Q.15 - Chương 41: Thời Gian Triệu Hoán Tính Ngược
Sở Hạo không hề biết Trương Hằng đã xảy ra chuyện gì, phản ứng đầu tiên của hắn là mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh cắn trả, nhưng nhìn từ tình hình của Trương Hằng lại có vẻ không giống, hơn nữa dù cắn trả như thế nào cũng không thể lập tức ngủ say. Sau đó phản ứng thứ hai của hắn lại là Trương Hằng đã chịu sự tổn thương từ con rồng kia, đến nỗi không có cách nào khôi phục trở lại, nhưng khả năng này chắc hẳn cũng không lớn lắm. Dù sao con rồng đó có cường đại đến mức nào đi nữa, cũng tuyệt đối không thể cường đại hơn một cú đấm của Trịnh Xá. Mà khi Trương Hằng ở trạng thái Ma Đăng Đại Thánh, ngay cả với nắm đấm của Trịnh Xá, hắn cũng có thể đỡ được.
Cho nên, trạng thái của Trương Hằng rất có khả năng liên quan đến memes, lại suy nghĩ đến tình huống hiện nay của thế giới này, Sở Hạo suy đoán Trương Hằng rất có khả năng gặp phải sự ảnh hường Giáo Điều Cuối Cùng.
Tuy rằng phương hướng suy đoán đã sai lầm, nhưng Sở Hạo đoán bậy đoán bạ cuối cùng lại ra chân tướng của sự việc, nhưng điều này cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì Sở Hạo căn bản không có bất cứ biện pháp nào có thể gọi Trương Hằng tỉnh dậy. Chỉ có điều, cũng may là lúc này Trương Hằng đang đeo mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh, từ một hiệu quả nào đó, mặt nạ Ma Đăng Đại Thánh thực sự cũng giống như memes vậy, căn bản không có tính logic đáng nói tới. Dưới tình huống này, việc duy nhất Sở Hạo có thể làm chính là đặt Trương Hằng vào trong bán vị diện, nơi đó có thể xem là nơi an toàn nhất.
Như vậy sẽ mất đi một chiến lực quan trọng, hơn nữa cũng không biết trong tương lai hắn có thể thức tỉnh hay không. Trong lòng Sở Hạo thật sự rất nôn nóng lo âu. Nhưng hắn lại không thể không cố gắng lấy lại tinh thần, duy trì những công việc liên quan đến chủ đảo, dù sao ngoài biển có ít nhất có mấy ngàn vạn người đang chờ được lên đảo, mà cùng với kế hoạch rút lui lớn bắt đầu, càng lúc càng nhiều người đang dần dần đến, số người trong bán vị diện càng lúc càng nhiều, có rất nhiều trường hợp cần phải xử lý, hắn căn bản không có nhiều thời gian để lo lắng và thương tâm.
Tiếp theo, Sở Hạo cũng không có cách nào đi lo lắng được gì nữa. Bởi vì... có những tình huống không ngờ cuối cùng đã xảy ra. Không, có thể nói là vận khí của hắn lại một lần nữa khiến cho sự phán đoán vạch kế hoạch của hắn hoàn toàn sai lầm, hơn nữa lần này, cái giá phải trả...rất có thể là tất cả những gì hắn muốn bảo vệ!
Buổi trưa ngày thứ năm, cũng chính là ngày Lý Cương Lôi nói tổ chức X sẽ xâm nhập, toàn thể thành viên Thiên Thần tiểu đội quay trở về chủ đảo. Cùng lúc đó, sau khi Sở Hạo trao đổi với năm quốc gia lớn xong, tạm thời lấy được một phần quyền phóng ra đạn hạt nhân từ năm quốc gia lớn. Mà ở trong buổi trưa của ngày này, không trung... tách ra!
Ở gần chủ đảo, cũng chính là khu vực gần bờ biển Đông Hải Á, thời gian của khu vực này là khoảng mười một giờ trưa, thời tiết quang đãng, ánh mặt trời chói chang, thoạt nhìn dường như là một ngày trời rất đẹp, nhưng trong sự chăm chú của tất cả mọi người, từ vị trí trung tâm trên không trung trực tiếp tách ra một lỗ hổng, lại giống như ở giữa bầu trời trong xanh vạch ra một vết tích tối tăm vậy, vết tích này thoạt nhìn không lớn lắm, nhưng lại rất dễ làm cho người khác chú ý. Trên thực tế, không chỉ có phạm vị địa lý gần chủ đảo có thể nhìn thấy vết tích này, mà ở bất cứ nơi nào trên toàn địa cầu đều có thể nhìn thấy vết tích này, nó dường như không hề tồn tại ở trên bầu trời của địa cầu này, mà là từ vị trí không gian trực tiếp phá vỡ khoảng cách của vị diện này.
Tổ chức X... bắt đầu xâm nhập rồi!
