Chương 14

Tiểu Thất: “Đã bổ sung thêm cho người chơi thanh tiến độ tinh thần lực, người chơi có thể tự mình kiểm tra.”

Một giao diện tải xuống xuất hiện trong đầu Mạc Bạch, sau khi tải xong, cô lập tức nắm được phương pháp điều khiển giao diện thuộc tính cá nhân.

Ngay khi cô vừa nghĩ trong đầu, giao diện tinh thần lực của cô đã hiện ra trước mắt, cho thấy giá trị năng lượng chỉ mới được phục hồi 30%, thời gian còn lại là 48 giờ.

“48 giờ á, cũng quá chậm rồi đó.” Mạc Bạch nói.

Tiểu Thất: "Bổ sung năng lượng thì có thể tăng tốc độ hồi phục. Có ba cách để bổ sung năng lượng. Thứ nhất, lấy năng lượng từ thực phẩm; thứ hai, sử dụng điểm để mua chất dinh dưỡng trong hệ thống mua sắm; thứ ba, một số người chơi có khả năng chữa bệnh, có thể tìm kiếm những người chơi loại này để chữa lành tinh thần lực.”

Cô căn bản là chẳng hề quen biết những người chơi khác, thế nên phương pháp thứ ba hoàn toàn không thể thực hiện được. Sau khi cô tiêu diệt ‘mẹ’, hệ thống thưởng cho cô 1.000 điểm, cô có thể dùng số điểm này để mua một chút thuốc dinh dưỡng.

“Tao muốn xem hệ thống mua sắm một chút.” Mạc Bạch nói.

Tiểu Thất: "Được."

Giao diện của hệ thống trung tâm mua sắm hiện ra trước mắt Mạc Bạch. Trong đó có rất nhiều loại sản phẩm, hơn nữa đều rất đắt đỏ.

Cô nhanh chóng tìm được "dịch dinh dưỡng cơ bản", có tác dụng "bổ sung sức mạnh thể chất và tinh thần ngay lập tức trong nháy mắt", yêu cầu 1.000 điểm.

Mạc Bạch nhìn 1000 điểm duy nhất mà mình có, đột nhiên cảm thấy mình thiếu tiền ghế.

Cô có linh cảm rằng điểm chắc hẳn rất quan trọng trong thế giới vô hạn, vì vậy tốt nhất là nên tiết kiệm một ít ngay bây giờ.

Không thì cô ăn cơm đi, trong nhà có rất nhiều gạo và mì. Rau củ dường như đã hết rồi, nhưng món chính thì lại bao no.

Mạc Bạch hỏi: “Tao ăn đồ ăn trong nhà này thì có tác dụng không?”

Tiểu Thất: “Thức ăn ở bất kỳ trạm kiểu soát nào cũng sẽ có tác dụng, miễn là nó không có độc. Người chơi có thể tự mình lấy được dựa theo thực lực của mình.”

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Tiểu Thất, Mạc Bạch nhanh chóng đi vào bếp nấu một nồi cơm lớn.

Trong trạm kiểm soát này, căn bệnh dạ dày yếu ớt quanh năm của cô đã được chữa khỏi rồi, hơn nữa, lần đấu trí đấu dũng trước đó với “Mẹ” cũng là lần đầu tiên cô sử dụng năng lực này. Mạc Bạch đã sớm đói đến mức ngực dán sát luôn vào lưng rồi, mặc dù không có rau củ nhưng cô chế biến cải bẹ một hồi, vẫn ngon miệng đến cô ăn luôn cả ba bát to.

Sau khi ăn xong, Mạc Bạch nhìn thấy thời gian còn lại trên thanh tiến độ tinh thần đã trở thành 24 giờ.

Cũng không biết nếu ăn thêm một bữa nữa thì có thể kéo dài thêm 12 tiếng hay không nhỉ.

Mạc Bạch vừa nghĩ vừa vuốt bụng.

Cơm nước no nê rồi, Mạc Bạch quét tước nhà cửa một chút, dùng phương pháp này hỗ trợ tiêu hóa, để có thể nhanh chóng lại ăn bữa thêm một bữa cơm khác nữa.

Cô dọn dẹp đồ ăn do “Mẹ” mang đến và giấu xác “Mẹ” vào trong tủ quần áo.

Mạc Bạch di chuyển khó khăn nên cũng không hề dễ dàng khi làm những công việc nhà này. Hôm nay cô lại cảm thấy thân thể mình vô cùng thoải mái, rất nhanh đã hoàn thành mọi việc cần làm rồi.

Sau khi dựng thẳng thi thể của “Mẹ” rồi nhét vào tủ, Mạc Bạch nhìn vào tay mình, nghi hoặc mà hỏi: "Tiểu Thất, sức lực của tao hình như đã tăng lên không ít ha."