Chương 33: Trần Long Đi Đào Bảo Đồ!

"Ngài nhận được sóc đĩa x1.

Ngài nhận được đồ bơi nữ x1.

Ngài nhân được quần đùi x1.

...

Ngài nhận được xúc xích x1."

Trần Long thở dài. Nhân phẩm chính là không nổ.

Cảm xúc đã chai sạn. Quá nhiều lần mở ra rác.

900k KNB cứ như vậy không có!

Bốc shit thì vẫn chỉ là bốc shit thôi.

Không chơi game cho giỏi thì còn không có shit mà bốc!

"Ngài nhận được tàng bảo đồ x1."

Cái quỷ gì?

Tàng bảo đồ:

Tiến đến vị trí ( xy; yy).

Con mẹ, có thể giới thiệu nhiều hơn một chút sao?

"Lập tức truyền tống đến vị trí (xy;yy)"

"Đang trong trạng thái đào bảo, không thể truyền tống!"

Có ý tứ gì? Trần Long ném bỏ Tàng bảo đồ.

Bắt ta chạy bộ xa thế đời này là không thể nào. Dù là trong trò chơi không có cảm giác đau đớn mệt nhọc.

Ta đánh quái mới sử dụng 1% thao tác đây!

"Không thể ném bỏ."

Ta XXX!

Nghĩa là sao? Nghĩa là hắn không đi đào xong cái Tàng bảo đồ này thì hắn bị khóa truyền tống.

Mà chạy bộ xa vậy đào ra cái quần đùi thì hắn đi đâu tìm lý lẽ.

Trần Long đã hiểu rõ cái trò chơi này, độ khó max, keo kiệt đến cực điểm. Hắn hoài nghi nếu không phải hắn có bàn tay vàng có lẽ đừng suy nghĩ trong trò chơi này ngẩng đầu.

Còn bàn tay vàng là cái gì đến nay hắn vẫn không rõ ràng. Có thể là khí vận.

Khí vận chi tử! Đây không phải là nhân vật chính sao?

Trần Long ngậm ngùi bắt đầu hành trình. Từ khi chơi game đến giờ hắn chưa bao giờ xa nhà đến thế!

Càng đi càng tuyệt vọng! Khoảng cách ngắn cỡ một ngón tay hắn đi mãi không tới.

Là một ngón tay trên bản đồ nhỏ, Trần Long đi mắt thường nhìn bản đồ hầu như không nhúc nhích.

Này là có bao xa à? Không biết!

Làm ơn cho ta con xe, xe Dream cũng được! Nhắc tới lại đau.

Trần Long đi mãi, đi mãi, giày đã mòn hai đôi, mặt trời cũng đã lặn. Trong game cũng như hiện thực có ngày và đêm. Nhiều người lần đầu vào game còn tổ chức đi phượt đâu.

Kết quả bị quái vật vả chết, nằm thi một ngày!

Trần Long trên đường gặp rất nhiều người chơi, quái vật...

Hắn không quan tâm, tiềm hành tiếp tục. Trần Long cảm thấy sau vụ đào bảo này hắn tính nhẫn nại lên một tầm cao mới.

Trình độ văng tục cũng tỷ lệ thuận nâng lên theo.

Ta Xxx, đĩ mẹ.

Cuối cùng cũng tới!

"Ngài chưa có kim thuổng!"

Trần Long nhìn cửa hàng 10000KNB một cái mặt đen.

Rất muốn đánh ngươi! Đến giờ này rồi còn muốn bẫy ta KNB.

Trần Long quyết định từ ngày mai thời gian đánh quái tăng thêm 10 phút.

- 10000 KNB.

Ngài nhận được một cái thần bí phương thuốc.

Thần bí phương thuốc: Đây là một phương pháp luyện ra một cái thần bí dung dịch.

Thần con mẹ nó bí! Giới thiệu cũng như không.

Tàng bảo đồ + một ngày đi bộ + 10000 KNB đổi một cái rách nát phối phương.

Rách nát phối phương nội dung có một quyển sách nhiều.

Trần Long gọi nó là phối phương vì trò chơi gợi ý hắn có thể trực tiếp học tập.

Thật mẹ nó dễ dàng, nếu hiện thực mà như thế này cứ mua sách giáo khoa về học tập còn có ai cần đến trường?

Bắt Trần Long đọc truyện sắc thì được, đọc sách giáo khoa vẫn là thôi đi.

