Cô ta lộ vẻ xin lỗi với ba người Khương Tiều, "Mọi người đợi một chút, bữa tối sẽ được dọn lên sớm thôi."
Ba người nhìn bàn ăn mà thấy dạ dày quằn quại: Ăn cơm kiểu này, nuốt không trôi...
Đúng lúc này, đèn trong biệt thự sáng lên, thi thể trên bàn ăn biến mất cùng máu và giòi bọ, bên ngoài có tiếng ô tô phanh xe.
Lý thái thái giống như người vợ hiền dịu đang mong ngóng chồng về, trên mặt lộ rõ
vẻ mong đợi: "Chồng tôi về rồi!"
Sau đó bước nhanh ra ngoài nghênh đón.
Khương Tiều đã phát hiện được một vấn đề: Vừa rồi lúc cô đến, Lý thái thái cứ như cái xác không hồn, sau khi thi thể trên bàn ăn biến mất, cô ta lại như thể được nhập hồn.
Hơn nữa, nếu cô đoán không lầm, người đàn ông trên bàn ăn chính là chồng cô ta, biệt thự này đã thành phó bản rồi, vậy chiếc xe này từ đâu tới?
Khương Tiều sớm biết cái gọi là "ô nhiễm" chắc chắn không phải chuyện tốt, nhưng thái quá như vậy vẫn khiến cô có chút hoảng hốt.
Nam nhân đeo kính cũng không còn xấu hổ như vừa nãy nữa, anh ta hỏi thẳng: "Tân nhân? Vì tình cờ có mặt ở đây nên mới trở thành người chơi sao?"
Mới đầu khi biết Khương Tiều là một người chơi, nam nhân đeo kính vừa ngượng ngùng, vừa thấy có chút phiền: Thanh danh của Khương Tiều không được tốt lắm, ở trong phó bản nếu chẳng may bị đồng đội heo kéo xuống, tỷ lệ sống sót trong phó bản sinh tồn vốn là một tình huống cửu tử nhất sinh sẽ trở thành thập tử nhất sinh.
Đồng đội như vậy, không có còn tốt hơn.
Đại minh tinh thì sao? Tới nơi này rồi, bất kể là ai cũng không quan trọng.
Nhưng qua một thời gian, nam nhân đeo kính đã thay đổi một chút nhận thức về Khương Tiều: Ít nhất cô cũng sẽ không chửi ầm lên như một số tân nhân khác, chỉ biết ảnh hưởng đến giá trị tinh thần của người chơi.
Thiếu niên mặt tròn tuy không phải tân nhân, nhưng biểu hiện lại thiếu bình tĩnh hơn cô.
Vốn dĩ không kỳ vọng nhiều ở cô nên yêu cầu của nam nhân đeo kính cực kỳ thấp.
Khương Tiều gật gật đầu.
Mắt thiếu niên tức khắc sáng lên, "Nữ thần, chị có biết tình hình của ngôi nhà này không? Có thể chia sẻ cho bọn em một số tin tức được không? Những tin tức này sẽ giúp bọn em loại bỏ nguồn ô nhiễm. Nữ thần, chị yên tâm, em sẽ bảo vệ chị."
Khương Tiều khoát tay, bất lực nói: "Tôi chỉ biết đây là biệt thự số 4 ở khu Giang Loan số 1, thành phố H. Chủ hộ là một doanh nhân giàu có tên Lý Sâm. Những chuyện còn lại, tôi cũng không biết."
Ánh mắt nam nhân đeo kính mang theo nghi ngờ: "Cô không biết? Vậy tại sao cô lại ở đây?"
Chút tín nhiệm hắn vừa có với cô lập tức biến mất.
Không phải thông qua con đường truyền tống tiến vào trò chơi, mà là lấy thân phận tân nhân đi tới phó bản, Khương Tiều cũng nói không biết gì, chuyện này cũng đáng nghi quá rồi?
Cũng có người chơi không muốn hợp tác đi vào phó bản, nhưng không cần nói dối vụng về như vậy, đúng không?
Khương Tiều chỉ vào chai rượu vang được Lý thái thái đặt trên bàn, "A, tôi mới tới thăm hàng xóm, an ninh ở đây rất tốt, là hàng xóm với nhau nhưng lại không biết gì về họ, vì vậy tôi liền đem một chai rượu vang sang thăm hỏi, tiện thể nói chút chuyện để làm quen, ai mà biết mọi chuyện lại thành ra bây giờ."
Nếu chịu khó kiểm tra, chắc chắn sẽ phát hiện ra điều gì đó, nhưng vấn đề là Khương Tiều cũng đang thiếu thời gian.
Đương nhiên, ý định ban đầu của Khương Tiều khi đưa rượu không được thân thiện như vậy, chỉ là cô nói khác đi một xíu, dù sao lược bỏ một số chi tiết cũng không quan trọng.
Cả nam nhân đeo kính và thiếu niên mặt tròn đều thở phào nhẹ nhõm: Cũng may, Khương Tiều không phải loại người không chịu hợp tác.
"Tôi đã vào phó bản ba lần, cô cứ gọi tôi là mắt kính." Người đeo kính nói: "Các nguồn ô nhiễm trong phó bản nói chung đều có logic, trước tiên hãy xem logic ở đây là gì. Tóm lại, phải bình tĩnh. Nếu giá trị tinh thần thấp hơn 50, nhớ báo cho đồng đội. Giá trị tinh thần của hai người ổn không? Giá trị tinh thần hiện tại của tôi vẫn ở khoảng 90. "