Theo kinh nghiệm của cậu khi chơi trò chơi này thì nó tương đối cứng nhắc nhưng trình độ trí tuệ không hề thấp. Nếu phải miêu tả, nó giống kem đánh răng mà người chơi cần phải bóp ra hơn.
Có rất nhiều điều mà trò chơi này sẽ không chủ động nói cho người chơi biết.
Chỉ khi người chơi đặt câu hỏi và có ý kiến
thì mới được giải đáp. Giống như trước đây cậu đã cố gắng yêu cầu trò chơi chữa trị vết thương cho mình, nó đã phớt lờ cậu.
Nói đến vết thương, Tô Tử Lê theo bản năng sờ lên lưng dưới của mình.
Hoàn toàn không đau chút nào.
Cậu giật mình, rồi chợt nhận ra...
Suy cho cùng, khu vực treo máy điều hòa quá nhỏ. Ngay cả khi bức tường phía sau bị phá bỏ và tạo thành một cái lỗ, đối với một người đàn ông có thể chất bình thường, sẽ hơi khó để leo lên.
Không chỉ phần lưng dưới mà cả vai và chân đều bị khung máy điều hòa làm trầy xước. Khi bước ra ngoài, hàng loạt vết phồng rộp xuất hiện trên người Tô Tử Lê do bức tường nóng lên quá nhanh.
Nhưng bây giờ tất cả những dấu vết này đã biến mất.
Tô Tử Lê chắc chắn rằng cơ thể mình không hồi phục nhanh như vậy được, rất có thể là cậu đã được trò chơi chữa khỏi khi ra khỏi căn phòng bí ẩn. Nhưng khi được di chuyển đến căn phòng này, cậu cảm thấy không khỏe do bị dịch chuyển nên không phát hiện ra điều đó.
Được chữa khỏi, mà vẫn kêu gào chữa trị...
Không có gì ngạc nhiên khi trò chơi phớt lờ cậu.
Tô Tử Lê không khỏi khen ngợi trò chơi vì sự phục vụ ân cần này, "Ngươi tự động khôi phục vết thương trên người ta sao? Chỉ cần ta có thể thoát ra khỏi phòng bí ẩn, vết thương trong đó đều có thể tự lành được đúng không?"
[Đúng vậy.]
Trò chơi điềm tĩnh trả lời.
[Bất kể vết thương là gì, ngay cả khi người chơi chỉ còn một hơi thở, khi rời khỏi căn phòng bí ẩn, nó sẽ tự động hồi phục trong giây tiếp theo. Tuy nhiên, những người chơi đổi điểm sẽ bị loại trừ.]
"Đổi điểm?"
Tô Tử Lê sửng sốt.
[Người chơi không trốn thoát khỏi căn phòng bí ẩn sẽ không bị xóa sổ 100%.]
[Chỉ cần người chơi chi trả ba trăm tích phân, ngoài ra các điểm khác phải đạt được ở màn này 30%, ngươi có thể thành công thông quan]
[Nhưng lần này người chơi sẽ không thể tự động hồi phục được.]
[Trừ khi được mua bằng điểm tích phân.]
“Cần tốn bao nhiêu điểm để mua?”
[Một trăm.]
Tô Tử Lê hít sâu một hơi, cảm thấy như mình bị trò chơi này làm cho đau đầu.
Không có khả năng chữa trị tự động, lần thông quan tiếp theo cũng không thể xác định được là khi nào. Nếu là vết thương nhỏ thì không sao, nhưng nếu là vết thương nghiêm trọng như gãy tay hoặc chân, quá xui xẻo rồi, hai ngày sau lại phải bước vào trò chơi trốn thoát.
Làm thế nào để sống sót được?
Điều này buộc người chơi phải mua thuốc trị thương tự động.
Tổng cộng là bốn trăm điểm tích phân.
Sau bao nỗ lực, cậu đã kiếm được một trăm điểm, bỏ ra năm mươi điểm để gửi chuyển phát nhanh.
Trong ba căn phòng bí ẩn đầu tiên, người chơi hoàn toàn không có vốn để lật ngược tình thế. Cho dù thông quan qua bốn hay năm phòng bí ẩn, có lẽ cũng quá khó. Bởi vì, Tô Tử Lê cảm thấy trò chơi chắc chắn sẽ tiếp tục tính phí ở chỗ khác.
Tô Tử Lê tiếp tục hỏi: "Điểm tích phân còn có thể làm cái gì?"
[Thực phẩm, quần áo, nhà ở và phương tiện di chuyển, mọi thứ bạn muốn đều có thể mua.]
Vừa nói xong, trò chơi đột nhiên hiện lên một màn hình sáng. Trên màn hình là một trang tìm kiếm trông rất giống một kho báu nào đó. Ngoài ra còn có một dòng chữ treo trên đầu trang với một biểu ngữ màu đỏ.
[Đặc quyền dành cho người mới, giảm giá 50% cho đơn hàng đầu tiên! Bạn nào muốn mua thì nhanh tay nhé!]
Chỉ cần nhấp vào nó và duyệt, trong đó chứa rất nhiều thứ. Có thể nói rằng, có thể tìm thấy bất cứ thứ gì mà người chơi muốn, chỉ là không có đủ tiền mà mua.
Bởi vì những thứ ở trung tâm mua sắm này khá đắt tiền.