Chương 9: Trò Chơi Gia Đình (9)

Mình là Likkun, mình sẽ phụ trách làm tiếp truyện từ chương này. Để bám sát và làm rõ hơn nội dung truyện thì từ chương này, mình sẽ điều chỉnh lại một số thuật ngữ trong truyện như dưới đây:

- “Giá trị thưởng thức” (được đề cập đến ở chương 7) sẽ được đổi thành “giá trị quan thưởng”. “Quan thưởng” là ám chỉ việc khi mang theo tâm lý tán thưởng khi quan sát một vật hay người nào đó. Trong bộ truyện này, người chơi sẽ được chia thành hai nhóm là nhóm quan thưởng (là nhóm người chơi sẽ chiếm được một số ưu thế nhất định bằng năng lực đặc thù - để khi đối phương quan sát, tiếp xúc với những người chơi thuộc nhóm này thì sẽ sinh ra những hảo cảm, thưởng thức nhất định) và nhóm chiến đấu. (Ở đây mình cũng sẽ đổi luôn thuật ngữ “nhóm quan sát” đã ghi ở mục giới thiệu truyện thành “nhóm quan thưởng” nhé)

*

Đến thời điểm này, cô đã hiểu “giá trị quan thưởng” được đề cập đến trong Quy tắc bốn là gì rồi.

Ngay từ khi bước vào nhà, “mẹ” nhìn thấy cô ngồi trên xe lăn thì đã lập tức khen cô “thật đẹp” rồi.

Thức ăn do “mẹ” nấu đều là những món có thể gây ngộ độc, ăn vào thì sẽ gây đau bụng, chóng mặt, buồn nôn, thậm chí nghiêm trọng hơn thì còn có thể nguy hiểm đến tính mạng.

Còn cả vết xước trên cổ vừa rồi nữa, cũng là do “mẹ” cố ý gây ra.

Vẻ đẹp trong mắt “mẹ” chính là bộ dạng khi cô bị thương, chảy máu, đau đớn thê thảm.

Nếu cô bị thương hoặc là bị trúng độc thì sẽ đánh thức “tình mẫu tử”, khiến cho “mẹ” tạm thời không làm tổn thương cô nữa, để cô tránh được khỏi cái chết.

Mạc Bạch không chấp nhận nổi cái cách thông quan này.

Cô nói với “mẹ”: “Hòm thuốc nằm ở tủ bên cạnh đấy ạ, để ở trong cái hộc ấy.”

“Mẹ” cười quái dị, đi về phía cái tủ bên cạnh, Mạc Bạch lo lắng nếu bà ta lại lần nữa chưi vào cửa tủ thì sẽ ảnh hưởng đến dự định của mình, thế nên cô mới nhắc nhở: “Cẩn thận cái móc.”

“Mẹ” sờ lên nơi còn đang chảy máu ở phía sau đầu của mình, đưa tay giật cả cánh cửa tủ ra rồi ném sang một bên.

Mạc Bạch di chuyển xe lăn đến ngồi ở sau lưng “mẹ”, nhìn “mẹ” đang nửa ngồi xổm xuống để tìm khiếm hòm thuốc ở trong cái hộc.

Bên trong hộc căn bản là chẳng có hòm thuốc nào cả, Mạc Bạch chỉ muốn “mẹ” nửa ngồi xổm xuống để cho đầu của “mẹ” cao vừa tầm với cánh tay cô thôi.

Nhìn thấy “mẹ” đã ngồi xổm xuống vị trí mà mình mong muốn, Mạc Bạch nhẹ nhàng ấn nút phanh của chiếc xe lăn điện để cố định chiếc xe lăn tại chỗ, thuận tiện cho cô có thể dùng sức.

Cơ hội không chờ đợi một ai, Mạc Bạch vội rút cây gậy bóng chày bằng kim loại ở trong chăn ra, nhắm vào sau ót của “mẹ” rồi vung hết sức lực.

Cái gáy của “mẹ” đã bị thương nặng bởi cái móc câu, chứng tỏ phần đầu của bà ta cũng giống như con người, có thể bị một cây gậy kim loại làm bị thương.

Cánh tay của Mạc Bạch rất khỏe, cây gậy bóng chày bằng kim loại này lại rất nặng, nếu cô đánh mạnh một gậy này xuống, cho dù “mẹ” không chết thì cũng sẽ bị thương nặng.

Cây gậy vung ra, bên tai Mạc Bạch vang lên một tiếng "ding-ding", giống như âm thanh thông báo của điện thoại di động.

Nhưng cô đã không có thời gian để kiểm tra điện thoại nữa rồi, gậy bóng chày không hề do dự mà nện thẳng xuống ngay sau gáy của "mẹ".

Con quái vật vỡ đầu chảy máu, phát ra tiếng kêu thảm thiết. Bà ta vùng vẫy, muốn quay lại tấn công Mạc Bạch, nhưng Mạc Bạch làm sao có thể cho con quái vật này có cơ hội đánh trả được cơ chứ.