"Ngài học tập thần bí phối phương!

Ngài mở ra chức năng luyện dược!"

Tê!

Là cái đéo gì Trần Long không biết, nghe rất quý hiếm. Đơn giản vì hắn chưa bao giờ nghe nói trong trò chơi có thể luyện dược.

Từ trước đến nay trò chơi chỉ có đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ!

Giao diện luyện dược là một cái bình kim loại hiện ra, bên trên là nắp đóng mở, dưới đáy một cái vòi.

Trông có điểm giống ấm pha trà, to hơn một chút.

Luyện dược:

Giới thiệu: Trên đời này không gì không luyện, tùy loại nguyên liệu mà cho ra sản phẩm có tác dụng khác nhau.

Có thể thăng cấp: Độ thuần thục đầy có thể sử dụng tinh hoa tăng cấp.

Độ thuần thục 0/999999.

Thần bí dược tề phương pháp:

Trần Long nhổ một cây cỏ ném vào bình, bật nút! Có điểm giống nồi cơm điện.

Không phải ngươi nói cái gì cũng có thể luyện sao?

Luyện không được ta muốn trả hàng!

Chiếc bình lóe lên, Trần Long phát hiện hắn bị trừ 10 mana.

Xong!

Đơn giản như vậy?

Một giọt dung dịch trong vắt như nước nằm gọn trong bình. Phế thải đất cát sớm bị ném ra ngoài.

Trần Long chứa vào trong một chiếc cốc nhỏ, trầm tư.

Đồ chơi này có hiệu quả gì?

Là độc vẫn là dược vẫn là dược có độc vẫn là dược vô dụng?

Dùng ai thí nghiệm đây?

Nữ nhân của hắn không được, xảy ra vấn đề gì hắn khóc không ra nước mắt!

Trần Long nhớ hắn mỗi tuần còn 9 làn chết miễn phí đâu.

Lỡ dược vào không chết, lại sinh hiệu quả tiêu chảy gì gì đó, hắn có phải hay không chơi ngu?

Vẫn là tiêm như bay lắc hay là trực tiếp cho vào miệng?

Liều! Dù gì cũng không có ai thấy.

Nếu thấy Trần Long tuyệt đối sẽ diệt khẩu.

Xin lỗi! Ngươi đã thấy việc không nên thấy.

Một cái giọt nước vào miệng, không có mùi vị. Cảm giác bị trò chơi xóa sạch.

"Toàn bộ thuộc tính +1"

Cái gì?

Tê! Trần Long hít khí lạnh.

Ta điều chế ra thấp phiên bản cường hóa dược tề. Phải biết đồ chơi nay quý giá nhất trong trò chơi, mà lại luôn luôn phân phối số lượng có hạn.

Nếu không phải Trần Long không yêu cầu thuộc tính quá cao, hắn sẽ không chia ra cho các nữ. Bây giờ tình hình thay đổi.

Hắn có thể điều chế ra thấp phiên bản. Cao cấp phiên bản có thể sau khi thăng cấp kỹ năng hoặc đổi cái nguyên liệu đầu vào.

Trần Long bắt đầu nhổ cỏ ném vào bình!

Từng giọt từng giọt nước theo vòi ấm chảy ra. Mỗi một khoảng thời gian hắn phải nghỉ ngơi một lát!

Hết mana.

Trần Long tâm tình vui vẻ, nhìn một cái thảo nguyên toàn cỏ là cỏ.

Hắn cười không ngậm được miệng.

Trần Long đang mải mê gặm cỏ mà không biết xa xôi vũ trụ trên kia, một con chó vện đang hành tẩu hư không!

Trên lưng còn nằm ngủ một con mèo mướp.

Hàng Việt Nam!

Tu vi cảnh giới cao đến bậc nào mới có thể đi lại tự do trong vũ trụ?

Thật là người không bằng chó.

"Meo Meo! Mau tỉnh có đồ ăn!"

Con mèo vươn người, nhầm vươn mèo, nhưng vẫn treo trên người con chó.

"Gâu Gâu! Chúng ta đang ở đâu? Ta ngửi thấy mùi chủ nhân khí tức."

Con chó không để ý, nó đang chăm chú quan sát một đầu Đại Đạo xỏ xuyên qua tinh không, nối tới một cái thế giới.

" Là cái đồ tốt!"

