Chương 12: Thế giới thực

Trong trò chơi, Tần Hàng nhìn những người chơi bên cạnh lần lượt biến mất, đứng tại chỗ một lúc rồi đút tay vào túi quần đi về phía nhà ăn. Sau một ngày bận rộn, anh vẫn chưa có một bữa ăn ra hồn.

Ở thực tại, Tô Vãn Vãn cúi xuống nhìn vào lòng bàn tay. Trước khi rời khỏi trò chơi, Nguyễn Tình đã viết một dãy số vào lòng bàn tay cô, có lẽ là một tài khoản nào đó.

Cô nhặt cái chổi dưới sàn và đặt lại vị trí cũ, nhặt bức tượng thạch cao lên, đặt nó lên bàn và chăm chú quan sát.

Bức tượng thạch cao không còn vẻ hung hăng nữa, khuôn mặt khóc lóc giống như Tô Vãn Vãn đang nợ nó một món nợ lớn. Nó không thể hiểu được, với trình độ của Tô Vãn Vãn, lẽ ra cô phải thất bại ngay từ thế giới đầu tiên, vậy mà cô đã vượt qua được.

Chắc chắn là do gặp được cao thủ nên mới nằm không cũng thắng. Bức tượng thạch cao vỗ tay, chắc chắn là thế rồi. Không sao, nó sẽ đợi vài ngày nữa, đợi đến khi Tô Vãn Vãn lần sau bước vào trò chơi, cô sẽ tiêu đời thôi.

Tô Vãn Vãn ngồi xuống sofa, lấy điện thoại ra kiểm tra tin nhắn. Khi cô bước vào trò chơi, điện thoại nhận được tin nhắn từ Trần Uyển Đình, màn hình điện thoại vẫn chưa kịp tắt, nhưng rõ ràng cô đã trải qua ba ngày trong trò chơi.

Thời gian trong trò chơi và ngoài đời khác nhau, như vậy cũng tốt, đỡ phải gặp rắc rối.

Trần Uyển Đình: “Bức tượng thạch cao này thật sống động, giống hệt cậu, nhưng không phải tớ gửi đâu.”

Trần Uyển Đình: “Ngoài tớ ra còn ai gửi đồ cho cậu nữa, cậu hỏi người đó địa chỉ đi, tớ cũng muốn một bức tượng thạch cao như vậy.”

Tô Vãn Vãn đáp lại một cách bất lực: “Tin tớ đi, cậu sẽ không thích bức tượng này đâu.”

Trần Uyển Đình gửi một biểu tượng cảm xúc bối rối.

Tô Vãn Vãn: “Tượng này chất lượng kém lắm, dễ vỡ, có khuyết điểm, chỗ nào cũng tệ, chỉ là một sản phẩm giả mạo, tránh xa nó đi.”

Bức tượng thạch cao liếc trộm màn hình điện thoại, thấy danh tiếng của mình bị hủy hoại vô cớ, đôi mắt đầy phức tạp.

Bức tượng thạch cao: “Dễ vỡ là lỗi của tôi sao?”

Trần Uyển Đình: “Vậy tớ không cần nữa, vài ngày nữa tớ đến tìm cậu, cậu phải mời tớ ăn đấy nhé.”

Tô Vãn Vãn đáp lại bằng một từ “Được”, rồi đặt điện thoại xuống bàn, nhìn chằm chằm vào bức tượng thạch cao trước mặt.

Cô chọc vào đầu bức tượng: “Vậy nên, rốt cuộc mày là thứ gì, có phải là ma không?”

Bức tượng thạch cao không biểu lộ cảm xúc, giây tiếp theo bỗng đổ gục xuống bàn và nuốt chửng điện thoại của Tô Vãn Vãn.

Tô Vãn Vãn nhanh tay nắm lấy phần điện thoại còn thò ra ngoài miệng bức tượng và kéo ra.

Tô Vãn Vãn: “Nhả ra, không thì tao đập mày đấy!”

Đôi mắt của bức tượng thạch cao đảo quanh vài lần, rồi phát ra tiếng “phì” và nhả nửa chiếc điện thoại trong miệng ra.

Điện thoại vẫn khô ráo, không có nước miếng hay bột thạch cao, nhưng Tô Vãn Vãn vẫn không ngần ngại dùng khăn ướt lau sạch mấy lần.

