Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Vô Hạn Lưu: Hệ Thống Cung Đấu

Chương 4

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Tiểu thư, người cuối cùng cũng ổn rồi, mấy ngày nay nô tỳ đều lo lắng cho người." Hương Lăng nói.“Vết thương của ngươi còn chưa lành, sao lại đi ra, nếu không chăm sóc tốt, sẽ lưu lại mầm bệnh.” Như Ý nói.

"Đa tạ tiểu thư đã quan tâm. Nhưng mà nô tỳ nằm trên giường cả ngày, bị mốc meo hết lên rồi, vết thương trên người hiện tại cũng không còn đau nữa, nên nô tỳ ra ngoài, ở cùng tiểu thư nô tỳ cũng cảm thấy vui vẻ. Lần này nô tỳ cũng nghe được Hồng Hạnh nói tiểu thư giúp đỡ, nô tỳ thật là vô dụng, làm tiểu thư xấu hổ." Hương Linh nói.

"Ta đã nhờ Hồng Hạnh dạy cho người trong nhà ngươi một bài học, ngươi không cần sợ hãi, lần sau bọn họ lại đến, chỉ cần nói cho ta biết, ta sẽ đứng ra bảo vệ ngươi. Ngươi nha, chính là rất dễ nói chuyện, bị bọn họ dây dưa, muốn thoát ra sẽ rất khó khăn. Bọn họ đã bán ngươi rồi, có thể thấy họ chẳng coi ngươi là người thân chút nào, họ chỉ lợi dụng ngươi thôi. " Như Ý nói.

“Nô tỳ cũng biết, bọn họ đến tìm nô tỳ chỉ vì tiền, từ nhỏ nô tỳ đã bị cha mẹ bán đi, Liên gia trước kia như thế nào đều đã quên, trước đó thấy bọn họ tìm được nô tỳ, nói đệ đệ ngã bệnh, trong nhà đói, thấy bọn họ thực sự đáng thương, nô tỳ mới không nhẫn tâm, nên cho bọn họ bạc, không nghĩ tới mỗi tháng bọn họ đều tới đòi tiền, nô tỳ không cho liền mắng chửi nô tỳ, nô tỳ cũng không có biện pháp, chỉ có thể tiêu hao tiền của, không nghĩ tới bây giờ bọn họ lại còn dám đánh người, về sau nô tỳ nhất định sẽ không bị lừa gạt nữa.” Hương Lăng nói.

Sau khi khỏi bệnh, trong lòng Như Ý rất vui mừng, tuy nhiên sau khi khỏi bệnh, nàng phải đi thỉnh an mẹ cả nên không thể ngủ nướng được. Nếu nàng không đi thì coi như bất hiếu, không hiếu thuận. Ở trên thế giới này, danh tiếng là phi thường trọng yếu. Nếu như một nam nhân bị đồn là bất hiếu, e rằng tiền đồ của hắn có thể sẽ bị ảnh hưởng, nếu như một nữ tử bị truyền ra là không hiếu thuận, e rằng nữ tử này về sau cũng đừng nghĩ sẽ gả được cho một người tốt.

Đi thỉnh an mẹ cả, Như Ý nhất định sẽ đi. Huống chi người mẹ cả này đối xử với nàng cũng không tệ, huống hồ Như Ý cũng sẽ không bởi vì ngủ nướng mà chôn vùi hạnh phúc cả đời của mình.

“Đi nói cho mẫu thân, ta đã khỏi bệnh, ngày mai có thể đi thỉnh an mẫu thân.” Như Ý nói.

"Tiểu thư, người thật hiếu thuận, người thật sự là nữ tử tốt nhất thiên hạ."

Nữ tử tốt nhất thiên hạ sao? Nữ tử tốt nhất thiên hạ cũng không phải người như nàng, Như Ý cũng không phải thật sự hiếu thuận với đối phương, chỉ vì tốt cho mình thôi. Đương nhiên, nàng cũng không cần thiết phải nói rõ ràng với nha hoàn bên người.

Nhưng mà người hiền lành tốt bụng lúc nào kết cục cũng không tốt, Như Ý cũng không muốn làm dạng người như này. Châm ngôn của nàng là người không phạm ta, ta không phạm người. Người khác đối với mình không tốt, mà mình còn tươi cười chào đón, lấy ơn báo oán, dạng người này không phải chân chính là người tốt, mà là đồ đần.

Đối tốt với người của mình, đồng thời đối phương cũng tốt lại, thì không có vấn đề gì. Nhưng nếu người mà đưa mình vào chỗ chết, mà mình lại không phản kháng, lại dễ dàng tha thứ cho đối phương, cuối cùng vẫn là khổ chính mình. Tại sao lại phải để mình khổ sở còn người hại mình lại tiêu dao tự tại?

Vì vậy, mục tiêu của Như Ý không phải là trở thành một người tốt thuần túy mà là trở thành một người vô tư suốt đời, chỉ cần hạnh phúc, nàng đã chết một lần, đổi một thế giới mới, vậy tại sao không đối tốt hơn với chính mình.

“Miệng nhỏ ngọt như vậy thì tiểu thư ta hôm nay cũng sẽ không thưởng bạc cho ngươi đâu. Thời tiết hôm nay tốt như vậy, chúng ta ngồi trong sân phơi nắng một lúc, cuối cùng cũng không cần cả ngày ở trong phòng, bây giờ có thể thoải mái hít thở không khí mới mẻ trong lành rồi.” Như Ý nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »