Sau khi đuổi Lâm Tịch Mộng về sô pha ngủ, Ngạn Ninh nằm ở trên giường, tập trung tinh thần cao độ trong trò chơi làm cho cô cực kỳ mệt mỏi, rất nhanh, cơn buồn ngủ giống như sóng biển đánh tới, Ngạn Ninh mặc cho mình bị bọt sóng xâm lấn, cả người đều ngâm trong đó.
Toàn bộ thế giới dần dần yên tĩnh lại, có âm thanh giống như nước chảy vang lên, một giọt, một giọt, sau khi giọt nước cuối cùng rơi xuống đất, vô số âm thanh tuôn ra trong bóng tối, làm vô số bọt nước trong suốt sáng lên.
“Tuần sau lại phải nộp tiền thuê nhà, ông chủ rác rưởi còn chưa phát lương, phải làm sao bây giờ…”
“A a a, thế mà Tiểu Ái lại có thể tuyên truyền với người khác!”
“Thằng chết tiệt này chắc chắn lại đi đánh bạc, sớm bị ô nhiễm chết quách đi cho rồi!”
Hàng xóm Ngạn Ninh là một người làm công trẻ tuổi, mỗi ngày đều vì chuyện tiền thuê nhà mà rầu rĩ, trên lầu có fan cuồng của ngôi sao ca nhạc Tiểu Ái, dưới lầu có một đôi vợ chồng cả ngày cãi nhau…
Đang lúc Ngạn Ninh nghi hoặc, giọng nói quen thuộc của Lâm Tịch Mộng vang lên: “Hình như tôi… Lại có thể xuyên tường!”
“Ác mộng sư… Nơi này là giấc mơ của người khác.” Ngạn Ninh nhanh chóng hiểu rõ tình huống.
[Sứ đồ ác mộng: Chịu ác mộng sư khống chế, có thể tiến vào giấc mơ của đối tượng chỉ định, thông qua mộng cảnh khống chế đối phương, lý trí giá trị càng thấp, độ khống chế càng mạnh.]
“Sứ đồ ác mộng... Là của tôi? Vậy…” Lâm Tịch Mộng cảm thấy sởn hết cả gai ốc.
Kỹ năng có được trong [Kinh dị đại sư] có thể sử dụng trong hiện thực! Sở dĩ cô ấy có thể ra khỏi trò chơi là vì cô ấy đã biến thành thẻ bài kỹ năng của Ngạn Ninh!
“Vậy bây giờ tôi... Có thể khống chế những người đó?” Lâm Tịch Mộng thử một chút, một đầu đυ.ng vào một cái bọt nước, Lâm Tịch Mộng cử động để Ngạn Ninh cùng dùng chung tầm nhìn, Ngạn Ninh có thể nhìn thấy rõ những gì Lâm Tịch Mộng làm.
Trong hình là một người đàn ông trung niên gầy gò đang chọn đồ hộp ở siêu thị, ông ta dừng lại rất lâu trước một loạt kệ hàng bày đầy đồ hộp cá đậu đỏ.
Cá đậu đỏ chua cay, chọn nó đi!
Trên bao bì màu đỏ in một con cá toàn thân màu lam, làm động tác chống nạnh, đang wink.
Nhãn hiệu phía dưới cá đậu đỏ, hiển thị một trăm liên bang tệ một hộp.
Thật... đắt.
Ngạn Ninh vừa nhìn đã cảm thấy thịt đau.
Người đàn ông do dự trước kệ hàng thật lâu, cuối cùng khẽ cắn môi, lúc ông ta đang đưa tay về phía kệ hàng, cá đậu đỏ màu lam đột nhiên nhảy ra từ trong bao bì, mở cái miệng to như chậu máu nuốt cả người ông ta vào.
Trong không gian bắt đầu trải đầy những sợi tơ đen quỷ dị, Ngạn Ninh và Lâm Tịch Mộng lập tức bị bắn ra.
Lâm Tịch Mộng muốn khống chế người nhưng không thành, lại khống chế một con… cá đậu đỏ.
***
Tiếng đồng hồ báo thức chói tai nhức óc vang lên.
Ngạn Ninh chống người dậy, cảm giác quỷ dị trong mơ đêm qua tựa như còn chưa biến mất, Ngạn Ninh chỉ cảm thấy cả người mỏi mệt, một tay sờ soạng bên giường, tắt đồng hồ báo thức đi.
Híp mắt nửa phút, Ngạn Ninh cố nén buồn ngủ, từ trên giường bò dậy.
7: 00
Rửa mặt qua loa, Ngạn Ninh mới cảm thấy tỉnh táo hơn đôi chút, Lâm Tịch Mộng bay từ sô pha tới trên vai Ngạn Ninh, hình như cô ấy thích ứng với thân phận của mình rất nhanh.
Ăn xong đồ ăn sáng, Ngạn Ninh ôm thiết bị máy tính của cô ra cửa, Lâm Tịch Mộng ầm ĩ nhất định phải đi theo Ngạn Ninh, vì không muốn mình biến thành người kỳ quái “Mang chim", Ngạn Ninh nhét Lâm Tịch Mộng vào trong túi xách của cô.