Bức tượng thạch cao: “…”

Cô mở điện thoại kiểm tra xem có chỗ nào bị hỏng không, phát hiện trong điện thoại có thêm một phần mềm mới, biểu tượng là một bức tượng thạch cao trắng xóa với cái đầu ló ra một nửa trên nền đen, nhìn là biết ngay do bức tượng trước mặt này gây ra.

Tô Vãn Vãn trừng mắt nhìn bức tượng thạch cao, rồi mở phần mềm, màn hình điện thoại chuyển sang màu đen, sau đó xuất hiện dòng chữ trắng xóa, kèm theo một bản nhạc nền kỳ dị, mang đậm phong cách kinh dị.

“Chúc mừng người chơi đã vượt qua màn chơi.”

Tô Vãn Vãn chờ xem nội dung tiếp theo.

Dòng chữ trắng biến mất, ở giữa màn hình hiện ra một biểu tượng, ‘vào diễn đàn’, bên dưới có ba biểu tượng nhỏ xếp theo thứ tự từ trái sang phải là ‘giá trị cống hiến’, ‘người chơi’, ‘quay thẻ bài’.

Các biểu tượng này đều mang màu đen hoặc trắng, mang đậm phong cách tang lễ, Tô Vãn Vãn không đánh giá gì về sở thích của phần mềm này.

Tô Vãn Vãn mở biểu tượng ‘người chơi’ trước, phần mềm nhắc cô đổi tên, Tô Vãn Vãn suy nghĩ một chút, rồi đổi tên thành ‘Nửa đêm quỷ gõ cửa’.

Trên đầu giao diện hiển thị tên và ID của cô, bên cạnh tên có một dòng chữ nhỏ, ‘cấp độ người chơi: Cấp E’. Ở giữa giao diện là phần tổng hợp các phó bản đã vượt qua, hiện tại chỉ có một phó bản là ‘Trường trung học tử vong’; phía dưới là phần ‘Ba lô’, hiện tại vẫn trống không.

Tô Vãn Vãn nhấn vào tùy chọn ‘Bạn bè’ bên cạnh tên, giao diện bạn bè hoàn toàn trống rỗng, có một tùy chọn ‘Thêm bạn bè’ yêu cầu nhập ID của bạn bè. Cô nhập dãy số trên tay, tìm thấy tên ‘Sau mưa trời lại sáng’, chắc chắn đây là Nguyễn Tình, sau khi gửi yêu cầu kết bạn, Tô Vãn Vãn thoát khỏi giao diện người chơi.

Lần này, cô nhấn vào ‘Giá trị cống hiến’, giao diện hiển thị giá trị cống hiến +90, trong cái bình chứa giá trị cống hiến chỉ thấy một chút sóng xanh nhạt lăn tăn, cô nhấn vào bình, con số ‘90/10000’ hiện lên.

Ý là bảo cô thu thập 10.000 giá trị cống hiến rồi triệu hồi long thần à?

Con số +90 có lẽ là giá trị cống hiến cô đã tích lũy được trong ‘Trường trung học tử vong’, nhưng không biết trò chơi tính toán số này như thế nào.

Cô tò mò nhấn vào nút ‘Đổi quà’ phía dưới giá trị cống hiến.

‘Có muốn đổi giá trị cống hiến sang nhân dân tệ không?’

‘1 giá trị cống hiến = 10.000 tệ’

Ngay bên dưới là nút ‘Xác nhận’ và ‘Hủy bỏ’.

Tô Vãn Vãn phấn khích suýt nhảy cẫng lên, điều này có nghĩa là cô đã kiếm được 900.000 tệ sau ba ngày trong trò chơi.

Tô Vãn Vãn quyết định thử trước, chọn đổi 10.000 tệ và nhấn ‘Xác nhận’, chẳng bao lâu sau, điện thoại hiện thông báo có 10.000 tệ được chuyển vào tài khoản, lúc này giá trị cống hiến trên giao diện chỉ còn 89.

Phần mềm không hề liên kết với tài khoản ngân hàng, nhưng số tiền này lại được chuyển vào một cách bí ẩn, có vẻ như sức mạnh của trò chơi này không thể xem thường.

Bên cạnh tùy chọn ‘Đổi tiền’ còn có nút ‘Hủy bỏ’, khi nhấn vào đó, cô phát hiện ra có thể dùng 100 giá trị cống hiến để hủy bỏ một lượt chơi. Chức năng này hiện tại không có tác dụng lớn đối với Tô Vãn Vãn, cô không bận tâm về vấn đề giá trị cống hiến nữa mà chuyển sang nhấn vào giao diện ‘Quay thẻ bài’.