Mà tất cả những việc này hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của Sở Hạo. Khi nhìn thấy tất cả những điều này, hắn căn bản không tin vào đôi mắt của chính mình. Bởi vì tổ chức X xâm nhập, lại hoàn toàn có thể bỏ qua khỏi văn minh chi lý, giống như văn minh chi lý không hề tồn tại, trực tiếp phá vỡ khoảng cách vị diện... Điều này không hợp lý. Thậm chí có lúc Sở Hạo cảm thấy bản thân mình đã điên lên, cũng có thể tổ chức X đã trở lên cường đại hơn.
Lúc này, Thiên Ý đang đứng cạnh Lăng Tân bỗng nhiên nói: “Ta nhìn thấy rồi... ta vừa phát hiện ra, đội trưởng, vị diện này của các ngươi không ngờ không có văn minh chi lý sao?”
“Có ý gì?”
Lăng Tân và Sở Hạo lập tức quay đầu nhìn Thiên Ý, gần như đồng thanh mở miệng hỏi.
Thiên Ý có hơi giật mình, chỉ có điều nàng vẫn lập tức nói: “Thì là ý nghĩa trên mặt chữ đấy. Khi lối đi vị diện này xuất hiện, ta mới nhìn thấy được vị diện này của các ngươi hỗn loạn vô cùng, hoàn toàn không tồn tại văn minh chi lý... Nhưng điều này không hợp lý, không có văn minh chi lý, có lẽ ngay cả sinh vật cũng không có cách nào hình thành được. Vị diện này có con người, hơn nữa cũng là tiêu chuẩn khoa học công nghệ thế kỷ hai mươi mốt, làm sao có thể ngay cả văn minh chi lý cũng không có? Thật kỳ lạ...”
Lúc này, Lăng Tân và Sở Hạo liếc nhìn nhau, hai người đều phát hiện ra đối phương dường như đã hiểu rõ được điều gì. Không, nói chính xác hơn chắc là bỗng nhiên tỉnh ngộ mới đúng... Thì ra là thế, đây chính là lý do tại sao vị diện này lại xuất hiện nhiều memes đến vậy...
Rốt cuộc memes là cái gì? Cái này vẫn luôn là trọng điểm nghiên cứu của tổ chức Kẻ Phản Nghịch, mà khi tiến vào không gian của Chủ Thần, đã trải qua rất nhiều thế giới Luân Hồi, nhìn thấy rất nhiều vị diện khác, thậm chí Sở Hạo đã từng trải qua cuộc chiến đấu đoàn đội với những người xâm nhập. Trên nguyên lý, hắn đã có vài suy đoán đối với sự tồn tại của memes. Có thể cái gọi là memes, chính là sự hỗn loạn, không phải hỗn độn mà là hỗn loạn.
Một vật thể sẽ tồn tại thuộc tính riêng của mình, ví dụ như sự hình thành của nguyên tử, điện tử, phân tử... Mà một sinh mạng thì có hệ thống tuần hoàn của bản thân, cùng với gien của bản thân, khi lớn đến một vị diện sẽ có văn minh chi lý của bản thân. Thật ra những thứ này đều tồn tại trật tự.
Khi hệ thống tuần hoàn của một sinh vật, hoặc có thể nói khi gien bị hỗn loạn, thường là lúc sinh vật này sẽ chết, ví dụ như vi rút xâm nhập, ví dụ như gien bị nổ tung… Thật ra đây chính là sự hỗn loạn, thật ra đây chính là sự tăng nhanh của entropy (*), mà vũ trụ từ khi mới bắt đầu hình thành, entropy nhất định sẽ không ngừng tăng nhanh, từ entropy thấp đến entropy cao là một quá trình tất yếu như vậy.
Nếu như từ lúc bắt đầu, vị diện này đã không có văn minh chi lý, tuy rằng không hiểu rõ rốt cuộc văn minh và nhân loại ở vị diện này tiếp tục tồn tại kéo dài như thế nào, nhưng có một điểm có thể khẳng định được, đó chính là vị diện này nhất định đang dần dần mất đi trật tự, dần dần trở nên hỗn loạn, hơn nữa là càng ngày càng hỗn loạn, mà những hỗn loạn này rất có thể chính là memes. Chính bởi vì hỗn loạn, cho nên mới không có quy luật, cho nên mới không có logic, đã hình thành memes không có cách nào nghiên cứu...
Nếu là như vậy, sẽ có rất nhiều sự việc có thể giải thích rõ ràng, chỉ là điều này đã không còn tác dụng gì nữa, bởi vì...Tổ chức X đã bắt đầu xâm nhập, bọn họ trực tiếp nhảy qua văn minh chi lý, trực tiếp xâm nhập vào bên trong vị diện...
“Đã không còn biện pháp nào nữa... Tách đường nối với bán vị diện ra, chúng ta tiến vào bên trong bán vị diện.” Lăng Tân ngẩng đầu nhìn lên không trung, từ vết nứt càng lúc càng dần lớn lên kia, hắn nhìn thấy phía sau, quả thật có vô số chiến hạm vị diện, nhiều tới mức không thể tưởng tượng nổi. Xung quanh chiến hạm còn có vô số sinh vật. Sắc mặt của hắn càng lúc càng khó coi. Suối cùng hắn đã nói như vậy với Sở Hạo.