Cô tiếp tục vung gậy bóng chày cho đến khi hai tay mình tê dại, đánh đến khi con quái vật không thể động đậy được nữa thì mới dừng tay.

Mạc Bạch kiệt sức, cô thở hổn hển, tay cầm cây gậy, cảnh giác mà nhìn con quái vật ở trước tủ quần áo.

Thấy con quái vật đã bất động, Mạc Bạch mới nhả phanh xe lăn ra, một tay đỡ xe lăn, tay kia vươn gậy ra chạm nhẹ vào cơ thể con quái vật.

Vị trí phía sau cô không có vật cản, nếu quái vật đột nhiên vùng lên thì cô có thể dựa vào xe lăng mà rút lui và chạy trốn.

May mắn thay, con quái vật đã hết động đậy luôn rồi. Mạc Bạch lại dùng gậy bóng chày đánh con quái vật thêm vài cái nữa, thấy nó thực sự không phản ứng, lúc này Mạc Bạch mới thở phào nhẹ nhõm.

“Mình xem như là đã qua cửa rồi nhỉ?” Mạc Bạch nghĩ.

Lúc này, cô lại nghe thấy thêm vài tiếng "ding ding" nữa.

Mạc Bạch một bên cảnh giác sợ quái vật sống lại, một bên lấy điện thoại di động ra, thấy trên điện thoại của cô quả nhiên là có vài thông báo tin nhắn mới.

Mạc Bạch theo thứ tự mà bấm vào xem các tin nhắn.

[Chúc mừng người chơi Mạc Bạch đã thức tỉnh năng lực siêu phàm. Hệ thống đang thiết lập thông tin cá nhân cho công dân.]

[Tên: Mạc Bạch]

[Giới tính: Nữ]

[Tuổi: Tuổi lúc chết - 23 tuổi]

[Thân phận: Công dân dự bị (đợi chuyển chính thức)]

[Cấp bậc: Sơ cấp]

[Điểm tích lũy: 0]

[Số ngày sống sót: 0]

[Đạo cụ: 0]

[Phân nhóm: Nhóm quan thưởng]

[Năng lực: Tối ưu hóa hoàn cảnh]

[Giới thiệu năng lực: Bạn là người chơi thuộc nhóm quan thưởng, bạn sinh ra là đã có năng lực khiến cho bản thân mình trở nên càng xinh đẹp hơn, cũng am hiểu dùng hoàn cảnh để điểm tô cho chính mình. Bạn có thể thay đổi vị trí hoàn cảnh của mình theo những cách tinh tế. Một hoàn cảnh đẹp đẽ không chỉ có thể điểm tô cho bạn, mà nó còn có thể xoa dịu được cảm xúc của đối phương nữa.]

[Phạm vi năng lực: Người chơi có thể thay đổi các tính chất vật lý và hóa học của vật trang trí trong bán kính 10 mét. Kích thước của vật trang trí không thể vượt quá 1 dm3 (Phạm vi này có thể được mở rộng khi cấp bậc tăng lên)]

[Điều kiện sử dụng: Người chơi phải hoàn toàn hiểu rõ hoàn cảnh nơi mình đang ở. Nếu mức độ hiểu biết dưới 50% thì sẽ không thể sử dụng năng lực được.]

Sau khi đọc kỹ thông tin cá nhân của mình, Mạc Bạch mới biết năng lực của mình thế mà lại là một loại thay đổi hoàn cảnh xung quanh.

Trong thông tin cá nhân còn có rất nhiều thông tin không được rõ ràng lắm, chẳng hạn như "nhóm quan thưởng" và "số ngày sống sót" có nghĩa là gì, Mạc Bạch tạm thời vẫn còn chưa thể hiểu rõ.

Cô mở ra tin nhắn tiếp theo.

[Người chơi thông minh, bạn đã thức tỉnh năng lực siêu phàm của mình. Tin rằng với trí thông minh của mình, bạn đã đoán được ý nghĩa ẩn giấu trong quy tắc trò chơi. Hệ thống nhắc nhở, chỉ cần bạn lợi dụng năng lực của mình để không ngừng trở nên xinh đẹp hơn, đánh thức "tình thương của mẹ", là bạn có thể nhận được sự bảo vệ của "mẹ".]

“Bảo vệ?” Trong lòng Mạc Bạch dâng lên một tia dự cảm không lành.

Cô vội vàng mở tin nhắn cuối cùng ra.

["Mẹ" đã chết, khen thưởng cho người chơi 1000 điểm tích lũy.]

["Mẹ" đã chết, độ khó của hệ thống đã được nâng cấp.]

["Mẹ" đã chết, mời người chơi hãy độc lập đối mặt với "cha", người sẽ trở về nhà sau hai ngày nữa.]

Mạc Bạch: “...”