Trong nền đen, xuất hiện vài đốm sáng bạc lấp lánh, chúng tụ lại thành ba dòng chữ:

‘Phát hiện người chơi đạt được giá trị cống hiến ≥70 trong trò chơi, đang tải thẻ S, đã tải xong.’

Màn hình chuyển cảnh, ba lá bài xuất hiện từ hư không, mặt sau của bài có màu tím đen, ở trung tâm vẫn là biểu tượng bức tượng thạch cao trắng toát.

Tô Vãn Vãn nghĩ một lúc, rồi chọn lá bài ở giữa, hai lá bài bên cạnh lập tức phát nổ, biến thành những đốm sáng bạc và tan biến. Lá bài ở giữa cô chọn lật lại, để lộ ra mặt dưới là một chiếc vòng tay làm từ một lọn tóc đen.

Tên gọi: Khổ tận cam lai

Mô tả: Lọn tóc này chứa đầy oán niệm và tuyệt vọng của Hoàng Tuyết, giống như chiếc hộp Pandora, luôn có hy vọng ẩn giấu trong tuyệt vọng.

Chức năng: Khi bị hồn ma đầy oán hận đeo bám trong 10 phút, có thể tạo ra một cơ hội sống sót.

Cấp độ: Cấp 1, mỗi trò chơi chỉ được sử dụng một lần.

Tô Vãn Vãn: ...Thẻ S mà chỉ như vậy sao? Còn yêu cầu phải tiếp xúc với hồn ma đầy oán hận trong 10 phút, nếu chưa đến thời gian đó mà mình đã chết thì sao đây.

Vật phẩm tự động quay lại ba lô, Tô Vãn Vãn mở phần mô tả của ba lô và biết rằng trong trò chơi có thể lấy vật phẩm từ ba lô ra bất cứ lúc nào, tâm trạng cô mới đỡ hơn chút. Trò chơi chết tiệt này cuối cùng cũng có một điểm nhân văn, nếu không phải mang theo vật phẩm chạy lung tung thì khác nào chờ bị gϊếŧ. Nghĩ kỹ lại, vật phẩm của Diêm Hằng và Vương Nhị đều xuất hiện từ hư không.

"Reng reng reng ~" điện thoại phát ra tiếng rung, yêu cầu kết bạn đã được chấp nhận.

Giao diện hiện ra một tin nhắn.

Sau mưa trời lại sáng: “Hướng Vãn, tên mạng của cậu là gì vậy, định theo phong cách tang lễ của trò chơi à?”

Nửa đêm quỷ gõ cửa: …

Tô Vãn Vãn nhớ ra Nguyễn Tình đã đồng ý sẽ kể cho cô nghe về trò chơi.

Nửa đêm quỷ gõ cửa: “Về trò chơi, có bài hướng dẫn nào cho người mới không?”

Sau mưa trời lại sáng: “Có chứ, cô chưa vào diễn đàn à? Ở đó có bài hướng dẫn dành cho người mới được ghim ở đầu trang, còn có các bài viết chia sẻ kinh nghiệm vượt màn và giao dịch vật phẩm, nhưng phải tốn giá trị cống hiến để mua. Tôi có thể kể cho cô những thứ không có trong diễn đàn, cô có muốn nghe không?”

Nửa đêm quỷ gõ cửa: “Kể tôi nghe đi.”

Sau mưa trời lại sáng: “Trước hết, phải nói về giá trị cống hiến. Chắc chắn cô đang thắc mắc giá trị cống hiến dùng để làm gì. Theo như người chơi suy đoán, khi giá trị cống hiến đạt tối đa, cô có thể triệu hồi long thần, đơn giản là cô có thể ước một điều. Mỗi người có một mức giá trị cống hiến cần đạt khác nhau, giá trị cống hiến càng cao, tần suất vào trò chơi càng nhiều. Ví dụ như tôi cần đạt 5.000 giá trị cống hiến, trung bình mỗi tuần tôi bị kéo vào trò chơi một lần.”

Tô Vãn Vãn nghĩ về con số 10.000 giá trị cống hiến của mình, thật đúng là so sánh giữa người với người chỉ khiến bản thân tức chết.

Nửa đêm quỷ gõ cửa: “Nếu là 10.000 giá trị cống hiến, có phải trung bình ba ngày sẽ phải vào trò chơi một lần không?”

Sau mưa trời lại sáng: “Chắc là thế, tôi chưa từng thấy ai có giá trị cống hiến cao như vậy.”

