Chuong 35

Mặt mũi của tất cả người mới tham gia đều trở nên trắng bệch.

Owen chạm vào vòng tay Ninh Cáp rồi ấn vào một giao diện, “Nhìn vào chỗ này có thể kiểm tra cô đã chơi bao nhiêu phó bản và cấp độ của mình.”

Màn hình của Ninh Cáp có con số “0” to lớn được hiện lên, trên đó còn kèm ba ký tự nhỏ —— “Người chơi mới”.

Chủ nhân chiếc vòng này là một Lambda, thế nhưng một phó bản cũng chưa từng hoàn thành, không biết chuyện này là thế nào.

“Cô thật sự là một người mới.” Owen mỉm cười, “Nhưng đừng lo lắng, Bùi Hàn chắc chắn sẽ không để cho các người……Ừm… cho các ngươi chết.”

Chị Chủ Quầy lấy hết can đảm động viên mọi người, “Không sao đâu, không phải chúng ta vừa thuận lợi hoàn thành xong nhiệm vụ đó sao? Một người cũng chưa phải chết.”

“Đúng vậy.” Ninh Cáp đáp lời.

Nhiệm vụ này rất đơn giản và không phí sức lực.

Nhưng trong lòng Ninh Cáp hiểu rõ đây chỉ là một nhiệm vụ nhỏ, thứ chờ đợi bọn họ sẽ không phải là nhiệm vụ “nghỉ ngơi” dễ dàng giống như lúc sáng, nhất định chúng sẽ phiền phức hơn nhiều.

Đạo diễn Ngô cầm lấy kịch bản Bùi Hàn đưa cho, lật qua xem lại một cách hài lòng, “Ừ, tất cả đều điền đầy đủ, tôi đi một lát rồi sẽ quay lại.”

Ông ta đứng dậy và bước ra hành lang bên cạnh.

Người vừa rời đi, gã đàn ông đầu trọc liền vội vàng chạy tới, trong miệng cứ nhắc đi nhắc lại: “Các người lề mề gì vậy? Các vị giám khảo chờ lâu lắm rồi!”

Có ý gì?

Tóc Xám Bạc cẩn thận hỏi ông ta: “Giám khảo đang chờ? Có nghĩa là chúng ta phải diễn cái gì sao?”

Người đàn ông đầu trọc tỏ vẻ không kiên nhẫn, “Các người muốn tới nhà hát này để diễn một bộ kịch mới. Trước khi biểu diễn chính thức, chẳng phải các người cần diễn thử một lần cho giám khảo xem trước hay sao?”

Tóc Xám Bạc kinh hãi, “Diễn kịch gì cơ?”

“Kịch bản《 Nắn Tâm 》vừa rồi đây!” Người đàn ông đầu trọc nói tiếp, “Không phải mọi người đều đã xem qua hay sao? Cứ dựa vào đó mà làm.”

Ông ta kinh ngạc nhìn đám người, “Không phải sao? Mọi người đều quên rồi? Có đoàn kịch nào như các người không? Nào, viết lại đề cương một lần cho tôi xem.”

Chiếc vòng rung lên.

【Thân mến, còn nhớ rõ kịch bản bạn vừa đọc không?

Nhiệm vụ: Viết đề cương kịch bản.

Mô tả: Thời hạn hai mươi phút. Chú ý, đề cương bao gồm năm điểm cốt truyện chính nhé.

Hình phạt thất bại: Chọn ngẫu nhiên một diễn viên xử tử.】

Mọi người nhìn nhau.

Sau khi điền xong kịch bản, trong đầu ai nấy chỉ còn lại rất nhiều từ ngữ khiêu da^ʍ, ngoài ra không có ấn tượng nào khác.

Vừa rồi mọi người đều gấp rút điền từ, ai còn thời gian để ý đến cốt truyện?

Nhìn thấy cũng như không nhìn thấy.

Đề bài này giống như, mỗi trạm xe buýt dừng lại có bao nhiêu người đi lên, có bao nhiêu người đi xuống, cuối cùng câu hỏi là xe buýt đã đi qua bao nhiêu trạm!

Tóc Xám Bạc lập tức đuổi theo đạo diễn Ngô vừa biến mất ngoài hành lang, chắc là muốn lấy lại kịch bản.

Nhưng chỉ bất lực trở về. Căn bản không có ai ngoài hành lang cả, không biết đạo diễn Ngô đã đi đâu.

“Mấy người động tác nhanh lên, viết xong rồi giao cho tôi.”