Chap 97: Là người đàn ông của mẹ tôi (6)
Hoàng Phủ Quyết ngồi bên bàn, cẩn thận xem từng bức ảnh trong tay mình.
Đây là những bức ảnh quảng cáo do đoàn làm phim ở Paris thực hiện cho Cam Đường trước đó, có cả cảnh ngoài trời và cảnh trong phòng, cũng như các tác phẩm được quay trong studio..
Đứa nhỏ có cảm giác rất tốt trước ống kính, và mọi ảnh có thể được sử dụng làm bìa.
Thưởng thức bức ảnh của đứa nhỏ, Hoàng Phủ Quyết cảm thấy trong lòng có chút tự hào.
Quả nhiên là con trai anh, có thể nhìn thấu thủ đoạn của Will.
Di chuyển tấm ảnh đầu, nhìn đến tấm ảnh chụp chung của Cam Đường và Cam Viện bên dưới, Hoàng Phru Quyết từ từ ngồi thẳng dậy.
Cầm bức ảnh dưới ánh đèn, anh nghiêm túc nhìn khuôn mặt của Cam Viện trong bức ảnh, dùng ngón tay vuốt nhẹ lên má cô, sau đó đứng dậy khỏi ghế.
Dù thế nào đi nữa, lần này, anh không thể để cô rời đi.
Chắc cô ấy quay lại vì lý do gì đó, vậy.. lý do là gì?
Đi đi lại lại vài bước trong phòng, anh quay ngoắt lại và sải bước ra khỏi phòng làm việc.
Will, người đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, ngay lập tức đứng dậy và chào hỏi.
"Thưa ngài."
"Có động tĩnh nào ở tiểu khu bên kia không?"
"Vẫn chưa."
Nghe vậy, Hoàng Phủ Quyết quay người và đi về phía cửa.
Will vội vàng đuổi theo, "Thưa ngài.."
"Không cần đi theo tôi, nếu có việc gì, hãy gọi cho tôi ngay."
Mở cửa, Hoàng Phủ Quyết sải bước ra khỏi phòng tổng thống và đi thang máy đến tầng năm- Tầng có văn phòng của Cam Viện.
Nếu cô ấy vì trốn, lựa chọn tốt nhất của cô ấy là trực tiếp đến một nơi khác, cô ấy quay lại đây thì nguyên nhân chỉ có một- đó là có thứ gì đó cô ấy phải mang đi.
Nếu không có chuyển động nào ở tiểu khu bên kia, có nghĩa là thứ đó đang ở trong văn phòng của cô ấy.