Sau mưa trời lại sáng: “Cô không phải đang nói về bản than mình đấy chứ?”

Nửa đêm quỷ gõ cửa: …“Cô đoán đúng rồi.”

Tô Vãn Vãn chuyển chủ đề.

Nửa đêm quỷ gõ cửa: “Tác dụng của việc kết bạn là gì, có phải là để lập đội cùng vào trò chơi không?”

Sau mưa trời lại sáng: “Đúng vậy, nếu lập đội, trò chơi sẽ bắt đầu với người có ngày chơi gần nhất. Nếu cô sống sót qua lượt chơi tiếp theo, có thể lập đội với tôi. Nhưng nhớ là, đừng dễ dàng lập đội với người khác, không thì cô sẽ chết mà không hiểu chuyện gì xảy ra đâu.”

Nửa đêm quỷ gõ cửa: “Cảm ơn đã nhắc nhở.”

Kết thúc cuộc trò chuyện, Tô Vãn Vãn vào diễn đàn, nhấn vào bài viết được ghim ở đầu trang. Đây là bài viết do nhiều người chơi thu thập thông tin, được xem miễn phí.

Bài viết nói từ thời cổ đại đã có trò chơi này. Ở thời kỳ phong kiến, tượng chỉ là một con búp bê bằng gỗ, cho đến thời cận đại, nó mới phát triển thành tượng thạch cao. Số lượng người tham gia trò chơi không đếm xuể, không ai biết trò chơi này bắt nguồn từ đâu và khi nào mới kết thúc.

Tiếp theo là những kiến thức cơ bản về trò chơi: Mỗi màn chơi có mười người chơi, phải đảm nhận tốt vai trò mà trò chơi giao phó, nếu hành động không đúng với vai diễn (OOC) dễ bị ma quỷ chú ý. Tô Vãn Vãn lướt qua một lượt, rồi nhấn vào các bài viết khác nhưng nhận thấy phải mở thành viên mới có thể xem. 1 giá trị cống hiến = một tháng thành viên.

Tô Vãn Vãn: …

Giao diện bật lên một thông báo mới.

‘Phát hiện người chơi mới, tặng miễn phí một tháng thành viên! Nếu muốn kích hoạt thành viên, hãy nhấn vào liên kết bên dưới, đăng ký tháng sẽ có ưu đãi!’

Tô Vãn Vãn: …Trò chơi này khá biết cách kinh doanh đấy.

Nhận được thẻ thành viên miễn phí, Tô Vãn Vãn tiếp tục nhấn vào các bài viết có thể mở xem được. Giống như Nguyễn Tình đã nói, bài viết được chia thành ba loại: một là những bài viết than phiền thông thường, hai là bài viết chia sẻ kinh nghiệm và ba là bài viết hợp đội để vào trò chơi và giao dịch vật phẩm. Bài viết than phiền có thể xem miễn phí, còn hai loại bài viết còn lại thì cần phải mở thành viên. Giao dịch vật phẩm và gom đội đều sử dụng giá trị cống hiến để giao dịch, chi phí từ 10 đến 100 giá trị cống hiến.

Phần này, Tô Vãn Vãn tạm thời chưa cần dùng đến, để khi nào có thời gian cô sẽ dạo quanh cũng chưa muộn. Trong trò chơi, Tô Vãn Vãn không có giấc ngủ ngon, khó khăn lắm mới trở về thế giới thực, cô trùm chăn ngủ một giấc đến sáng hôm sau.

Trong hai ngày tiếp theo, Tô Vãn Vãn ngày nào cũng ở nhà, vì lý do trò chơi nên cô quyết định tạm thời không đi tìm việc. Số tiền đổi từ giá trị cống hiến cũng đủ cho cô tiêu xài, chỉ là mỗi khi nghĩ đến việc sắp phải vào trò chơi lần nữa, cô lại cảm thấy đau đầu.

Đêm khuya, Tô Vãn Vãn nằm trên giường trằn trọc mãi mới ngủ được. Tiếng cười quái dị của bức tượng thạch cao vang lên từ dưới gầm giường, nó hứng khởi xoa xoa tay. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ này, nó có thể nghỉ ngơi một chút.

“Khè khè khè, chào mừng đến với trò chơi sinh tồn, người chơi đã sẵn sàng, trò chơi đã tải xong, chúc các người chơi thất bại trong việc chạy trốn và chết không nhắm mắt.”