Nhưng Sở Hạo đã lắc đầu, hắn cắn chặt răng, nhìn chằm chằm vào vô số đám người trên đảo đang di chuyển về phía bán vị diện, hắn dùng hết sức cắn chặt răng lại, cho đến khi bên mép có vết máu, mới nói: “Không, vẫn còn hi vọng, chỉ cần Trịnh Xá đến, chúng ta vẫn còn hi vọng thắng lại, chỉ cần Trịnh Xá đến, chỉ cần Trịnh Xá đến...”
“Không thể nào!” Lăng Tân lập tức kéo Sở Hạo qua, nhìn vào đôi mắt của hắn nghiêm túc nói: “Ngươi đã sử dụng quyền hạn chưa? Thiết lập chính là một ngày sau Trịnh Xá sẽ đến, sợ rằng Chủ Thần quy định nghiêm ngặt về thời gian, cũng chính là mười hai giờ đêm nay mới tính sang ngày mai, vậy chúng ta cũng cần chống đỡ ít nhất mười hai tiếng đồng hồ, ngươi cảm thấy có khả năng không? Ngươi nhìn rõ những thứ ở phía sau khe nứt trên bầu trời chưa? Ngươi không nhìn thấy rõ ràng, nhưng ta lại nhìn quá rõ ràng rồi, quân đội phía sau đó... chúng ta không thể đối kháng được, ha ha, chiến hạm của vị diện có thể bay lên hư không, có thể vượt qua... Ngươi còn có lý trí không? Bắt đầu từ bây giờ, quyền chỉ huy chuyển sang cho ta, ta ra lệnh, lập tức tiến vào bán vị diện, tách đường kết lối giữa bán vị diện và vị diện này ra, ngay bây giờ...”
Chính vào lúc Lăng Tân nói như vậy, đột nhiên, một âm thanh vang lên trong đầu của tất cả những người thuộc Thiên Thần tiểu đội, đồng thời cũng vang lên ở trong đầu Sở Hạo, âm thanh này quả thực quá quen thuộc. Đây là... âm thanh của Chủ Thần!
“Đoàn chiến chống lại người xâm nhập!”
“Bắc Băng Châu đội, Thiên Thần tiểu đội, Nam Viêm Châu đội đều tham dự vào đoàn chiến.”
“Nhiệm vụ của đoàn chiến, ngăn chặn sự xâm nhập của tổ chức X trong mười hai tiếng đồng hồ, thất bại... xóa bỏ!”
“Không thể nào!”
Tất cả mọi người ở đó gần như đều lớn tiếng gào lên, Tiêu Niểu Nhân càng kêu lớn tiếng hơn nói: “Chúng ta không phải đang ở trong thế giới Luân Hồi! Chúng ta đã đổi lấy thời gian tự do! Tại sao lại xuất hiện nhiệm vụ Luân Hồi vào lúc này!? Không thể như vậy được!”
“Không, điều này là có thể...”
Thiên Ý ngẩng đầu nhìn vào không trung, trong mắt nàng có ánh sáng màu tím nhạt lóe lên, một lúc sau, nàng mới quay lại nhìn những người còn lại nói: “Khe nứt của vị diện đã ngừng rộng ra, Chủ Thần đã thay thế văn minh chi lý của vị diện này... Có tính tạm thời, vị diện này đã có văn minh chi lý rồi.”
Tất cả mọi người lập tức ngẩng đầu nhìn lên không trung. Quả nhiên, khe nứt đó không mở rộng thêm nữa, hơn nữa không biết có phải là ảo giác hay không, khe nứt đó dường như còn có phần thu nhỏ đi, ít nhất nhìn xuyên qua phía sau khe nứt, dường như khe nứt đó còn nhỏ hơn rất nhiều so với những chiến hạm vị diện kia.
Lăng Tân vẫn lẳng lặng nhìn lên hư không, hắn vẫn im lặng, mãi một lúc sau, đột nhiên hắn mới nói với Sở Hạo: “Ngươi nói không sai, chúng ta vẫn còn hi vọng... Nếu như những chiến hạm này không qua được, vậy thời gian mười hai tiếng đồng hồ, chúng ta vẫn còn hi vọng. Hơn nữa, chúng ta đều đã tiếp nhận nhiệm vụ của Chủ Thần, không muốn liều mạng cũng không được. Quyền chỉ huy giao lại cho ngươi, ngươi hãy phát động mệnh lệnh chiến đấu, Sở Hạo.”
Sở Hạo nhìn lên không trung, lại nhìn về phía Lăng Tân, đột nhiên hắn cảm thấy trong mắt cay cay, chỉ có điều hắn cũng không nói nhiều, lập tức nói: “Như vậy việc đầu tiên chúng ta phải làm...”
“Tìm thấy Nam Viêm Châu đội, sau đó ba đội hợp lực... Ngăn chặn tổ chức X xâm nhập, chờ đợi thời gian triệu hoán đếm ngược!”
***
(*) Tính hỗn loạn