Đào Ân nhanh chóng khom lưng, đầu ngón tay chạm vào thẻ bài, thẻ bài biến mất từ trong không khí.
Âm thanh máy móc của trò chơi vang lên bên tai Đào Ân.
[Phát hiện người sở hữu thẻ gốc "Lưu Đại Cường" đã chết, chuyển nhượng thẻ nhân vật.]
[Trận doanh hiền lành: Hy vọng trong tuyệt vọng, muốn tăng kỹ năng cần giá trị bình tĩnh.]
[Phân biệt rõ thật giả (thẻ bài ban đầu): Một phó bản có thể sử dụng một lần, có thể giám định thật giả nội dung chỉ định.]
“Sao vậy?” Thấy biểu cảm Đào Ân hơi kỳ quái, Lục Gia Ngôn đi lên hỏi.
“Vừa rồi… Tôi nhận được tin nhắn chuyển nhượng thẻ nhân vật, hình như là thẻ gốc của Lưu Đại Cường.” Đào Ân không quan tâm lắm, không chút suy nghĩ đã thành thật nói ra.
“Lúc kiểm tra open beta [Kinh dị đại sư] đã có thiết lập nhân vật, Lưu Đại Cường là người chơi bản open beta, có thể sẽ có chút khác biệt.” Lục Gia Ngôn phân tích.
"Lúc mới vào… Không phải có giao diện để lựa chọn thẻ nhân vật trước mặt sao? Nhưng hệ thống nói tôi không đủ quyền hạn, không có cách nào lựa chọn.” Ngô Văn Thanh cũng nói ra suy đoán của mình: "Sau đó tôi nhận được thân phận là “Người bình thường”, chỉ người chơi open beta mới có được thẻ nhân vật này sao?"
“Giọng nói kỳ quái kia? Tôi cũng từng nghe qua! Lúc ấy hù chết tôi! Còn rút thẻ nhân vật làm gì? Người chơi open beta mới có được kết quả lại không cho rút.” Trần Phương đáp.
“Vậy vận khí của cậu thật tốt.” Chu Đào nhìn thoáng qua Đào Ân, giọng nói chua chát: “Cậu lấy được thẻ nhân vật gì?”
“Giám định sư, có thể giám định thật giả nội dung chỉ định.” Đào Ân không chút nghĩ ngợi trả lời.
Ngạn Ninh ngẩng đầu nhìn Đào Ân một cái, sắc mặt của cậu ta vì tận mắt nhìn thấy cái chết của Lưu Đại Cường mà tái đi trông thấy, bây giờ đã khôi phục huyết sắc, nhưng vẫn không hề phòng bị, từ trong ra ngoài lộ ra một cảm giác ngu xuẩn đến đáng yêu.
Cô nhớ rằng trước khi cô rút thẻ nhân vật, hệ thống đã nói rằng vì cô là No1 bản open beta nên cô có thể rút thẻ nhân vật.
Nhưng phải biết rằng, open beta chỉ thả ra một 1000 slot, nếu [Kinh dị đại sư] chính thức vận hành, vậy thì số người chơi sẽ vượt xa con số này, hơn nữa có một ít người chơi bị trò chơi cưỡng ép kéo vào…
Nếu thẻ nhân vật có thể chuyển nhượng khi người chơi chết đi… Vậy 1000 người có thẻ này, sẽ trở thành đối tượng bị mọi người điên cuồng cướp đoạt.
Bản thân giám định sư thiên về loại hình phụ trợ, Đào Ân lại trực tiếp bại lộ thẻ nhân vật của mình, hành vi này không khác gì tự sát.
“Trong trò chơi kinh dị, kỹ năng có thể giám định thật giả quả thật không tệ, có thể tránh rất nhiều hố.” Triệu Mộng Nhiễm nhàn nhạt đánh giá.
Được khen ngợi, Đào Ân ngượng ngùng gãi gãi gáy mình.
"Bây giờ Đào Ân có thẻ nhân vật, mọi người ai cũng không có kinh nghiệm, hay là để Đào Ân dẫn đội?"
Mấy người còn lại tỏ vẻ không có ý kiến, Chu Đào bĩu môi không lên tiếng.
“Mọi người về phòng của mình trước, phòng của tôi là phòng 306, nếu mọi người gặp khó khăn có thể tới tìm tôi.”
Mọi người gật đầu.
[Giá trị sợ hãi đạt 10 điểm.]
[Mở khóa: Ác mộng xâm nhập (một sao).]
[Ác mộng xâm nhập (một sao): Trừ đi 10 điểm giá trị lý trí của đối tượng được chỉ định, khi giá trị lý trí của đối phương thấp hơn 50, hiệu quả tăng gấp đôi.]
Sau khi Lưu Đại Cường chết không lâu, Ngạn Ninh cũng lấy được một tấm thẻ kỹ năng. Hình như khi Lưu Đại Cường chết thảm mang đến giá trị sợ hãi mở khóa thẻ một sao của cô.
Lấy lễ tân làm trung tâm, bên trái là phòng số lẻ, bên phải là phòng số chẵn. Phòng của Chu Đào và Triệu Mộng Nhiễm ở lầu một, những người còn lại đều chọn chờ thang máy.
Đào Ân đang định đưa tay ấn nút thang máy.
“Chờ một chút…”
Lục Gia Ngôn giữ chặt bàn tay đang giơ giữa không trung của Đào Ân. Đào Ân mê mang nhìn về phía ngón tay của Lục Gia Ngôn.
“Bên kia... Hình như có quy tắc.”
Ở giữa hai thang máy, dán "Những điều cần biết khi đi thang máy".
Còn có quy tắc?!