Chương 9: Nghịch lưu cùng manh mối! ( tam )
Phong Thần bảng có các đặc điểm, thứ nhất là có thể biết trước được tương lai, không có điểm nhân quả chỉ có thể biết trước sự việc hoặc một số người gần đây khoảng vài dặm, những việc này có thể thay đổi tương lai, nếu thay đổi được tương lai thì sẽ đạt được điểm nhân quả, thay đổi ảnh hưởng tới càng nhiều người thì càng được nhiều điểm nhân quả.
Thứ hai có thể biết được tình hình trong phạm vi riêng biệt, tin tức bao gồm cả tin tức đã xảy ra rồi và cả tương lai, tình báo này sau khi bị người sử dụng biết, đối với thay đổi tương lai càng lớn thì tiêu hao điểm nhân quả càng nhiều.
Thứ ba, có thể xoay chuyển nhân quả, ví dụ như có thể đạt được một thứ gì đó không tồn tại trong thế giới này, thậm chí có thể có tác dụng cho cơ thể con người, như hồi phục vết thương, đến cảm nhận khí,… cũng có thể sáng tạo ra đồ vật nào đó, nhưng thay đổi ảnh hưởng càng lớn thì mất đi điểm nhân quả càng nhiều.
Trải qua một đêm tìm tòi thí nghiệm, đêm qua Lăng Tân vội vã lấy được mấy trăm điểm nhân quả rồi một lần xài hết, vì lấy được những điểm nhân quả này, hắn đã cố ý đem mấy vạn dollar chia ra gửi cho các tổ chức từ thiện đưa cho mười mấy học sinh ở vùng núi nghèo khổ, mà mấy vạn dollar chỉ lấy được có mấy trăm điểm nhân quả, xem ra điểm nhân quả thật đáng giá a.
Bất quá có mấy trăm điểm nhân quả này, Lăng Tân làm mấy cái thí nghiệm nữa, ví dụ như hắn dùng con dao nhỏ làm bị thương ngón tay, sử dụng Phong Thần bảng trị liệu liền mất một chút ít điểm nhân quả, tiếp theo như hắn xem xét người khác đang làm gì đó, một vài người khác không quen biết chỉ cần vài điểm nhân quả, xem một vài người quen biết thì hắn cần tới mấy chục điểm, từ việc này suy ra, quan hệ cùng với hắn càng chặt chẽ thì càng mất nhiều điểm, hắn thử nghiệm tạo ra một đồ vật, hắn tạo ra một chiếc đinh thì chỉ cần một chút điểm, nhưng tạo ra một số vàng thì cần tới mười điểm, cũng giống với các thí nghiệm, càng có thể thay đổi tương lai điều gì đó thì càng tiêu hao nhiều điểm, kết quả cuối cùng điểm nhân quả của hắn sử dụng một lần hết sạch.
Đêm qua hắn thí nghiệm tiêu phí mất mấy vạn dollar, nhưng hắn cuối cùng tổng kết xong hơn ba quy luật sử dụng Phong Thần bảng, cũng bước đầu tìm được công hiệu của Phong Thần bảng... Chỉ cần có đủ điểm nhân quả, thì nó có thể thay đổi cả thế giới! Thậm chí biến hắn thành thần...
Lăng Tân buổi sáng trước khi xuống giường liền cẩn thận mang Phong Thần bảng đặt ở bên trong túi áo, sau khi chải đầu, rửa mặt xong liền đi học, không bao lâu hắn đã đến cổng trường đại học, bây giờ có không ít sinh viên đi vào cổng trường, trong trường đại học cũng có rất nhiều sinh viên trọ ở ngoài, đặc biệt những đôi yêu nhau càng phải như vậy. Đông đến nỗi làm dấu vết của vụ tông xe xóa sạch, còn lại chẳng qua là vết đen của vụ nổ, ngoài ra nơi này không còn dấu vết của vụ tai nạn.
Lăng Tân thở dài liền đi đến trước cửa trường, nhưng mà làm hắn có cảm giác ngoài ý muốn chính là ở gần cổng trường có một nam một nữ, nam thì anh tuấn, trên mặt còn mang theo một nụ cười tà dị, còn nữ thì thân hình cao ráo điệu đà, một cặp đùi thon nhỏ đẹp thẳng tắp, khiến người xung quanh đều không ngừng nhìn về phía nàng.
- Hạo Thao, Thi Thi…
Lăng Tân nhìn hai người hưng phấn kêu lên, đồng thời hắn cũng mau chạy đến chỗ hai người. Hai người đồng thời cũng nhìn thấy Lăng Tân, bọn hắn trên mặt đều lộ vẻ mỉm cười tự nhiên, Trần Hạo Thao tiến gần vỗ nhẹ chụp hờ lên vai hắn nói:
- Sáng qua đến nhà tìm ngươi, cũng không biết ngươi đang ở chỗ nào? Ngươi cũng có tâm tư đi dạo phố sao?
Lăng Tân trong lòng khẽ động, tối qua hắn quyết định tạm thời không đem chuyện Phong Thần bảng nói cho hai người bọn họ, hai người bọn họ đều là người thường, nếu đem chuyện Phong Thần bảng nói cho bọn họ, người đang giữ mảnh còn lại mà biết, vậy là đã đem bọn họ vào chỗ chết rồi, cho nên thà chờ hắn giải quyết người cầm mảnh Phong Thần bảng còn lại xong, lúc này mới đem chuyện đó nói ra, cho nên hắn cười rồi nói:
- Không có việc gì đặc biệt, còn nhớ hôm trước ta cứu một cô bé không? Mẹ cô bé mới chết, hơn nữa lại bị chấn động lớn vậy, cho nên ta đi mua cho nàng một miếng ngọc đeo cổ trấn an.
