Chương 26

Tiếp đó, Ninh Cáp nghe Bùi Hàn thuận miệng trả lời cậu ta một cách thản nhiên: “Cái gì cũng được, ‘đất trời còn đang giặc giã, sông hồ đi lại khó khăn’ [2], tùy ý muốn viết gì cũng được.”

[2] Convert là ‘thiên địa can qua mãn, xe tứ mã thượng quá hành’, Cá search thì có vẻ là hai câu cuối trong bài thơ “Dạ văn tất lật” của Đỗ Phủ (Đỗ Phủ sống thời nhà Thanh).

[…]Quân tri thiên địa can qua mãn,

Bất kiến giang hồ hành lộ nan.

***

Ninh Cáp: “…”

Nhà anh có gốc gác từ thời triều Thanh à?

Trong khi Bùi Hàn đang bận rộn trả lời các thắc mắc, Ninh Cáp chui qua lỗ trên tường đi tìm Owen.

Cô hỏi Owen: “Cậu nói Bùi Hàn là Alpha, vậy Alpha có nghĩa là gì?”

Ánh mắt Owen lộ ra vẻ kinh ngạc, “Cô không biết? Sao người mới như cô lại gà mờ thế, cái gì cũng không biết?

“Bỏ ngay suy nghĩ ấy đi, chắc gì người mới là gà mờ.” Ninh Cáp phản bác lại cậu ta, “Vậy Alpha là gì?

Owen hứng thú nhìn Ninh Cáp từ trên xuống dưới một lần, cuối cùng nói, “Trong trò chơi này ngoài người chơi bình thường ra, còn có ba loại người đặc biệt bao gồm Alpha, Beta và Lambda.”

Lambda. Từ này rất quen thuộc.

Vòng tay của Ninh Cáp có thông tin về “Dữ liệu thử nghiệm độc quyền của Lambda”.

Tỷ lệ sống sót của thế giới này quá thấp nên cần phải làm thử nghiệm. Nếu thử nghiệm không thành công thì sẽ bị loại trừ. Đó là những gì tài liệu độc quyền Lambda nói cho cô biết.

Có vẻ như chủ nhân của chiếc vòng tay này, cô gái bị ngã trong cửa hàng tiện lợi kia, là một Lambda.

Owen tiếp tục nói: “Beta và Lambda rất bí ẩn, chúng tôi chưa từng gặp qua. Nhưng Alpha, như mọi người đều biết, là loại người chơi cao cấp nhất, được lựa chọn dựa theo số lượng phó bản đã vượt qua.”

Owen liếc nhìn Bùi Hàn, sau đó nhìn sang Ninh Cáp cười cười, “Bùi Hàn là một Alpha, là Alpha tài giỏi nhất trong tất cả các Alpha, từng vượt qua vô số nhiệm vụ, được hàng nghìn người ngưỡng mộ. Ai ai cũng muốn thắp hương cầu được vào chung phó bản với Bùi Hàn… “

Cậu ta và Bùi Hàn là anh em, tất nhiên sẽ tâng bốc Bùi Hàn hết cỡ.

Ninh Cáp bỏ qua điều này, chỉ hỏi, “Cậu nói những Alpha này… bình thường họ sẽ làm gì?”

“À, bọn họ tuy là người chơi, nhưng cũng không giống với người chơi bình thường lắm. Bọn họ sẽ là nhóm đầu tiên kiểm tra các phó bản mới, hoặc cũng có khi kiểm tra các phó bản cũ.”

Owen dừng lại, “Nhưng công việc phổ biến nhất mà họ thường làm là bắt những bug* bất thường trong phó bản. Nếu chúng bị bắt, thù lao Alpha nhận được khá cao.”

*Bug: lỗi của một chương trình hay một phần mềm nào đó.

Trong lòng Ninh Cáp thoáng rùng mình.

Nếu NPC là cô đột nhiên thức tỉnh, chẳng phải cô là bug bất thường kia hay sao?

Owen vẫn tiếp tục nói: “Cô không biết Bùi Hàn đã kiếm được bao nhiêu điểm khi bắt bug đâu. Rất kinh khủng, anh ta là kẻ thù truyền kiếp của bug, vua của các phó bản thử nghiệm – gọi tắt là Bug King.”

Ninh Cáp vô thức nhìn xuyên qua cái lỗ trên tường, hướng mắt về phía Bùi Hàn.

Bùi Hàn không biết rằng mình đang bị Owen đào hố, anh ta còn đang bận trả lời thắc mắc cho Da Đầu Xanh đây này, rằng dù Da Đầu Xanh không biết nhiều bài thơ thì cứ chắp vá bằng những câu thành ngữ, tục ngữ cũng không sao. Cứ vô tư viết, dù nói sai hay nói dối thì cứ xem như nói thật nói đúng là được.

Như cảm nhận được ánh mắt của Ninh Cáp, Bùi Hàn chợt quay sang nhìn cô, nhưng lần này anh ta đang bận rộn nên không rảnh so đua với cô, anh ta nhanh chóng rũ mắt xuống tiếp tục nói chuyện với Da Đầu Xanh.

Hóa ra cô là bug, còn anh ta chính là người bắt bug.

Cô nhất định phải tránh xa người đàn ông này mới được.

Trước mắt, điều quan trọng nhất là đưa đám người chơi ra ngoài an toàn. Cô chỉ cần cứu thế giới này là được, sau đó mọi người cứ thế rời đi, không hẹn ngày gặp lại.

Vòng “Nghỉ ngơi” thứ bảy bắt đầu.