Những tên côn đồ này thật độc ác, hung dữ và vô cùng vô nhân đạo, Như Ý khí phách nắm chặt tay, hận không thể uống máu, ăn thịt bọn chúng. Như Ý dù sao cũng chỉ là một nữ tử yếu đuối, làm sao có thể đối phó với nhiều tên lưu manh như vậy?Mặc dù hai thị nữ và bọn hộ vệ của Như Ý đã liều mạng để Như Ý được trốn thoát, tranh thủ được rất nhiều thời gian, nhưng Như Ý chỉ là một cô bé 13 tuổi, có thể chạy nhanh đến mức nào? Cho dù liều mạng chạy, rất nhanh cũng sẽ bị đuổi theo, thấy mình bị đuổi kịp, trong lòng Như Ý vô cùng gấp gáp.
Chẳng lẽ hôm nay mình thật sự chết ở chỗ này sao? Chẳng lẽ sống lại một lần, lại bỏ mạng nhanh như vậy, Như Ý cảm thấy không cam tâm, rốt cuộc là ai, là ai muốn đối phó với mình?
Vì không thể chạy thoát nên Như Ý cũng sẽ không chạy, dừng lại nói với bọn côn đồ: “Ta biết ta chạy không nổi nên cũng sẽ không chạy nữa, ta rất nhanh sẽ bị các ngươi gϊếŧ chết, nhưng mà các người có thể nói cho ta biết, các người tại sao lại muốn gϊếŧ ta, nếu như ta nhớ không nhầm thì ta chưa từng đắc tội với các người.”
“Tiểu nha đầu vẫn rất thức thời, đã như vậy, chúng ta cũng sẽ để cho ngươi chết thống khoái, vấn đề ngươi hỏi, cái này rất dễ trả lời, lấy tiền của người ta thì phải trừ đi tai hoạ cho người ta, tiểu nha đầu vẫn suy nghĩ xem ngươi đắc tội với người nào, để cho người ta nhất định phải gϊếŧ chết ngươi.” Một tên đại hán nói.
Càng là đối mặt với cái chết, hải não Như Ý càng thanh tỉnh, lúc này Như Ý mới nhớ, mình có hệ thống lưu trữ, chết có thể trở lại lúc mới bắt đầu, cho nên nàng bình tĩnh lại, chuẩn bị moi ra ngươi muốn gϊếŧ chết mình, tránh lần tiếp theo lại phải tình huống như vậy.
Để nhận được tin tức, Như Ý đành phải kiếm cớ với những người này, thế là đành phải nói: “Các vị anh hùng hảo hán, tiểu nữ biết gϊếŧ tiểu nữ cũng không phải ý của các người, mà là có người chỉ điểm, tiểu nữ chỉ là muốn trước khi chết hiểu rõ một chút, không biết các ngươi có thể nói cho tiểu nữ biết là ai mua chuộc các người hay không, yêu cầu này của tiểu nữ trước khi chết, chả nhẽ các người muốn tiểu nữ chết không yên lòng ư?”
"Nếu ngươi muốn biết nhiều như vậy, ta vì từ bi mà nói cho ngươi biết. Người thuê chúng ta là một nữ tử trung niên đeo khăn quàng đen, hôm nay người đó tìm tới chúng ta, muốn mạng của ngươi, nếu ngươi không muốn làm một con quỷ hồ đồ, thì ngươi hãy nghĩ xem hôm nay ngươi đắc tội với ai, xem ra đối phương là ngoài ý muốn tạm thời tìm đến chúng ta." Một tên đại hán nói.
"Được rồi, tiểu nha đầu, chúng ta đã nói cho ngươi biết tất cả những gì chúng ta biết. Giờ là lúc ngươi yên tâm lên đường, kiếp sau hãy đầu thai cho tốt, đừng có lại đắc tội những quý nhân kia.” Một tên đại hán nói.
Mặc dù đại hán nói cho mình nhiều như thế, nhưng mà, càng nghe Như Ý càng hồ đồ. Hôm nay, nàng không có đắc tội với ai cả, là ai muốn gϊếŧ nàng. Xem ra không thể nào biết được chân tướng. Đừng để nàng biết là ai nếu muốn gϊếŧ nàng, trong lòng Như Ý thầm hận, đáng tiếc nàng chỉ là một nữ tử yếu đuối, lần này khó tránh khỏi cái chết.
Tráng hán giơ đao bổ xuống, Như Ý chỉ cảm thấy loé lên, thấy trên cổ mình máu bắn tung toé, trên cổ truyền đến đau đớn kịch liệt, sau đó hai mắt tối sầm, cái gì cũng không biết.
“Lão đại, người đã chết.” Một tên đại hán liếc mắt nhìn thi thể Như Ý rồi nói.
“Chúng ta đi nhanh lên, nơi này quan lại quyền quý quá nhiều, nếu như bị phát hiện thì sẽ nguy hiểm.” Tên dẫn đầu nói.