Chương 102:

Chap 102.

Con đang phát triển, con cần phải phơi nắng "

" Ra ban công phơi." "

" Không có đồ chơi, không có cọ vẽ, không có sách.. Con sẽ cảm thấy rất nhàm chán." "

Cam Viện nhướng mày," Con cũng giống anh ta, cố ý đối nghịch với mẹ đúng không?" "

Đứa nhỏ dễ dàng tìm ra trọng điểm" Anh ta là ai? "

" Một tên khốn! "Cô tức giận quay lại, nhanh chóng ăn sạch bữa sáng, muốn tự mình đi tìm bút chì và vài tờ giấy trắng cho cậu." Vậy thì.. những mảnh giấy này là đủ để con vẽ rồi phải không. "?"

"Mẹ." Đứa nhỏ đặt cốc sữa xuống rồi đi theo cô ra ngoài hành lang, giúp cô nhấc đôi giày ra khỏi tủ giày, "Mẹ còn yêu con không?"

Quay đầu lại và bắt gặp ánh mắt sáng ngời của cậu, Cam Viện lộ ra ý cười, "Đương nhiên, vừa rồi mẹ nói đùa với con. Cậu bé đẹp trai của mẹ là người mẹ yêu thích nhất trên đời."

"Vậy thì.." Đứa nhỏ ngẩng mặt nghiêm túc hỏi: "Nếu con làm chuyện khiến mẹ không vui, mẹcòn yêu ta không?" "

Tất nhiên, dù con có làm gì đi nữa, con sẽ luôn là con của Mẹ. Cô ngồi xổm xuống, dùng hai tay ôm lấy má cậu rồi hôn thật mạnh," Tuy nhiên, con đừng làm điều xấu, nếu không mẹ sẽ trừng phạt con!" "

" Vâng. "Đứa nhỏ nhẹ gật đầu" Con hứa, không bao giờ bước chân ra khỏi cổng. "

" Tốt. "

Cúi xuống hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, tâm trạng của Cam Viện lại tươi tỉnh lên, cô vẫy tay với đứa nhỏ, và xách túi bước ra khỏi nhà.

Đồ vật này có mật mã, Hoàng Phủ Quyết không thể bẻ khóa được, để ở chỗ của anh ta thì khẳng định là không được. Cô cần tìm cách để có thể lấy lại, việc quan trọng nhất lúc này là tìm một ngôi trường mới cho đứa nhỏ, và tìm một công việc mới.

Vốn dĩ cô vẫn có một số tiền trong tay, nhưng lần này, cô dành hơn phân nửa cho tiền máy bay. Ăn mặc, ăn uống, vẽ vời.. chưa kể.. Ngoài ra, mỗi tuần còn cần rất nhiều giấy vẽ sơn dầu, vẽ tranh, việc cần thiết nhất ngay bây giờ là kiếm tiền.

Áp tai vào trên cửa, nghe tiếng bước chân của Cam Viện ngày càng xa, Cam Đường lập tức khóa cửa lại, chạy về phòng khách, cầm lấy điện thoại trên bàn cà phê, bấm một dãy số.

" Xin chào, khách sạn Dynasty. "

Một lúc sau, giọng nói của người điều hành khách sạn vang lên trong điện thoại.

Đứa nhỏ ngồi xuống ghế sofa như một người lớn và hắng giọng.

" Chuyển cho tôi tới số phòng 5609. "

* * *

* * *

Khách sạn Dynasty, Phòng Tổng thống.

Hoàng Phủ Quyết đang ngồi phía sau bàn làm việc, lật xem một tập tài liệu.

" Thưa ngài. "Will bước vào phòng làm việc và đặt chiếc hộp đen nhỏ lên bàn làm việc," Người ta đã xác định đây là đĩa cứng di động được mã hóa, và hệ thống mã hóa bên trong rất nghiêm ngặt. Nếu giải mã, có khả năng sẽ phá hủy tập tin. "

Đưa tay cầm lấy ổ cứng trong tay Will, Hoàng Phủ Quyết nhẹ nhàng dùng đầu ngón tay vuốt ve đóa hoa mạn châu sa trên ổ cứng.

" Tôi đã biết. "

Vừa dứt lời, điện thoại trên bàn vang lên, Will vội vàng đưa tay nhấc ống nghe.

" Này.. Tiểu đường? "

Nghe thấy cái tên anh ta kêu, Hoàng Phủ Quyết ngay lập tức đứng dậy, nắm lấy ống nghe và đưa nó lên tai.

Đầu dây bên kia, đứa nhỏ giọng ngạo nghễ:" Đưa cho cái tên kia nghe máy. "

Không cần hỏi cũng biết" cái người kia "là ám chỉ mình.

Hoàng Phủ Quyết hít nhẹ một hơi," Tiểu Đường, con đang ở đâu?"

Đứa nhỏ ho nhẹ để che giấu một chút bối rối của mình..

P/s: TĐ bán đứng mẹ rồi:((