Muốn biết hậu quả của việc dẫm lên cứ nhìn công cụ hình người A là hiểu, trạng thái chết thê thảm.
Bạch Hạo Vũ nói với công cụ hình người B về kết luận mà hắn đã đoán được, mấy công cụ hình người tỏ vẻ nghe hiểu, thuận lợi thông qua khối vuông trận, không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Phía trước lại là một ngõ cụt, có một chiếc thang dây từ phía trên sơn động rũ xuống. Đây đại khái là con đường duy nhất để đi đươc. Bạch Hạo Vũ không cảm nhận được phía trước có năng lượng cao, vì vậy mội người trước sau leo lên trên.
Bạch Hạo Vũ: “Hy vọng leo lên trên là có thể rời khỏi nhà ma.”
Nghĩ hay thật!
Cố Hề Lịch rõ ràng biết sẽ không dễ dàng như vậy, sau khi leo ra khỏi nơi chật hẹp nhất, thứ cậu ta nhìn thấy không phải là một công viên giải trí đèn đuốc rực rỡ, mà là một sơn động. Chuyện này còn chưa tính là gì, khi đánh giá hoàn cảnh xung quanh, lại phát hiện bọn họ cư nhiên là từ trong lăng mộ chui ra. Phía trước chính là mộ bia, viết ——[ Một nhà quái vật thân]
Cố Hề Lịch còn trẻ chưa nghĩ tới việc lập mộ cho mình, cô không cao hứng nhìn chằm chằm mộ bia: “ Đen đủi!”
Ngườu sống sẽ không ở trong mộ, hiện tại bọn họ từ phần mộ bò ra, xác thật là đen đủi. Bạch Hạo Vũ biết lão đại rất để ý cái này, đăc biệt sợ cô phát điên đi đá mộ, ai biết sẽ xảy ra chuyện gì, vội vàng dời lực chú ý của cô: “ Đi tiếp về phía trước sao?”
Cố Hề Lịch: “Đi, rời khỏi cái mộ này trước đã.”
Đi vòng quanh một vòng mà họ vẫn còn ở trong sơn động. Sơn động này cùng với lúc ban đầu tiến vào không sai biệt lắm, có chút ẩm ướt, không khô ráo khiến người ta khó chịu như địa phương lúc nãy.
Bỗng nhiên từ hình thức quỷ quái, biến thành hình thức sấm quan. Con đường đặc biệt khó đi, trên mặt đất có vết nứt, sơ ý sẽ bị ngã xuống. Bọn họ tìm được một bó dây thừng, có thể dùng nó để đi qua một số nơi có vết nứt rộng.
Thiên phú của Bạch Hạo Vũ chủ yếu là ngoại cảm, không thể nhắc nhở cho cậu con đường phía trước có bao nhiêu khó khăn nguy hiểm, cho nên luôn cẩn thận từng tý, không dám có chút sơ sảy.
Hai người bọn Cố Hề Lịch chỉ cầu ổn không cầu mau, cho nên trên đường không xảy ra vấn đề gì lớn. Nhưng các công cụ hình người thì không được, bọn họ thực sốt ruột, như thể có quỷ đang đuổi theo phía sau. Đường không dễ đi, quýnh lên liền dễ xảy ra chuyện, hiện trường mang đến cho hai người suy diễn một lần cái gì gọi là có một ngàn cách chết.
Luôn cảm thấy những người này là đặc biệt đưa đến để đe dọa họ, không có một kiểu chết nào bị trùng lặp.
Làm cho trong lòng bàn tay Cố Hề Lịch cũng toát mồ hôi, bởi vì vừa không chú ý một chút, kết cục của công cụ hình người chính là ví dụ, bên trong nhà ma không chấp nhận được sai lầm. Hơn nữa có một số sai lầm rõ ràng là sai lầm cấp thấp, có một công cụ hình người lúc nhảy lên dùng lực lượng quá ít, đυ.ng vào trên tường mà chết.
Đường không đi bao xa, cũng chỉ còn sót lại một công cụ hình người.
