“Ninh Ninh, vì sao mỗi chữ cậu nói tớ đều nghe hiểu, nhưng ghép lại tớ lại nghe không hiểu?” Trần Cảnh cảm thấy não mình sắp quá tải rồi: “Thanh Điểu cũng không phải chim thật, làm sao có thể biến thành… Chim?”
Trần Cảnh vừa dứt lời, đã nhìn thấy Ngạn Ninh chuyển sang gọi video, trên đầu vai của Ngạn Ninh trong video đúng là có một con chim nhỏ lông đen mỏ đỏ, chim nhỏ còn tỏ ra dáng vẻ hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang.
“Cậu lại nhặt vật nhỏ kỳ quái trên đường nữa à?” Trần Cảnh vẫn không muốn tin.
“Tôi mới không phải là động vật kỳ quái!” Lâm Tịch Mộng xù lông: “Ngạn Ninh, sao cô lại có một người bạn ngớ ngẩn như vậy!”
“Tôi cmn, cái này cái này… Con chim có thể nói chuyện sao?” Trần Cảnh bị dọa đến lùi về phía sau một bước, sau khi lấy lại tinh thần, sáp lại gần màn hình điện thoại, muốn xem rõ con nhim đen nhỏ này rốt cuộc là cái gì.
“Cô ấy thật là... Thanh Điểu Hàm Mộng Lai sao?” Sau khi tiếp nhận hiện thực quỷ dị này, Trần Cảnh cũng cảm thấy không thích hợp: “Tớ xem trên mạng quả thật có người nói chính mình đột nhiên bị kéo vào trong trò chơi, chẳng lẽ đều là thật?”
Ngạn Ninh gật đầu, chim nhỏ màu đen trên vai cô cũng gật đầu theo: “Tớ tiến vào một phó bản tám người. Cộng thêm tớ, có bốn người không phải vào trò chơi bằng trạng thái bình thường. Nhiều người bị kéo vào trò chơi như vậy, nhưng trên mạng vẫn cho rằng những người đó là NPC, người đứng ra nói rất ít, tớ cảm thấy rất không thích hợp.”
“Cậu cảm thấy những người bị cưỡng ép tiến vào trò chơi kia, không những không đứng ra nói chuyện mà đa số đều im lặng?”
“Cũng có thể do Bạch Kình ra tay khống chế chủ đề kiên quan, nhưng trên mạng quả thật còn có một bộ phận người chơi có thể phát biểu. Nếu đúng thật là Bạch Kình can thiệp, thì có thể xóa tất cả các bài viết liên quan.”
[Kinh dị đại sư] chắc chắn có vấn đề. Nhưng [Kinh dị đại sư] có năng lực mạnh mẽ kéo người chơi vào trò chơi, sao còn cần bịt miệng người chơi chứ?
Dù người chơi có biết hay không, [Kinh dị đại sư] đều có thể cưỡng chế kéo người chơi vào.
“Đúng rồi, A Cảnh, cậu giúp tớ chú ý một streamer tên là Lưu Đại Cường nha.”
Trần Cảnh nhanh chóng lục tìm tên của Lưu Đại Cường trong đầu, hình như là một streamer nhỏ, không có ấn tượng mấy.
“Tớ và hắn ta vào cùng một phó bản, hắn ta chết trong trò chơi.”
[Kinh dị đại sư] đã có năng lực can thiệp vào hiện thực, như vậy nếu chết ở trong trò chơi, có thể hay không…
“Được.” Trần Cảnh gật đầu.
“Đúng rồi, A Cảnh, nếu cậu không cẩn thận tiến vào trò chơi, ngàn lần phải cẩn thận đồng đội của cậu, những thẻ nhân vật không thuộc trận doanh hiền lành… Đều rất biếи ŧɦái.”
“Cô cũng biết mình biếи ŧɦái hở.” Lâm Tịch Mộng ở một bên lén lút bĩu môi.
Sau khi cúp máy, Lâm Tịch Mộng hưng phấn nhảy từ trên vai Ngạn Ninh xuống, ở trên mặt bàn lầm bà lầm bầm: "Tôi cảm thấy chúng ta giống như sứ giả chính nghĩa, phát hiện ra một thế lực tà ác to lớn bí mật nào đó!”
"Cô quên tôi thuộc trận doanh sợ hãi rồi sao?” Ngạn Ninh trực tiếp dội một chậu nước lạnh dập tắt lòng chính nghĩa đang thiêu đốt hừng hực của Lâm Tịch Mộng, thật không nhìn ra Lâm Tịch Mộng còn có tâm hồn thiếu nữ đó. Trong phòng livestream của Cực Lạc Điểu, Thanh Điểu Hàm Mộng Lai xuất hiện rất nhiều lần, người trong đó hoàn toàn không phải tính cách này, không hổ là [Ngụy trang giả] số một.
“Tôi có thể sống sót đã là rất tốt rồi, tôi chỉ hy vọng người đứng sau của [Kinh dị đại sư] đừng chú ý đến tôi.” Ngạn Ninh bất đắc dĩ thở dài.