Vĩ Thi Thi lúc này cũng đi tới, nàng khẽ cười nói:
- Chúng ta cũng không có nhiều tiền giống như ngươi, thi nhập học đứng đầu bảng, lại đạt giải nhất toán học cấp quốc gia, ngươi học bổng so với chúng ta thiệt là nhiều hơn...
Lăng Tân nhìn về phía Vĩ Thi Thi ôn nhu cười mà không nói gì cả, hắn quay đầu về phía Trần Hạo Thao, người này tính cách thế nào hắn đều biết, nếu không có chuyện gì quan trọng, hắn cũng không tập hợp hai người bọn họ, cho nên hắn nhất định có chuyện muốn cùng hai người bàn bạc. Quả nhiên, Trần Hạo Thao gật đầu nói rằng:
- Chúng ta đi tìm một chỗ để nói chuyện một chút đi.
Hai người cũng không có phản đối, theo sau hắn tới một hoa viên sau trường học, tùy ý tìm một cái ghế đá rồi ngồi xuống, Trần Hạo Thao cũng không khách khí, hắn mở miệng nói đầu tiên:
- Ta tính ta sẽ tạm nghỉ học... Lý do cụ thể ta đã nói với Vĩ Thi Thi ngày hôm qua, vốn định tính cùng hai ngươi bàn bạc một chút nhưng vì ngươi đi vắng, cho nên hôm nay có ý cùng ngươi bàn bạc.
- Vì cái gì?
Lăng Tân vội vàng nhìn về phía Vĩ Thi Thi, nữ tử này yên lặng gật đầu, hắn lúc này mới tin là thật, nhìn về phía Trần Hạo Thao hỏi:
-... Kỳ thật chúng ta ba người đều là thiên tài, đây tuyệt đối không phải là ta khoe khoang, tri thức trong đại học, thậm chí là thạc sĩ chúng ta cũng đã học xong, tiếp tục ở lại trường thì cũng không có ý nghĩa gì cả, vậy lấy văn bằng đối với chúng ta là có ý nghĩa sao?
Trần Hạo Thao yên lặng quay đầu đi, hắn tiếp tục nói:
- Còn nhớ rõ một năm trước người cho ta mượn mười vạn dollar? Ta từ đó đến bây giờ đã kiếm được hơn năm mươi vạn, ta quyết định dùng năm mươi vạn này ra ngoài rèn luyện một lần, nếu còn ở trong trường học thì ta bị trói buộc quá, cho nên ta quyết định tạm thời nghỉ học, cũng có thể là nghỉ học luôn, còn nhớ giấc mộng của chúng ta không? Ta muốn đi đến một bước cuối cùng này...
- Thay đổi thế giới này sao? Lăng Tân nở nụ cười khổ, khi hắn mười tuổi, cô nhi viện xảy ra hỏa hoạn, đối với trận hỏa hoạn hắn mất nhiều hơn một vết bỏng... mà đối với Trần Hạo Thao mà nói...Thì là tâm hồn vĩnh viễn bị bỏng, cho đến ngày chết vẫn không có thể khỏi hẳn...
- Không đúng, có vấn đề!
Lăng Tân đang muốn mở miệng nói chuyện thì, trong đầu hắn bỗng vang lên âm thanh như vậy, chính hắn cũng có chút không giải thích được, nhưng ngay sau đó hắn liền có phản ứng:
- Quả thật có vấn đề! Năm mươi vạn nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít, nếu lấy trí tuệ của Trần Hạo Thao đi ra ngoài làm thì chỉ sau hai mươi năm có thể thành đại sự nghiệp, nhưng trước mắt mà nói, hắn cũng không cần phải tạm nghỉ học, phải biết rằng trong trường học còn có hắn và Vĩ Thi Thi, bọn họ chính là người thân duy nhất của hắn, hắn thực sự muốn bỏ người thân của hắn để đi gây dựng sự nghiệp sao? Trừ phi có vấn đề khó khăn nào đó khiến cho hắn không thể không rời đi, như vậy cái khó khăn ấy là gì đây?
Trong nháy mắt trong đầu Lăng Tân suy nghĩ sôi trào, suy nghĩ bao nhiêu cũng không có khả năng, cho đến khi một đạo ánh sáng hiện lên trong suy nghĩ của hắn, làm hắn suýt nữa kêu thành tiếng... Phong Thần bảng!
Hắn suy nghĩ trong một thời gian ngắn, Trần Hạo Thao hỏi hắn hôm qua đi đâu, khi hắn biết đáp án thì thở phào nhẹ nhõm... Thậm chí lúc này muốn rời trường học, còn năm mươi vạn kia cũng không phải là tin tức gì lớn... Tất cả chuyện này đều tổng hợp lại, khả năng lớn nhất có thể là Trần Hạo Thao cũng chiếm được mảnh Phong Thần bảng, hơn nữa cũng biết phương thức sử dụng Phong Thần bảng, cũng đoán được có thể có người đoạt được mảnh còn lại của Phong Thần bảng, cho nên hắn mới tính toán rời trường học, không cho nguy hiểm đến với Lăng Tân cùng Vĩ Thi Thi.
- Khả năng Trần Hạo Thao lấy được mảnh Phong Thần bảng ít nhất là bảy thành trở lên…