- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Võng Du
- Vô Hạn Thự Quang
- Quyển 1 - Chương 19: Lai lịch
Vô Hạn Thự Quang
Quyển 1 - Chương 19: Lai lịch
Lời Sở Hạo thốt ra hết sức điên cuồng, săn gϊếŧ sinh vật ngoài hành tinh ư?
Mọi người nhất thời cả kinh, đây là chuyện chẳng ai nghĩ tới, không ngờ lại có kẻ muốn đi săn người ngoài hành tinh? Dựa vào đâu chứ? Chẳng nhẽ bảo cả đám tay không đi đánh? Được rồi, chỗ này do Ares sắp xếp, nên trước khi tiến vào đây hắn đã thông qua gia tộc chuẩn bị rất nhiều vũ khí, bao gồm một khẩu súng bắn tỉa quân dụng, cùng với mấy khẩu súng lục, nhưng trong đó không hề có lựu đạn, chất nổ hay vũ khí uy lực lớn nào. Dù sao Ares cũng chỉ là đệ tử phú hào, không phải tay buôn lậu súng, trong một ngày mà chuẩn bị được thế là tốt lắm rồi.
Nhưng… bằng chút đồ đó mà đòi đi săn bắt người ngoài hành tinh? Đang đùa à?
“Tôi không nói đùa.”
Sở Hạo tống liền mấy miếng thịt bò vào miệng, thêm một ngụm rượu vang thấm giọng mới phủi phủi tay: “Tôi làm việc không dựa vào vận may. Chuyện đó nghe có vẻ khó tin nhưng xin hãy tin tôi, đây là kết luận thu được sau khi cân nhắc cẩn thận. Chúng ta sẽ đi săn gϊếŧ người ngoài hành tinh.”
Mấy người nhìn nhìn lẫn nhau, hơn nửa ngày sau Ares mới rót tiếp cho Sở Hạo một ly vang đỏ: “Nếu vậy hãy nói cho chúng tôi biết tại sao cậu lại nghĩ tới việc săn bắt người ngoài hành tinh… Không, chính xác hơn là làm sao cậu cho rằng chúng ta sẽ an toàn khi làm việc đó? Tôi rất muốn biết nguyên nhân.”
“Không có gì ngoài lợi ích động lòng người.”
Sở Hạo lại mỉm cười, chẳng qua không phải loại kéo dãn cơ mặt máy móc như mọi khi, hắn phát hiện Ares đúng như hắn dự liệu, đúng về cả hình thức suy nghĩ lẫn ngữ khí cùng trạng thái… Mặc dù Ares lúc ở thế giới trước kia tuyệt đối không phải như hắn bây giờ.
“Jenny, có biện pháp nào để rời khỏi thế giới luân hồi không? Ý tôi là, giữ lại trí nhớ về thế giới luân hồi cùng các loại kỹ năng thuộc tính, sau đó không cần trải qua các bộ phim kinh dị nữa mà bình yên trở về hiện thực?” Sở Hạo đột nhiên hỏi Jenny.
Jenny lập tức gật gật đầu: “Có, tất nhiên là có, tôi đã xem qua rồi, chỉ cần trả 50k điểm là có thể rời khỏi thế giới luân hồi, hơn nữa còn có thể giữ lại tất cả mọi thứ mình đã đổi. 50k điểm… đoán chừng phải ở trong này rất rất lâu…”
Sở Hạo phẩy tay: “Vậy không phải là xong rồi sao? Chưa nói tới việc chúng ta có thể thông qua 50 bộ phim kinh dị hay không, chỉ riêng chuyện… chẳng lẽ các vị thật sự không hứng thú với thuộc tính cường hóa sao? Trước tiên nói về cô đi, Jenny, cô có hi vọng trở thành siêu nhân hoặc là một vị thần như cô nói không? Được rồi, cái đó thì hơi quá, vậy nói về con pokemon đó vậy. Mang nó về thế giới thật nuôi, cùng với đó là mấy thứ thuốc vạn năng chữa bách bệnh. Còn thừa lại đổi vài thứ linh tinh khác. Có khi tuổi thọ lại kéo dài được mấy trăm thậm chí mấy ngàn năm không biết chừng. Cô cảm thấy hứng thú không?”
Dung mạo Jenny quả thực xinh đẹp, lúc này đỏ lựng càng thêm mê người, nàng không ngừng gật đầu.
Sở Hạo lại quay sang nhìn Ares: “Còn anh thì sao? Người kế thừa trực hệ của gia tộc Emma Burns, tựa hồ anh cái gì cũng có rồi…. Nhưng theo tôi biết thế hệ này của các anh có tổng cộng bốn người thừa kế? Một là người em trai có quan hệ huyết thống với anh, một người là cháu gái của kẻ nắm quyền thứ hai trong tộc, còn một tên được ẩn giấu nữa. Tựa hồ vị trí của anh không bền chắc cho lắm? Chẳng lẽ anh không muốn có lực lượng vượt qua bọn họ?”
