Chương 18: Một Đêm Thật Mập~~

Bốn người, người đỏ mặt, người phờ phạc bước ra.

Ọe! Ọe.

"Diệu Nhi làm sao?"

Thanh Huyền trừng mắt hắn.

Diệu Nhi là ôm bồn cầu ói đến hỏng rồi!

"Nếu không chúng ta ăn tạm cái gì đó rồi ngủ? Tối nay tương đối mất sức!"

Ọe!.....ọe!

Có hết hay không?

Được rồi!

Thanh Vân:"Ngươi không tính đi ngủ sao?"

Trần Long lắc đầu:" Ta lại tiến nhập trò chơi."

"Vội như vậy?"

"Sắp sinh nhật mẹ, ta nghĩ kiếm cho nàng quà tặng gì đó. Ta bên ngoài vô dụng chỉ có vào trò chơi tìm kiếm!"

Thanh Vân mím môi:

"Nhiều lúc ta thật hâm mộ nàng!"

"Có cái gì tốt ghen tuông? Sinh nhật ngươi, ta cũng sẽ cho ngươi món quà."

Trần Long đi để lại một mình Thanh Vân trằn trọc.

"Ghen tuông cái quỷ, lúc cần thì không thấy mặt, lúc ta bận rộn thì ngươi cứ toe toét."

Nàng nghĩ xong chợt cười ngây ngô.

Tại sao cười? Phụ nữ logic ai mà hiểu.

Thế giới trong game có chút âm u, hay là mỗi bản đồ đặc thù?

Nửa đêm nhưng bản đồ vẫn rất dễ gặp được người, chịu ảnh hưởng của xã hội pháp trị, cũng không phải là luật rừng cá lớn nuốt cá bé, mọi người nói chung không phải vừa gặp là pk.

Hơn nữa Trần Long là một đường tiềm hành.

Hầu hết tất cả mọi người đều sẽ trở thành người chơi, mà quá nửa người chơi thì sẽ kẹt tại Đồng đoàn, trò chơi thường dựa theo nơi cư trú mà quyết định người chơi sẽ được truyền tống đến bản đồ nào.

Hiện thực sống cùng một cái khu vực, trong game sẽ chung một bản đồ, mấy nghìn người chung một map.

Cấp độ này sẽ có truyền tống nên số lượng người không xác định được, có bản đồ tài nguyên khó khăn, người chơi sẽ di chuyển, có người bên ngoài hiện thực chuyển nhà thì trong game vị trí ban đầu cũng đổi, muốn chạy lại phải tốn tiền mua phù truyền tống, cũng có nơi sinh sôi một cái ác nhân, bang hội chiếm lĩnh...

Con người hiền lành luôn luôn có xu hướng tránh xa những nơi đó.

Rất nhiều chức năng nếu không muốn nói là tất cả đều cần KNB. Trần Long không một xu dính túi, khởi đầu vẫn là đi dời gạch tích lũy.

Bỏ tiền ra mua, vẫn là thôi đi, nhà còn nghèo.

Con nhà nghèo! Cha mẹ quá đồ ăn. Nói thì nói thế, hắn cũng không oán hận gì.

Tiến đến gần một hẻm núi, Trần Long biết bản thân trong game biết bao nguy hiểm.

Nghĩ nghĩ, vẫn là cắm cái biển báo:

"Phía trước nguy hiểm chết người! Mời quay đầu!"

Đắp một cái gồ đất, cắm lên đảm bảo ai muốn đi qua cũng nhìn thấy. Trần Long hài lòng tiến vào hẻm núi.

Quái vật nơi đây không như ở bản đồ tân thủ, có vị trí cố định, ở đây quái sẽ di chuyển, sẽ bầy đàn, sẽ có trí tuệ, sẽ phản kháng rất mãnh liệt.

Do vậy đánh quái thường là đoàn đội rất đông, tuy không thể tổ đội nhưng có thể phân chia nhỏ đàn thú.

Ban đêm đơn độc hay nhóm một vài người vẫn hành động ngoài hoang dã phần lớn là đi tìm đường, do thám...

"Này! Có ai không? Nơi này nguy hiểm mau rời đi."

Trần Long hô lên ba lần, đừng nói hắn cũng không dám chắc, sát thủ đi đêm đều ẩn hình.

Có trời mới biết nhìn như không thấy bóng người, đến cùng ẩn núp bao nhiêu sát thủ?

Hẻm núi này, quái vật ban đêm cũng hoạt động rất tấp nập, Trần Long thấy vài vết máu là có đánh nhau gần đây.

Do đặc thù trò chơi, vết máu tồn tại không bao lâu sẽ tự biến mất trả lại trong lành.

Thật đúng là có người! Rời đi hay chưa hắn không biết, cảnh báo đã là hết sức.

Ám sát!

-23090.

-99999.

-99999.

Bắt đầu lẫn nhau lây độc!

Trần Long ngồi kiểm kê trang bị, may mắn trò chơi là tự nhặt đồ, nếu không đêm hôm đi mò chẳng phải khóc ra máu.

Trần Long cũng hoài nghi túi đồ của mình là vô hạn, hắn nhớ còn mấy chục ngàn cái đồ lót đâu.

Không biết có phân giải được?

"Ngài nhận được tinh hoa trang bị +1."

Thật đúng là được.

Phân giải một triệu món đủ ta thăng cấp dao găm. Có điều ngồi phân giải từng món, Trần Long cũng từ bỏ.

