Chương 13: Căn phòng bí ẩn thứ hai. (1)

Thực phẩm không quá đắt. Rau thông thường về cơ bản là một điểm một cân, còn thịt là hai điểm một cân. Nhìn vào chất lượng của quần áo, chúng chỉ dành cho trang phục thường ngày. Nói chung, bạn có thể mua một món đồ với giá một điểm, nhưng nếu bạn muốn có khả năng phòng thủ, giá sẽ bắt đầu tăng lên.

Mười điểm cho áo chống đạn và những thứ tương tự.

Nếu bạn mua nó cùng với mũ bảo hiểm và các thiết bị phòng thủ khác, thì 50 điểm cho một bộ.

Mua riêng chúng sẽ đắt hơn.

Nhìn giá cũng không quá đáng sợ. Giá của các loại vũ khí, từ dao làm bếp, dao dưa hấu cho đến những thứ tương tự khác, về cơ bản đều tăng vọt ở mức độ một con số.

Nhưng trì chơi không bán súng.

Thủy lôi và những thứ tương tự cũng không được bán.

Ngoài ra còn có một mục đặc biệt, đó là sự tồn tại tối thượng, đắt đến mức chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta run tay.

Một lá bùa ngẫu nhiên có giá trị hai chữ số, hầu hết mọi người thực sự không đủ khả năng mua thứ này.

Tô Tử Lê đếm số điểm trong tay, cảm thấy mình không có tư cách để phung phí. Cậu dùng khả năng tính toán cẩn thận nhất của mình, mua hai bộ quần áo bình thường, bao gồm cả đồ lót và giày. Ngoài ra còn mua thêm một chiếc túi, mua đủ thức ăn và nước uống cho ba ngày, nhét tất cả vào trong túi, còn có hai cuộn băng, một chai cồn khử trùng và một hộp thuốc chống viêm.

Sau khi mua xong vẫn còn 21 điểm.

Tốt hơn là làm tròn đến 20.

Tô Tử Lê giới hạn giá ở 1 điểm, sau khi dạo một vòng, kết quả cậu tìm thấy một ưu đãi đặc biệt dành cho 1 điểm trong hạng mục đặc biệt, nhưng trong phần giới thiệu nội dung không có gì cả, ngay cả hình ảnh cũng không có, chỉ có một ô trống với mức giá đặc biệt 1 điểm được ghi bên dưới.

Cậu suy nghĩ một chút rồi mua nó.

Dù sao thì nó cũng không đắt. Cậu mua mọi thứ với giá 29 điểm, hàng chuyển phát nhanh với giá 50 điểm, cũng không thiếu 1 vài số điểm này.

Sau khi nhấp để thanh toán, Tô Tử Lê đã tận dụng tối đa ưu đãi giảm giá 50% cho đơn hàng đầu tiên của mình, nhận tất cả các mục đã chọn trước đó cộng thêm - một tờ đô la nhàu nát.

Tô Tử Lê: "..."

Đây là ưu đãi đặc biệt? !

Mẹ kiếp, cái này cũng quá ngu ngốc rồi!

Cậu nhìn trái nhìn phải, thấy thứ này chỉ là một tờ tiền bình thường. Cậu cần một đô để làm gì trong trò chơi này? Còn có thể nạp tiền? !

Đúng là một trò chơi gian lận!

Thời gian nằm ở nhà trôi qua rất nhanh. Người chơi có thể đọc bất kỳ cuốn sách nào trong phòng học thậm chí có thể chơi các trò chơi trên máy tính và điện thoại của mình. Tô Tử Lê mỗi ngày đều dậy sớm để tập thể dục, đọc sách và chơi game sau khi ăn xong.

Ngày thứ ba, Tô Tử Lê đã mặc quần áo đầy đủ.

Sau bữa trưa, cậu ngồi im lặng chờ đợi.

Trò chơi diễn ra vào cùng thời điểm ngày hôm đó khi Tô Tử Lê trốn thoát khỏi căn phòng bí ẩn, nó đã kéo cậu vào trong.

-----------

Thứ đầu tiên đập vào mắt cậu là những đốm lửa nến màu đỏ cam đang từ từ đung đưa, trong không khí toát ra mùi ẩm mốc và có chút lạnh.

Tô Tử Lê đang nằm trên mặt đất không bằng phẳng, nếu đưa tay ra sờ nắn cậu có thể chạm vào một vài viên đá nhỏ khiến lưng cậu trở lên đau nhức. Chiếc ba lô được đặt bên cạnh, chưa có ai chạm vào.

Cậu đứng dậy, phủi bụi trên người và đeo ba lô lên lưng.

Tô Tử Lê vừa định tra xem lần này cậu có bạn đồng hành hay không, nhưng chưa kịp nhấc chân đã nghe thấy một tiếng gầm từ cách đó không xa: “Anh là ai? Tôi đã bảo anh đừng giỡn nữa, cái gì mà thoát khỏi phòng bí ẩn, phi! Tôi tin mấy người mới là quỷ! Nếu mấy người không thả tôi ra, tôi sẽ báo cảnh sát!

Giọng nói của người đàn ông khàn khàn đầy sợ hãi.

Tô Tử Lê hơi nhướng mày, xem ra lần này cậu không cần phải tìm manh mối một mình nữa. Cậu có bạn đồng hành, có lẽ nhiều hơn một hoặc hai người, và cậu cũng không biết những người này có đáng tin cậy hay không.

Tô Tử Lê di chuyển nhẹ nhàng, cậu bước về phía nơi phát ra âm thanh.

Cậu vừa đi được hai bước, một cảm giác rùng rợn khi bị theo dõi đột nhiên truyền đến từ phía sau, cậu vô thức quay lại, cầm con dao găm đã được rút ra khỏi vỏ và nắm trong tay mình.

Vào lúc đó, Tô Tử Lê cảm nhận rõ ràng có ai đó đang theo dõi mình từ phía sau.