Chương 5: Ngu Dao

Edit: Mùa Thu Của Cỏ Dại

Ngu Dao

Phản ứng của Giang Đào thật sự quỷ dị, gã dùng sức đánh về phía không khí, một bên miệng phun ra những lời thối rữa kia, Giang Úc không định quỳ xuống với bất luận kẻ nào, khi đó ánh mắt anh đã quan sát, bên cạnh có vũ khí gì tiện tay.

Nhưng Giang Đào lại tự nói ra, giống như là nhìn thấy ảo tưởng vậy? Gã đánh vào không khí một trận, trên mặt bởi vì kích động ửng đỏ lên, trong miệng còn từng bước ra lệnh cho anh cởϊ qυầи áo ra.

Giang Úc nhìn một trận ghê tởm, như thể trên mặt đất thật sự có một người quỳ xuống, Giang Úc lại nghĩ đến hành động hôm nay của Trần Vu cũng thập phần quái dị, rõ ràng anh không làm cái gì, Trần Vu lại đỏ mặt bỏ chạy?

Giang Úc hơi suy tư đi vào phòng nguyên chủ, phòng của anh cũng không lớn, ngoại trừ giường đơn, bàn làm việc cùng tủ quần áo, hầu như không có không gian còn lại, Giang Úc đại khái lục lọi một chút, tìm được điện thoại di động của nguyên chủ trong ngăn kéo bàn làm việc, cùng một quyển ghi chép.

Điện thoại di động không có pin không bật lên được, anh nhìn vào quyển ghi chép, là một số ghi chú học tập trung học, không quá đặc biệt.

Đột nhiên có thứ gì đó từ cuốn sổ tay rơi xuống, Giang Úc khom lưng nhặt lên, nhìn thấy là một cái vòng tay làm bằng dây màu đỏ, phía trên có treo một con thỏ màu vàng, vừa nhìn đã biết không thuộc về nguyên chủ, cuộc sống của nguyên chủ rất không tốt, Giang Đào cầm tiền của cha mẹ anh ăn uống, đối với chính gã thì hào phóng, đối với Giang Úc lại rất tệ.

Giang Úc cất chiếc vòng xong, đặt sách trở lại, lúc đi ra khỏi phòng, Giang Đào đã thở hồng hộc.

Giang Úc giật mình, đi tới trước mặt Giang Đào, suy nghĩ một chút, quyết định nói dối vì trạng thái quỷ dị này của Giang Đào.

"Cậu ơi, cháu không thể trở về là có nguyên nhân, cháu bị nhốt trong nhà vệ sinh suốt đêm" Giang Đào tựa hồ đắm chìm trong ảo giác, cũng không phát hiện có gì không đúng, ảo giác vẫn còn như cũ, trong mắt gã, Giang Úc vẫn quỳ trên mặt đất, trong mắt tràn đầy nước mắt, ủy khuất giải thích, gã nghe vậy làm bộ quan tâm.

"Thật sao? Họ có làm gì cháu không" Giang Úc bị trường học bị bắt nạt, Giang Đào có thể mơ hồ biết được từ những vết bầm tím trên cơ thể anh, chẳng qua gã chưa từng quan tâm.

Giang Úc: "Bọn họ không cho cháu về nhà..."

"Cháu đã cầu xin bọn họ rồi..."

"Sao cháu lại trêu chọc bọn họ?" Giang Đào nghe vậy hỏi, gã nhớ tới tối hôm qua nghẹn một bụng lửa không có chỗ phát tiết, mơ hồ bất mãn.

"Bọn họ sẽ không làm gì với cháu chứ?"

"Làm cái gì? Họ cởϊ qυầи cháu ra..."

"Cái gì?!"

Giang Đào nhíu lấy thịt mỡ trên mặt, hoàn toàn bất mãn, lúc trước gã cảm thấy bị khi dễ liền khi dễ, Giang Úc tính cách yếu đuối, hèn nhát, bất lực, nhân cách không hoàn chỉnh, cũng chỉ có thể phụ thuộc vào gã, đây là có lợi cho gã.

Đương nhiên gã cũng biết, có một số thiếu niên ở trường trung học Thường Thanh đều có quyền có thế, gã căn bản không thể nào đắc tội.

Hiện giờ Giang Úc bị sự việc này, gã cũng không vui, giống như sư tử đực bị xâm phạm lãnh thổ, đi qua đi lại trong phòng khách.

Giang Úc nhân cơ hội trở về phòng, vô luận Giang Đào gõ cửa thế nào cũng không mở.