Gâu Gâu vui mừng không để ý nước dãi chảy ra.

Nó thuần thục móc ra một cái bàn, bên trên muỗng dĩa dành cho hai người, nhầm hai con vật.

Meo Meo thân hình nhỏ bé đã nhảy lên bàn, hai con vật bộ dạng sẵn sàng ăn bữa sáng, cổ còn quấn cái khăn.

Đại Đạo là vật đại bổ!

Cùng lúc đó ở một nơi xa xôi có một cái ông lão đột nhiên mở mắt, một cái hư ảnh hình chiếu bắn ngang qua hư không!

"Chó đạo hữu! Miệng hạ lưu vật!"

Meo Meo lười biếng.

"Chủ nhân của nó tới cửa."

Nói nhảm, đồ vật quý giá như vậy làm sao lại vô chủ?

Gâu Gâu tức giận:

" Ai dám chửi ta là chó?"

Phốc...

Hư ảnh cũng rất biệt khuất! Ngươi là chó có gì không đúng sao?

Từng cái gợn sóng trấn động.

"Mau rời đi! Ta không muốn xung đột với các ngươi."

Đáp lại lời hắn, là một cái miệng đầy răng cắn tới

Ngươi!

Rầm! Hư ảnh tan vỡ. Đến cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Bị chó cắn chết!

Nơi xa lão già mở mắt phun ba lít máu, uể oải đi rất nhiều. Hắn nhanh chóng cấp tốc đưa tin xin cứu viện.

Ngay lập tức, một vài luồng ý thức chấn động giao lưu.

Lão già nói:

"Kế hoạch bị phá ngang!"

"Kẻ nào chán sống?"

"Chúng ta mưu đồ bao năm, kẻ nào không có mắt dám xen vào?"

"Đĩ mẹ nó.."

....

Tất cả đều vô cùng phẫn nộ!

Lão già lại mở miệng:

"Là một đầu chó cùng mèo!"

Thảo!

Đã biết!

Ngươi không biết chủ nhân bọn nó khó chơi sao?

Gậy quấy phân heo, đắc tội vô số người nhưng tên kia vẫn sống vô cùng tưới nhuần.

Trăm năm nay không thấy hắn hoạt động, không biết đang hãm hại ai?

Tên kia thực lực mạnh lại rất trượt, lại đặc biệt thù dai. Đại gia nói chung vô cùng ái ngại.

Lão già:" Chúng ta ngay lúc này hạ xuống phân thân vây gϊếŧ chúng!"

Ngươi đi luôn đi!

"Khụ... Ta đại nạn sắp đến đang phải toàn lực chống đỡ, phân không ra lực."

"Ta khoảng cách quá xa, phân thân tới chỉ có Luyện khí kỳ."

"Ta lão bà gọi về ăn cơm..."

Phốc...!

Cuối cùng một cái lão ẩu lên tiếng:

"Được rồi trêu chọc tên kia vẫn là thôi đi không cần thiết! Chúng ta cũng không muốn vì vây công hai con sủng vật mà cả ổ bị bưng. Ngươi có lẽ muốn chúng ta trả thù cho phân thân của ngươi đi!"

"Bị đánh gϊếŧ phân thân là đạo hữu quá đen đi."

"Bên ngoài rút lực không được vậy thì cử người trực tiếp xuống tới!"

"Không phải nát cái phân thân sao? Nói không chừng đạo hữu nhân họa được phúc, thương thế khôi phục chẳng biết chừng bình cảnh bao nhiêu năm nay bị phá vỡ."

Phốc...

Một đám chó chết chỉ biết xàm lờ!

Gâu Gâu há miệng cắn một cái, đầu kia Đại Đạo bị nuốt một miếng.

"Meo Meo! Quá dai, còn không giúp sức?"

Meo Meo móng vuốt mở ra vạch nhẹ.

Như đậu hũ bị cắt thành từng mảnh bày gọn gàng trên đĩa, thủ pháp vô cùng thuần thục như đã làm rất nhiều lần.

Hai con vật bắt đầu ăn như mây trôi gió cuốn.

"Ợ! Thật no! Thật meo."

"Chính phải! Thật gâu."

Sau đó nó chạy đến chỗ hư ảnh xuất hiện ban nãy thả cái nướ© ŧıểυ đánh dấu lãnh thổ.

Lão giả nếu còn quan sát nơi này có thể hay không phát điên?