Chương 3

"Đi lấy thuốc đưa cho Hương Lăng, khuyên nhủ nàng ấy một chút. Hiện tại nàng ấy là nha hoàn trong Hầu phủ, không phải là một nha đầu mồ côi không nơi nương tựa, chỉ có thể bị bắt nạt." Như Ý nói.“Nô tỳ đã biết. Tiểu thư, người vừa uống thuốc, nghỉ ngơi cho khỏe, rất nhanh là có thể bình phục.” Hồng Hạnh nói.

Như Ý thuận thế nằm lên giường, Hồng Hạnh đem chén thuốc Như Ý vừa uống xong cầm ra. Đang nằm ở trên giường, đột nhiên Như Ý nghe được một âm thanh kỳ quái.

"Đinh... Hệ thống đang khởi động, không khởi động được, đang sửa chữa, sửa chữa hoàn thành, hoan nghênh người chơi Lý Như Ý đến với trò chơi." Một âm thanh máy móc vang lên trong đầu Như Ý.

Như Ý đơn giản bị choáng váng. Đây không phải là trò chơi cung đấu mà nàng chơi trước đây sao? Thế mà lại xuyên qua cùng nàng? Nhưng bây giờ trò chơi cung đấu này có tác dụng gì?

Nàng nhắm mắt lại, cẩn thận nghiên cứu hệ thống trò chơi, Như Ý kinh ngạc phát hiện, hiện tại chức năng lưu trữ trong trò chơi có thể sử dụng được, có nghĩa là cho dù chết, nàng cũng có thể bắt đầu lại từ đầu. Nhưng dù sao cũng không cần thiết, nàng chính là tiểu thư Hầu gia, ai dám tới gϊếŧ nàng.

Ngoài chức năng lưu trữ, chỉ còn lại một ba lô trò chơi. Tuy nhiên, có thể trò chơi đã thay đổi sau khi xuyên qua. Toàn bộ ba lô trò chơi đã trở thành một mét khối không gian độc lập thay vì lưới trước đó.

Có lẽ hệ thống này cũng bị ảnh hưởng khi nàng xuyên qua, chỉ còn lại hai chức năng này, mặc dù có chút thất vọng nhưng cũng không hy vọng mình sẽ có ngón tay vàng nghịch thiên gì đó. Bây giờ địa vị của nàng đã tốt rồi, vấn đề cơm ăn áo mặc suốt đời đã được đảm bảo.

Mặc dù cảm thấy nó không có tác dụng nhưng nàng vẫn nhấp vào điểm lưu trữ. Khi chơi trò chơi trước đây, các điểm lưu khác nhau sẽ được mở khóa ở các cấp độ khác nhau. Nàng cũng không biết liệu bây giờ điều này có còn hay không, bất kể có hay không, vẫn có cơ hội để bắt đầu lại. Vì đó cũng là một điều may mắn đối với Như Ý. Làm sao có thể tính được số trời, những tình huống không lường trước được có thể xảy ra, Như Ý nghĩ rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra với mình, nhưng đề phòng cũng không tệ.

Đặt tên điểm lưu trữ này là Điểm lưu trữ số 1. Sau khi thiết lập điểm lưu trữ, Như Ý nhắm mắt nghỉ ngơi. Hiện tại nàng vẫn đang bị bệnh, cần phải nhanh chóng chăm sóc bản thân thật tốt, mới có thể đi làm những việc khác.

Như Ý phải mất ba ngày mới khỏi bệnh hoàn toàn. Nàng đã đến thế giới xa lạ này, dù muốn hay không, Như Ý sẽ dành cả cuộc đời mình ở thế giới này. Tất nhiên muốn sống tốt ở thế giới này, nàng phải để bản thân sống tốt và thoải mái hơn.

Sau khi hiểu rõ ký ức của nguyên chủ, Như Ý phát hiện địa vị của nàng ở Hầu phủ không cao, chỉ là một thứ nữ mà thôi. Nhưng nàng cũng không để ý nhiều, dù là thứ nữ, vẫn tốt hơn nhiều so với người bình thường.

Mặc dù mình và mẹ ruột không thân, phụ thân đối với mình cũng thờ ơ, nhưng cũng may mẹ cả hiền lành hào phóng, đối xử với tất cả thứ nữ đều như nhau, cũng không có bạc đãi chính mình, nếu không, thứ nữ như mình cũng không biết có bao nhiêu khổ sở.