......

"Giang Úc..."

"Giang Úc..." Giang Úc lại một lần nữa bị đánh thức lúc nửa đêm, hắn nhìn thấy Ngu Dao đứng ở đầu giường, thần sắc lóe lên, trong đêm khuya yên tĩnh nụ cười chân thành của nàng thủy chung làm cho Giang Úc cảm thấy bất hòa.

"Ngu Dao, cậu tới làm gì?"

"Tôi là tới giúp cậu nha." Ngu Dao cùng Giang Úc nhìn nhau chớp chớp mắt,

"Cậu không phải rất hận người cậu ruột cùng đám người Trần Vu kia sao! Miễn là cậu đi với tôi, tôi có thể cho cậu biết cách trả thù bọn họ! "Ngu Dao vươn tay về phía Giang Úc, trong giọng nói tràn ngập hấp dẫn, tựa hồ muốn nắm lấy tay anh, chạy về phía một nơi tươi sáng, nơi đó trắng như thiên đường.

"Mau lại đây... Lại đây... Tôi sẽ nói cho cậu biết phương pháp..." Giang Úc tựa hồ bị thanh âm dịu dàng tốt đẹp của thiếu nữ mê hoặc, từng bước đi theo.

Chân anh đứng trên sân thượng

"Lập tức cậu có thể trả thù bọn họ..." Chỉ thiếu một bước cuối cùng, Giang Úc sẽ rơi xuống lầu, thành mảnh thịt băm.

Anh đột nhiên dừng bước, trong mắt khôi phục lại sự thanh tỉnh.

"Nhưng tôi không cần cậu hỗ trợ, cũng có thể giải quyết được bọn họ." Giang Úc mặt không chút thay đổi lui về phía mái nhà, Ngu Dao không khỏi kinh ngạc.

"Ngu Dao, cậu đã chết rồi" Giang Úc chắc chắn nói với Ngu Dao,

"Không thể....... Không thể nào!! "Ngu Dao phát ra từng tiếng kêu bén nhọn chói tai, móng tay nàng nắm lấy mặt mình, tâm tình trở nên kích động.

Giang Úc lấy chiếc vòng tay tìm được trong phòng nguyên chủ ra hỏi.

"Đây là của cậu đúng không?"

Ngu Dao vốn còn đang trong trạng thái điên cuồng, sau khi nhìn thấy vòng tay kia, dừng lại thét chói tai, ánh mắt nhìn chằm chằm vòng tay lộ ra một nụ cười quỷ dị, nàng sâu kín nói:

"Tìm tôi..."

Ngay sau đó hư ảnh nàng phiêu phiêu trên không trung dần dần biến mất.

"..."

Lúc này sắc trời trở nên trắng xóa, Giang Úc nắm lấy vòng tay, xoay người rời khỏi mái nhà.

Thời điểm Ngu Dao xuất hiện quá mức trùng hợp, Giang Úc lần đầu tiên gặp mặt đã có chút hoài nghi, sự tồn tại của nàng bề ngoài giúp đỡ Giang Úc giải quyết vấn đề, trên thực tế lại càng thúc đẩy càng nhiều mâu thuẫn, Giang Úc đã đoán được, chẳng qua không có tiến hành thêm một bước nghiệm chứng, mà vừa rồi, anh đã xác định được sự thật này.

Ngu Dao tựa hồ muốn bằng cách này để Giang Úc xem nàng như rơm cứu mạng, nếu như anh từng bước ỷ lại vào lực lượng của nàng, sẽ rơi vào kết quả ếch luộc nước ấm.

Điểm này từ phản ứng của Giang Đào và Trần Vu mà xem, tựa hồ chứng thực, có một loại lực lượng quỷ dị đang dẫn dắt cốt truyện? Giang Đào và Trần Vu tựa hồ đều bị thứ gì đó thúc dục đi về hướng nào đó, cuối cùng có kết quả gì, hiện tại còn chưa biết.

Về phần chiếc vòng tay trong tay, Giang Úc chỉ có thể khẳng định cái chết của nguyên chủ do nhảy lầu có liên quan mật thiết tới Ngu Dao.

......

Trần Vu gần đây nhận được thư tỏ tình từ một người, trước kia gã không phải chưa từng nhận được, gia thế gã tốt, bộ dạng lại đẹp trai, tính cách kiêu ngạo, có không ít nữ sinh đều âm thầm thích gã viết thư thổ lộ cho gã.

