, không dùng nữa thì chỉ có phân giải lấy lại chút tinh hoa.

Hùng nghe thằng Long nói kém chút nhảy dựng lên.

"Yên tâm! Việc này cứ giao cho nhà tao. Ông già tao phát triển đang đến bình cảnh, hồi này hiện thực nhu cầu ngày càng giảm, đổ dồn vào trong thế giới trò chơi.."

Long:" Stop! Đừng nói! Đau đầu bỏ mẹ. Hỏi câu cuối làm hay không làm? Chi tiết tự đi tìm Thanh Huyền các nàng trao đổi."

Hùng kích động:" Làm! Long, mày thật là thằng bạn tốt của tao."

"Cút đi! Tao không chơi gay!"

"Thế chơi vợ tao à!"

"Mày nói thật?"

"Thật cc! Biết ngay mày vẫn mơ tưởng vợ bạn."

"Mày nói mà đéo giữ lời! Tao biến đây!"

Giải quyết xong một việc, Long lang thang đi bộ về nhà, gần đây sáu nữ đều lấy lý do bận công việc không chịu cho hắn làm yêu.

Tinh lực dư thừa không có chỗ bắn, thật khó chịu.

Đang suy nghĩ tung, Trần Long về đến nhà lúc nào không hay.

Trước cổng nhà hắn, một nữ nhân xinh đẹp đang nhòm ngó. Nàng một thân váy hai dây màu xanh, đội nón che nắng, che nửa khuôn mặt, dáng người cực độ dễ nhìn.

Là cái mỹ nhân!

Tại sao lại là nàng?

Không sai! Chính là Đặng Phương Vy, Trần Long:

"Xin hỏi chị dâu muốn tìm ai?"

Là chị dâu, Trần Long và Vũ Văn Thành coi như đã kết bái anh em.

Đặng Phương Vy quay lại nhìn hắn:

"Ta tìm chính là ngươi đó!"

Trần Long sững sờ, hắn nhớ hắn và nàng không có quan hệ gì à.

Đặng Phương Vy cũng rất bực mình, vừa mới không lâu trước nàng hacker vào di động của Vũ Văn Thành đọc được tin nhắn của Trần Long và Vũ Văn Thành.

Vốn là từ sau cái lần đầu tiên biết được bí mật của hai người này, nàng có chút mong đợi Trần Long sẽ làm sao công lược mình, ai ngờ thằng chó này trực tiếp làm.

Không sai! Theo toàn văn tin nhắn thì Đặng Phương Vy đã bị hắn ủi, trong một cái đêm lãng mạn, Trần Long song phi hai người Thủy Tiên và nàng.

Sao lại có một cái người ăn không nói có mở miệng bịa đặt như vậy?

Đặng Phương Vy cũng hoài nghi Trần Thủy Tiên là đã hay chưa bị công lược.

Còn song phi, hai nữ uốn éo rêи ɾỉ cầu xin tha thứ!

Xin tha thứ em gái ngươi.

Trần Long thấy cảm xúc của nàng dần không đúng, ta cũng không có đắc tội nàng à?

Đặng Phương Vy cắn môi:

"Ngươi nhắn tin gì với anh Thành, ta đã biết!"

Chỉ một câu nói, Trần Long nháy mắt hiểu.

Chết cha! Chính chủ tìm tới.

"Haha, chị dâu bình tĩnh, ta là có khổ khó nói nha, là bị ép buộc."

Đặng Phương Vy:" Ta biết ngươi cũng không nguyện ý nhưng ngươi hủy hoại hình tượng của ta."

Rồi nàng nói tiếp:" Ngươi cứ định đứng đây nói chuyện?"

"Dạ dạ! Mời chị dâu vào nhà!"

Trần Long nhạy cảm phát hiện một chút mập mờ. Chị dâu lén lút đến tìm em chồng!

Tê! Ta đi! Không phải là cái gì kịch bản phim jav sao?

Trong phòng riêng của Trần Long, hai người ngồi đối diện. Nhà không có ai khác không khỏi làm Trần Long nghĩ miên man.

Trầm mặc một lúc Đặng Phương Vy mở miệng:" Ta cũng biết anh Thành có một chút sở thích biếи ŧɦái."

Tê! Ngay cả điều này ngươi cũng biết, Trần Long rất muốn hỏi còn có chuyện gì ngươi không biết?

Không biết thì không biết thôi, không biết chuyện thì làm quái gì có chuyện gì không biết.

Ngươi có thể biết mình biết chuyện gì mình không biết sao? ( hại não vl).

Trần Long trịnh trọng đổi cái tư thế khác ngồi dễ chịu hơn, không khác, hắn đang ngồi cao hơn Đặng Phương Vy, mà nàng bỏ nón che nắng, Trần Long bị hai cái nửa trái cây đập vào mắt, tiểu đệ không khỏi cứng rắn khó chịu.

"Chị! Trong tin nhắn đều là ta viết linh tinh, chiều lòng Thành ca đấy! Chị có thể coi như không biết được không?"

"Không được!"

"Chị dâu! Khi đó Thành ca lấy điều kiện bỏ đi hôn sự với mẹ ta làm điều kiện, ta không có lựa chọn nào khác."

"Ngươi đã ngủ với Trần Thủy Tiên?"

Phốc...

Trần Long nhịn không được,ngụm trà vừa vào miệng phun ra, trùng hợp lại vẩy lên váy Đặng Phương Vy.

Ẩm ướt, thấp thoáng da thịt sau làn váy nhiều kiều diễm. Trần Long cảm thấy sắp không chịu đựng được rồi.

"Khục! Làm sao ta có thể làm ra chuyện đó chứ?"

"Ngươi sẽ!"

Trần Long bó tay rồi! Có còn muốn nói chuyện nữa hay không đây?

Đặng Phương Vy nói:" Ngươi biết Hoa hồng đen?"

Trần Long sững sờ, nghe quen quen nhưng chính là không biết đã nghe thấy ở đâu?

Xuất tinh nhiều trí nhớ kém?

Không phải! Trần Long nhận định lý do chắc chắn là do tuổi tác. Do xuất tinh là không thể nào.

"Hoa hồng đen là một cái bút danh chuyên viết truyện sắc."

Trần Long nhớ ra rồi. Thật là không ngờ tới.

"A! Thì ra chị dâu cũng có sở thích như vậy."

Đặng Phương Vy nói tiếp.

"Thật ra Hoa hồng đen là bút danh của ta!"

Phốc...

Trần Long sợ hết hồn hết vía! Viết truyện sắc không phải cái lão da^ʍ tặc sao?

Tại sao lại là một cái mỹ nhân?

"Ngươi đừng không tin! Ta vốn là một cái nhà báo, Hoa hồng đỏ là bút danh chính, Hoa hồng đen là bút danh ta chạy diễn đàn."

Trần Long mới nhớ ra một cái đáng sợ bí mật, thời gian gần đây không phải hắn đạo văn của Hoa hồng đen thay tên nhân vật rồi gửi cho Vũ Văn Thành sao?

Lại bị chính nàng đọc được! Thế giới như thế nhỏ?

Ta chỉ muốn lên mạng tùy tiện tìm cái truyện sắc đổi cái nhân vật, không ngờ nhân vật lại chính là tác giả truyện.