Chương 2

Tác giả: Mặn Hơn Bạn | Dịch: Hạ Chí

Trong khi lái xe, Thẩm Nhất Phàn lạnh lùng hỏi: "Nhà em ở đâu?"

Tôi trả lời thật: "Khu tập thể Quang Minh ở Nam Thành ạ."

Anh lại nhăn mày, đạp chân ga lao vυ"t đi. Tôi sợ hãi nắm chặt dây an toàn!

Lúc tôi thuê người yêu trên mạng rõ ràng đã chọn hình mẫu bạn trai nhõng nhẽo, đáng yêu, dịu dàng. Còn cái người lạnh lùng, kiêu ngạo này... rõ ràng giao sai hàng!

Nhưng trước hôm nay, chúng tôi vẫn còn anh anh em em trên mạng ngọt ngấy, tối nào cũng phải ghẹo nhau đến tận mười hai giờ đêm mới tắt cuộc gọi. Cái lúc anh ở đầu dây bên kia nói "Cục cưng ngủ ngon" với tôi phải gọi là ngọt xỉu!

Tại sao ngoài đời anh lại là một con sói hung dữ?

Thế nên, có thật anh đúng là người yêu của tôi không?

Hay là đại ca Thẩm Nhất Phàn cướp điện thoại của Cục Thịt Cưng Cưng nhà tôi?

Chiếc xe thể thao dừng ở cổng khu tập thể, Thẩm Nhất Phàn lạnh mặt thốt ra hai chữ: "Xuống xe!"

Hóa ra anh chỉ muốn đưa tôi về nhà, tôi nhẹ nhõm hết cả người!

"Cảm ơn anh."

Tôi đang định xuống xe, nghĩ thế nào lại vẫn hỏi: "Chiếc điện thoại đó là của anh à?"

Anh nhướng lông mày: "Em đoán xem? Không phải của anh thì là của ai?"

Hung dữ thế!

"Ờ, làm phiền anh rồi!" Tôi nhanh nhẹn xuống xe, chạy một mạch vào trong khu nhà.

Một ngày yêu trên mạng bằng trăm ngày ân ái. Anh đưa tôi về có nghĩa là đã tha cho tôi nhỉ?

Lên đến trên nhà, tôi lập tức bật máy tính, gửi yêu cầu rút gia hạn người yêu ảo mới đặt xác nhận hôm qua.

Haiz!

Về chuyện tôi mua người yêu ảo phải kể đến từ một năm trước...

Một năm trước, bạn trai cũ Lục Thời Ôn và bạn thân Triệu Cảnh Phỉ của tôi lang chạ với nhau!

Sau khi bị tôi bắt quả tang, hai kẻ đó vui vẻ trốn đi du học ngay trong đêm.

Thế nên tôi muốn giành suất học bổng được chính phủ tài trợ là để ra nước ngoài gϊếŧ hai kẻ chó má đó, rửa mối nhục xưa!

Thời gian ấy tôi thất bại ở cả tình yêu lẫn tình bạn, tức sôi máu không biết trút giận vào đâu. Vừa hay nhìn thấy quảng cáo người yêu ảo nên thuê ngay cho mình một anh người yêu trên mạng để giải tỏa nỗi buồn, chuyển hướng chú ý.

Kể từ ấy, ngày nào tôi cũng than vãn, cằn nhằn, chia sẻ đồ ăn ngon, bật mí chuyện xấu hổ của mình, mè nheo đòi thơm... với anh người yêu ảo.

Tôi tin rằng sẽ không gặp anh ngoài đời, thế nên tôi thỏa sức là chính mình ở trên mạng. Muốn bao nhiêu háo sắc có bấy nhiêu háo sắc, muốn bao nhiêu nhõng nhẽo có bấy nhiêu nhõng nhẽo!

Bây giờ phóng chiếu từ trên mạng ra ngoài đời, đó chính là chuyện bẽ mặt nhất đời tôi!

Có nghĩa là, ngoài tôi ra, Thẩm Nhất Phàn là người duy nhất trên đời này biết nhiều bí mật của tôi nhất!

Nhân viên hỗ trợ khách hàng gửi cho tôi biểu tượng mặt cười ngọt ngào, nhắn hỏi: Khách hàng yêu dấu, tại sao em lại yêu cầu trả hàng vậy? Người yêu mà biết sẽ đau lòng lắm đó!

Để được trả hàng thành công, tôi bịa lý do: Xin lỗi shop, ngoài đời em có người yêu rồi nên nói chuyện với người yêu ảo không hay cho lắm.

Nhân viên hỗ trợ gửi biểu tượng trái tim: Vậy hả! Chúc mừng em nha, chúc em yêu đương hạnh phúc!

Trả hàng thành công, tôi bỗng hơi hụt hẫng...

Vỡ mộng về anh người yêu, từ giờ không còn Cục Thịt Cưng Cưng của tôi nữa rồi.

Ting!

Wechat có thông báo mới.

Tôi mở ra xem, người gửi là "Cục Thịt Cưng Cưng" hay cũng chính là Thẩm Nhất Phàn.

Anh hỏi: Em trả hàng?

Tôi không ngờ anh sẽ hỏi mình, nhất thời không biết trả lời thế nào.

Anh lại gửi tin nhắn: Sao lại trả hàng???

Tôi phải trả lời sao đây?

Trả cũng trả rồi, sao anh lại hỏi lắm thế nhỉ!

Shop cho phép trả hàng trong vòng bảy ngày không cần lý do mà! Tôi cần lý do ư?

Anh làm việc trong ngành dịch vụ, phải hiểu rằng khách hàng là trên hết chứ. Còn bắt tôi trả lời nữa, có tin tôi đánh giá 1 sao không!