Quái vật ở đây nhiều lắm! Chúng cũng đổi mới theo thời gian, nhưng ngay sau khi đổi mới chúng sẽ di chuyển tụ tập bầy đàn. Đó cũng là điều Trần Long thích.

Tìm đúng đàn, thả độc một cái ăn lo?

Hả?

Lưu Trúc Diễm online!

Nửa đêm không ngủ chạy vào đây làm gì? Nghĩ nghĩ, Trần Long vẫn bớt chút thời gian đi đón nàng.

"Lớp trưởng như thế chăm chỉ?"

Diễm ngượng ngùng, thời gian này hai người online, có cảm giác như duyên phận đi.

"Ta định vào trò chơi nghiên cứu một chút, không ngờ gặp ngươi!"

"Vậy cùng đi!"

Trở lại hẻm núi, Trần Long bắt đầu đánh quái... Nhầm, bắt đầu ngồi xem xét trang bị thu được.

Trần Long không biết người chơi khác đánh quái thu nhập thế nào, hắn đánh chết hai ba con lại rơi một kiện trang bị, phẩm chất cũng không phải cao.

Trang bị gồm có : giáp, vũ khí, bao tay, đai lưng, nón, giày.

Ngoài chỉ số đặc trưng như giáp vũ khí tăng tấn công, bao tay tăng chính xác, đai lưng tăng máu.... Trang bị sẽ tùy số sao mà tăng thêm thuộc tính phụ.

Một sao thêm một dòng thuộc tính, hai sao thêm hai dòng.

Thuộc tính cộng bao nhiêu điểm lại phụ thuộc vào đẳng cấp trang bị, ví dụ như trang bị cấp 10 tăng từ 10-20 điểm, cấp 50 tăng từ 50-60 điểm một dòng.

Trang bị hiếm đôi khi sẽ dính kèm kỹ năng, bị động.

Tùy độ hiệu quả, cung cầu, giá cả sẽ leo thang khác nhau.

Trang bị mặc lên người sẽ thay đổi ngoại hình, nên trừ khi mua được thời trang, nếu không coi trọng vẻ ngoài như hắn, sẽ không mặc vào mấy cái trang bị để tăng thêm ít thuộc tính.

"Giúp ta treo bán trang bị, giá cả tùy ngươi định, ta cần bán gấp." Long quay sang nói với Diễm.

Diễm gật đầu.

Diễm cũng đã quá quen khi đi đánh quái cùng hắn, thường là không cần làm gì, kiếm chỗ ngồi thoải mái chờ kinh nghiệm lên. Đồ đạc nàng đợi Trần Long phân chia.

Kiếm dài: đẳng cấp 20, 4 sao.

Tấn công + 427.

Lực lượng +18.

Thể lực +17.

Thân pháp +20.

"Hàng tốt! Bán."

Diễm cũng dùng kiếm, nhìn trang bị này nàng cũng thèm.

Trần Long:" Bán đi! Đồ mình dùng cần tốt nhất! Ta sẽ giúp ngươi kiếm cái khác."

Thực ra không cầm gì cũng được, đi cũng với hắn, nữ nhân xác định làm bình hoa đi, phụ được việc vặt là tốt rồi.

Ví dụ như Diễm lúc này phụ trách treo bán trang bị. Đồ vật treo bán là hiển thị trong toàn bộ người chơi, cả trò chơi có cả tỷ người chơi.

Không nói quá chứ trang bị treo lên chỉ cần thấp hơn mặt bằng một chút, giây bay.

Không có cách. Trần Long bug hung mãnh đến rối tinh rối mù.

"Bán giá bao nhiêu đây?"

Diễm hỏi.

Trần Long nào biết giá.

"Ngươi nhập 8888 đi, số đẹp."

"Ưm! Nghe ngươi.!"

"Ngài kiếm dài đã bán thu lại 8000 KNB."

Long và Diễm nhìn nhau.

Đánh giá thấp dân có tiền, cũng có thể là cầu quá nhiều cung không đủ.

Trần Long không biết người mua cũng mừng phát điên, không uổng công đêm nay ngồi gác chợ.

Hắn chỉ biết mấy chục giây sau kiếm dài đó lập tức treo bán lại 30000 KNB.

Trần Long mặt tối sầm.

Đĩ mẹ gian thương!

Diễm cười sốc hông.

Rất may sau đó Trần Long lại lụm được vài món không kém.

Một cái giáp 4 sao dòng phụ 2 dòng cộng máu Trần Long treo 100000. 2s bị mua.

Một cái giày 4 sao 30000. 5s sau bị mua.

Còn lại thường thường 5KNB, 10KNB..... Bán hầu như treo cái mất.

Ai điên mua nhiều vậy làm gì?

Người ta mua về phân giải lấy tinh hoa.

Tổng kết 3h đồng hồ Trần Long đỏ mắt.

537000KNB!

Một đêm thật mập!

Số lẻ bo cho ngươi!

Số lẻ cũng là 37000KNB à?

Quy ra tiền cũng 60, 70 củ.

So với hiện đại đi làm gái còn nhiều.

Không biết là do mới ăn cường hóa dược tề hay là hưng phấn vì tiền, Trần Long một đêm không ngủ, hai mắt vẫn sáng quắc như đèn pha.

Được rồi! Quái trong hẻm núi đã gϊếŧ hết! Trở về ngủ.

Sinh hoạt phải điều độ, hôm nay đêm thức ngày ngủ, Trần Long tự nghiêm khắc kiểm điểm bản thân.