Chương 2: Loại Bỏ

Hàn Triệu Trung không ngờ Hàn Tuyết lại ném đồ vật, hắt không tránh kịp bị bình nước khoáng đập trúng mặt, xương gò má lập tức sưng đỏ.

Hắn ôm mặt tức giận nói: "Hàn Tuyết, cô đánh người như thế nào, không sợ tôi gọi cảnh sát bắt cô sao?"

"Là anh! Tại Hàn Triệu TRung, anh nhất định phải cố ý hãm hại tôi chuyện này! Anh báo đi! Ai sợ ai? Tôi đi kiện anh tội xâm phạm đời tư của người khác và cố ý hãm hại."Lửa giận trong mắt càng ngày càng nhiều, cô chua xót nhìn anh: Đừng để mình tìm ra chứng cứ! Sau khi tìm ra bằng chứng, tôi sẽ khiến anh chịu không nổi!

Hàn Triệu TRung nghĩ đến chủ ý của đại hội đồng cổ đông hôm nay,hắn hít sâu một hơi: Nhịn! Đừng phá huỷ đại sự.

Tôi đã chịu đựng nó rất nhiều năm, chỉ chờ ngày này!

Hừ! Chờ chuyện này qua hắn lại tìm một tá nam nhân đến hầu hạ cô! Để cô sống không bằng chết!

“Quên đi, trên phương diện quan hệ giữa chú cháu trước đây, tôi là tiền bối, cho nên liền không cùng tên tiểu bối này so đo. Thế nhưng, mọi cổ đông của tập đoàn Hàn, mọi người cũng đã từng thấy! Hạnh kiểm của Hàn Tuyết thật tồi tệ làm sao! Cô ấy đánh đập người ta như một tên xã hội đen trên đường phố, hãy quên nó đi! Cô vẫn không biết làm gì, dâʍ đãиɠ và vô lương tâm mà lại gây ra một vụ bê bối tình ái lớn như vậy, làm tổn hại đến hình ảnh của tập đoàn, cổ phiếu lao dốc, kinh doanh lao dốc! Dạng người như thế này làm sao xứng làm Hàn thị tổng giám đốc. Vả lại, Hàn Tuyết cũng không phải con gái ruột của Hàn gia, chỉ là anh họ tôi cùng chị dâu thiện tâm nhận nuôi Không biết cha mẹ là ai, chỉ là con hoang thôi!

Cô không phải chân chính là người Hàn gia, có như thế phẩm hạnh ta không trách cô!

Nhưng tập đoàn Hàn thị lại không thể bị một người phẩm hạnh không đoan, hành vi so với kĩ nữ, còn chẳng biết kiểm điểm.

Cho nên hiện tại ta đại biểu các cổ đông trong tập đoàn, tổ chức đại hội đồng cổ đông để huỷ bỏ chức vụ Chủ tịch của Tập đoàn Hàn : Hàn Tuyết !

Các cổ đông đồng ý bãi nhiệm chức vụ giám đốc Hàn Tuyết, xin hãy giơ tay! "



Hàn Tuyết nhìn các cổ đông bên dưới giơ tay.

Trái tim cô đang chìm dần!

Những cổ đông này chắc chắn đã được Hàn Triệu Trung mua lại!

Kết thúc cuộc biểu quyết, ngoại trừ hai cổ đông cũ bỏ phiếu trắng, các cổ đông khác đều giơ tay đồng ý.

Hàn Triệu Trung nhìn thấy kết quả như mong đợi, hắn đắc ý nhìn Hàn Tuyết nói: " Hàn Tuyết cô đã bị ban giám đốc cách chức, tổng giám đốc tập đoàn Hàn thị, bây giờ cô hãy lập tức thu dọn đồ đạc cá nhân rời khỏi cao ốc Hàn thị đi." ! "

Hàn Tuyết liếc nhìn các cổ đông bên dưới, cô mặc vest chuyên nghiệp, khuôn mặt thanh tú lạnh lùng không nói nên lời, trên người toát ra vẻ thế gian: "Các người không có tư cách tước bỏ chức vụ giám đốc của tôi! Tôi có 40% cổ phần trong gia đình Hàn, và hôn phu của tôi sở hữu 11% cổ phần trong gia đình Hàn. Tổng cổ phần của hai chúng tôi chính xác là 51%! Nhiều hơn tổng số cổ phần của tất cả mọi người trong phòng! Có quyền nói tuyệt đối! "

Hàn Triệu Trung cười mỉa mai sau khi nghe lời này, "Thật sao? Ngươi tưởng ngươi làm chuyện vô liêm sỉ như vậy, Chương Lãng còn muốn ngươi sao? Ngươi khiến hắn trở thành trò cười của cả thiên hạ! Chỉ cần hỏi nam nhân trên thế giới nam nhân kia sẽ nguyện ý đội mũ xanh trên đầu? "

“Anh nói thế này là có ý gì?” Hàn Tuyết nhìn thấy vẻ sắt đá kiên định của anh, trong lòng cô dấy lên một dự cảm xấu.

Đừng! Sẽ không! Chương Lãng nói hắn không ngại, hắn biết mình bị hãm hại! Để chứng minh rằng anh ấy sẽ không coi thường chính mình, anh ấy thậm chí còn cầu hôn chính mình! Nếu không phải ông nội đột ngột qua đời thì tháng sau bọn họ sẽ cử hành hôn lễ!

Chỉ vì anh ấy không hề bận tâm đến điều đó, và công khai cầu hôn với giới truyền thông, đồng thời đồng ý thông gia, ông nội sẽ chuyển nhượng 11% cổ phần của mình cho anh ấy!

"Ý cô là gì? Có nghĩa là A Lãng sắp phá bỏ hôn ước với cô, một người phụ nữ không biết xấu hổ, háo sắc!" Đúng lúc này, cửa phòng họp mở ra, một đôi nam nữ bước vào.