Phong bì màu đen đặc biệt nổi bật, mỗi ngày đều có một phong thư nhét vào bàn của gã, Lý Cao trêu chọc tiến lại gần

"Lão đại trâu bò thật, lại mê hoặc tiểu cô nương nào? Đọc ra để chúng ta cùng nghe một chút" Trần Vu lại mạnh mẽ né tránh anh ta, đem phong thư nhét vào trong thùng bàn.

"Lão đại! Có tình huống a! "Lý Cao ngạc nhiên, bởi vì Trần Vu ngày thường toàn tâm toàn ý với Ngu nữ thần, những lá thư tỏ tình khác cho tới bây giờ đều là để cho bọn họ tùy tiện xem, tùy tiện vứt đi cho vui.

"Biến sang một bên..."

Đợi đến khi lên lớp, Trần Vu mới lặng lẽ mở ra xem, chủ nhân của bức thư tỏ tình ngôn ngữ rất thẳng thắn, vội vàng cùng gã kể lại những mê luyến, liên tục mấy ngày, hôm nay lại trực tiếp nói cho Trần Vu, người ấy muốn cùng Trần Vu làʍ t̠ìиɦ, muốn cùng dung hợp với Trần Vu. Đúng vậy, ký tên thư tình chính là Giang Úc.

Lời nói của Giang Úc khiến cho Trần Vu nóng hết cả mặt, gã vội vàng thu hồi lá thư lại, thầm mắng Giang Úc như một con điếm, mặt lại không khống chế được đỏ lên.

Tại sao Giang Úc lại quyến rũ như vậy? Anh cố ý tiếp cận Ngu Dao, là muốn khiến cho mình chú ý?

Trần Vu nghĩ đến nụ cười trong trẻo thường ngày của anh, sự tương phản lớn như vậy khiến gã có chút không kiểm soát được, vì thế sau khi tan học, nhìn thấy Giang Úc đang rời khỏi trường, ma xui quỷ khiến gã đi theo, Giang Úc ở trong hẻm nhỏ rẽ trái, rất nhanh đã đi đến tiểu khu cũ nát, Trần Vu ghét bỏ nhìn chỗ rách nát này.

Chỉ chốc lát sau hắn nhìn thấy một người đàn ông trung niên mập mạp đi tới trước, bàn tay lợn muối từ phía sau ôm lấy bả vai Giang Úc, sắc mặt Trần Vu biến đổi, thiếu chút nữa muốn xông lên, may mắn gã nghe thấy tiếng gọi "cậu" kia của Giang Úc, đúng lúc phanh xe lại, thì ra là cậu? Trần Vu nhíu mày, cậu của Giang Úc sao lại xấu xí như vậy? Nghi ngờ liệu gen này có thực sự xuất phát từ một gia đình hay không.

May mà Giang Úc không di truyền tướng mạo giống cậu của mình, sau khi nhìn theo Giang Úc cùng cậu lên lầu, gã mới từ bên cạnh đi ra.

Nếu thích gã đến như vậy, sao không hẹn một địa điểm để gặp mặt? Chỉ nói một vài lời mập mờ, chẳng lẽ là vì ở trước mặt gã sinh ra thẹn thùng? Trần Vu cuối cùng nhìn thoáng qua tòa nhà Giang Úc đi vào, suy nghĩ một chút, xoay người rời đi.

Giang Đào mấy ngày nay vẫn muốn làm gì đó với Giang Úc, nhưng đều bị Giang Úc tìm lý do cự tuyệt.

......

Giang Úc thừa dịp nghỉ trưa, vụиɠ ŧяộʍ chạy vào phòng giáo vụ, quả nhiên tìm được một túi hồ sơ trong tầng lửng riêng biệt, ảnh chụp trên chính là Ngu Dao, Giang Úc mở hồ sơ cá nhân của nàng ra, ngoại trừ thông tin cá nhân, bên trong còn có một ít tư liệu báo chí.

Tiêu đề rất phô trương.

【Hoa khôi thanh thuần trường trung học Thường Thanh mất tích】

【Tìm người mất tích: Ngu Dao 】

【Ngày xx tháng xx năm xxxx, học sinh lớp 11 Ngu Dao trong lúc còn ở trường đột nhiên biến mất, trước mắt cảnh sát đang vào cuộc điều tra, được biết vợ chồng họ Ngu có một trai một gái, con trai đã học ở đại học nước ngoài đã lâu, con gái Ngu Dao thì học tại trường trung học Thường Thanh...】