Ares vốn đang cẩn thận lắng nghe, nhưng khi đến đoạn bốn người thừa kế tức thì sắc mặt đọng lại, trong mắt chớp động hung quang nhưng rất nhanh liền tản đi, cuối cùng nhẹ thở dài: “Cậu đã thuyết phục được tôi, chỉ cần xuất ra kế hoạch hợp lý, tôi sẽ nhất nhất nghe theo, thế nào?”
Sở Hạo cười ha ha nhìn J “Cậu vẫn tiếp tục nghe theo tôi đấy chứ?”
J cúi đầu ăn bò bít tết, nghe vậy liền gật đầu: “Ta nói rồi, ngươi giúp ta bảo mệnh, ta nghe lời ngươi, những lời này vẫn một mực hữu hiệu.”
Sở Hạo thoáng nhìn Ao Saqi, chẳng qua cũng không nói gì mà nhìn chằm chằm chòm râu dài của hắn.
Ao Saqi cũng rất nghiêm túc, tựa hồ hắn đang suy nghĩ cái gì đó: “Tôi rất hứng thú gia nhập kế hoạch của anh. Sở, hành động lúc trước đã chứng minh được trí tuệ của anh. Thái độ của tôi cũng giống Ares, chỉ cần kế hoạch có thể thực thi vậy chúng ta tại sao không kiếm thêm chút điểm thưởng chứ?”
Sở Hạo cười phẩy tay nhắc: “Tuy rằng có nguy hiểm nhưng chúng ta vẫn thừa nhận được, mà chuyện gì chẳng có mạo hiểm chứ? Nói không chừng nhỡ vận khí chúng ta quá kém, đang ngồi thế này bỗng một bàn chân máy của con tinh tinh khổng lồ đạp xuống thì không phải cả đám thành bùn nhão hết mà còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra hay sao? Chẳng qua tôi có thể cam đoan, tôi không bao giờ đánh bạc với vận khí. Bởi tôi đã gặp phải rất nhiều sự tình sinh tử vì cái đó rồi. Cho nên tôi làm việc không dựa vào vận khí.”
“Còn về chuyện săn gϊếŧ người ngoài hành tinh, trước hết phải nói đến vì sao tôi lại chọn chỗ này làm nơi trú ẩn… Cơ mà bây giờ còn đang ăn, mọi người không phiền thì giải quyết cho xong bữa này đã. Dù sao việc này không gấp, hơn nữa cá nhân tôi cho rằng, hôm nay vừa mới gϊếŧ hai con bạch tuộc máy, trong vòng 24h không nên làm gì khác nữa. Trước tiên mọi người cứ nghỉ ngơi cho thoải mái, điều chỉnh trạng thái và thể lực, ngày mai chúng ta sẽ hành động, còn hôm nay hãy dành thời gian cho việc thương thảo kế hoạch.”
Nói đến đây, Sở Hạo liền tập trung vào miếng bít tết trong đĩa, thậm chí một phần còn chưa đủ, báo hại Ares phải thêm cho hắn suất nữa. Về phần rượu vang, hắn tất nhiên cũng không buông tha. Xem ra trong cả đám chỉ mình hắn là không chịu ảnh hưởng của tâm tình cùng hoàn cảnh xung quanh, ăn rất nhiệt tình thoái mái, như thể bản thân đang ngồi trong đại sảnh của khách sạn năm sao chứ chẳng phải chỗ tránh nạn.
Nhưng mọi người chung quanh nhìn thấy biểu hiện của hắn như thế, trong lòng liền an tâm. Ở tình huống căng thẳng như vầy mà có một điểm tựa tâm lý, ai cũng sẽ bị cảm nhiễm. Nếu như người người cảm thấy bất an thì chỗ trú ẩn dù có an toàn hơn nữa cũng khó tránh khỏi tâm thần tan vỡ.
Nhưng khi mọi người ăn xong, Sở Hạo cũng không lập tức giảng thuật kế hoạch của hắn mà nhàn nhã ngồi trên ghế hút xì gà, thậm chí còn bàn luận vui vẻ với Ares về xuất xứ của chúng. Tiếp đến hắn lấy ra một bộ bài rủ tất cả cùng chơi. Cứ như vậy nhàn nhã hết một buổi chiều, ngoại trừ cứ một giờ lại đổi người giám sát thiết bị theo dõi ra, những người còn lại đều tiêu tốn thời gian vào giải trí. Cũng bởi đồ ăn ở nơi trú ẩn sung túc, các loại thiết bị hoàn hảo nên sau mấy canh giờ, vẻ mệt mỏi vì chạy trốn đều tiêu tan hết.
Sau khi ăn cơm chiều xong, mọi người đều về lều của mình nghỉ ngơi, Ares bỗng hướng Sở Hạo nói: “Cậu nhất định là đã từng quản lý rất nhiều người, rất có kinh nghiệm về mặt này, hơn nữa còn quen thuộc với việc tổng hợp chiến đấu, dự phòng cùng trị liệu… Tôi rất tó mò muốn biết cậu rốt cục là ai, đến từ nơi nào.”