Vận động cường độ cao khiến con người ta mệt mỏi, Cố Hề Lịch đề nghị nghỉ ngơi một lát.
Lúc này bụng Bạch Hạo Vũ kêu lên, cậu ngượng ngùng hỏi: “Bán tiên, chị không đói bụng sao?”Cố Hề Lịch: “Tôi chẳng qua chỉ là bán tiên, còn chưa tích cốc, đói là khẳng định sẽ đói.”
Có lẽ công cụ hình người ban nãy cũng không phạm sai lầm, mà là vừa mệt vừa đói không có sức lực.
Lúc này cô mới phát hiện ra vấn đề lớn tồn tại ở công viên giải trí, trong Lĩnh Vực Vong Linh này, có lẽ những uy hϊếp đến từ quỷ quái không phải nguyên nhân tử vong lớn nhất của các du khách, mà là tiêu hao thể năng mang đến cảm giác vô lực.
Câu hỏi được đặt ra là xếp hàng có thể tiêu hao thể lực không?Cố Hề Lịch là một người có khả năng chịu đói rất cao, cô thậm chí có thể đè xuống tín hiệu đói khát do thân thể phản hồi, thậm chí ở thời điểm cực độ đói khát còn có thể không làm ảnh hưởng tới hành động của mình. Nhưng cô rất rõ ràng, có thể làm được như cô chính là ngàn dặm mới tìm được một, ít nhất Bạch Hạo Vũ không thể.
Vừa nhận ra mình đã đói, Bạch Hạo Vũ liền cảm thấy càng ngày càng đói, đói đến hoảng hốt, chỉ muốn nhanh rời khỏi nơi này. Tất nhiên, điều này cũng có liên quan đến tình trạng thể chất đặc thù của Bạch Hạo Vũ, dự báo năng lượng cao tiêu hao quá nhiều thể lực của cậu.
Dần dần ngay cả Bạch Hạo Vũ cũng phát hiện không đúng, công cụ hình người còn lại bước chân cũng dần chậm lại, bụng kêu òng ọc, hiển nhiên cũng vừa đói vừa mệt.
Lúc này tinh thần còn sáng láng không có bất luận khác biệt gì so với khi mới tiến vào nhà ma chỉ có Cố Hề Lịch, cô đi đằng trước đội ngũ, ngay cả bước chân cũng không hề chậm lại nửa phần. Bạch Hạo Vũ: “Bán tiên, chị xem đi! Em như vậy mới gọi là sức cùng lực kiệt, ban nãy là chị dỗ em thôi phải không? Chị không mệt chút nào, cũng không đói bụng luôn.”
Cố Hề Lịch: “ Này! Sao cậu có thể so bản thân với tôi được? Tôi dù sao cũng là bán tiên, có thể giống loại phàm nhân như cậu sao?
Bạch Hạo Vũ: “…… Đương nhiên không thể.”
Cậu phát hiện đùi vàng thích nói câu nghi vấn, mỗi một câu nghi vấn đều là câu trào phúng sắc bén nhất trên thế giới! Cậu bái phục!
[ Thông báo: Vì ‘chủ đề công viên giải trí’ có quy tắc đặc thù, hai giá trị mới đã được thêm vào để khán giả có thể hiểu.]
[ Phòng phát sóng trực tiếp của Cố Hề Lịch đang được cập nhật……]
【 Thật mới mẻ, lần đầu nghe nói phòng phát sóng trực tiếp còn cập nhật nữa】
【Ít trải sự đời 】
【 Tôi cập nhật xong rồi! ! Ồ! Trên đỉnh đầu bán tiên treo hai giá trị—— giá trị đói khát, giá trị mệt mỏi~ hồi hộp quá, hiện tại đã tiêu hao quá nửa rồi, tôi cảm thấy bán tiên hẳn là đang cố chống. 】
【 Quý ông năng lượng cao còn thảm hơn bán tiên……】
【 Mọi người đoán xem, lúc hai giá trị này bằng không sẽ thế nào? 】