Sở Hạo vừa cười vừa trả lời: “Tôi từ chỗ nào đến, có nói ra anh cũng không biết. Đơn giản thì đó là một cái tổ chức. Loại hình, cứ cho là tổ chức khủng bố đi. Tổng hợp thực lực… ước chừng hơn gia tộc anh bốn năm lần. Ừ, tất nhiên bao gồm mấy cái át chủ bài ẩn giấu của nhà anh nữa. Chúng là gì nhỉ, hai tổ chức lính đánh thuê công khai, một cái dong binh ngầm, hai căn cứ quân sự. Đây hẳn là thế lực dự bị để vùng lên khi gia tộc gặp chuyện không may phải không. Tất cả chỗ đó nhân bốn năm lần lên sẽ tương đương với toàn bộ thực lực của tổ chức chỗ tôi.”
Ares sửng sốt nhìn kỹ Sở Hạo, xác nhận hắn không có nói đùa mới lắc lắc đầu: “Không thể nào, thế giới nhìn như trật tự nhưng thực ra tương đối hỗn loạn, song trong loạn lại có trật tự lớn bao trùm… Cậu cho rằng những gia tộc phú hào như bọn tôi không muốn thế lực của mình trở nên cường đại hơn sao? Từ thời trung cổ, thậm chí sớm hơn, ở thời cổ đại đã có rất nhiều gia tộc tồn tại. Đương nhiên gia tộc Emma Burns không lâu đời được như thế, nhưng cũng quật khởi từ trong trăm năm chiến tranh giữa Anh Pháp. Ở giai đoạn đó, cậu tưởng không có gia tộc nào ý đồ phát triển thế lực, mở rộng ra mấy quốc gia, thậm chí mấy đại lục khác? Không phải có, mà là có rất nhiều.”
“Sớm nhất là quân đoàn thập tự đông chinh, chiến tranh tôn giáo, văn hóa phục hưng, tất cả đều do các gia tộc đứng sau đạo diễn, nhưng kết quả thế nào? Không có bất kỳ gia tộc nào đạt đượcc mục tiêu bá quyền kia, đến cuối cùng hoặc là tiêu tán mai một, hoặc là mạnh hơn các gia tộc khác một chút mà thôi. Nếu thế lực mà cậu nói thật sự tồn tại, vậy đã sớm bị các phe phái liên hợp đuổi gϊếŧ rồi.”
Sở Hạo vừa lúc dọn dẹp xong cái bàn, hắn vơ lấy bộ bài nghịch nghịch trong tay: “Từ lịch sử mà nói thì quả thật như vậy, thế nhưng… tình huống của tôi khác với các anh. Mà sự thực thì tôi cũng luôn nghi hoặc chuyện đó, vì sao mà tổ chức của tôi vẫn có thể tiếp tục tồn tại, mãi đến khi tiến nhập thế giới luân hồi này mới thu được một ít đáp án.”
“Ares, nếu như anh có thể sống sót qua nhiều bộ phim kinh dị, dùng lượng điểm lớn cường hóa chính mình đến… ack, cường độ của siêu nhân trong phim, một mình đủ sức đương đầu với cả đại lục. Sau đó trở lại thế giới hiện thực, vậy anh có thể giúp gia tộc Emma Burns trở thành bá chủ thống trị toàn thế giới được không?”
Ares sửng sốt, theo bản năng mở miệng: “Vậy thì đương nhiên…”
Đương nhiên cái gì, Ares không nói tiếp, thoáng trầm tư một lát mới tiếp tục: “Đương nhiên là được, hết thảy đều là hư ảo trước lực lượng tuyệt đối. Nếu quả thực có sức mạnh như siêu nhân trong phim, vũ khí hạt nhân cũng thành đồ bỏ, thậm chí tôi có diệt thế cũng không ai dám nói gì. Tôi sẽ chính thức thành thần, một vị thần sống. Các vị thần trước kia để lại con thuyền cứu nạn Noah rồi diệt thế, vậy thì tôi cũng làm được tương tự. Hết thảy mọi trật tự đều theo bản ý của tôi mà sửa đổi. Vậy tại sao tôi không thể thành hoàng đế sau màn khống chế toàn bộ thế giới?”
“Tôi cũng nghĩ như vậy…”
Ánh mắt Sở Hạo hơi hơi phiêu hốt, một lát sau mới lên tiếng: “Tôi cũng nghĩ như anh, cho nên, rất có thể kẻ địch mà tôi luôn muốn tiêu diệt kia cũng là…”
“Đội viên của thế giới luân hồi!”
- 🏠 Home
- Khoa Huyễn
- Võng Du
- Vô Hạn Thự Quang
- Quyển 1 - Chương 19: Lai lịch