Vào một ngày mùa hè nóng nực, nhiệt độ tăng cao khiến người đi đường bên ngoài cũng chỉ có vài người đang đi bộ. Hầu hết mọi người chọn ở trong nhà bật điều hòa, nhân vật chính Như Ý của chúng ta cũng không ngoại lệ.Như Ý năm nay đã ngoài hai mươi, là một nhà văn trực tuyến, dù ở nhà nhưng vẫn có thu nhập, vì vậy cô thường xuyên ở nhà xem TV hoặc chơi game.
Hiện tại Như Ý đang chơi game, đây là một trò chơi chiến đấu trong cung điện. Bối cảnh của trò chơi rất thú vị. Các nhân vật trong trò chơi không có bất kỳ sức mạnh nghịch thiên nào, họ sẽ có chức năng lưu trữ khi bắt đầu trò chơi. Sau đó, có thể nhận được điểm lưu trữ bằng cách vượt qua các cửa ải của trò chơi. Tất nhiên, có thể cũng có thể lưu trữ được một số vật phẩm thú vị.
Như Ý đã chinh phục vô số cấp độ bằng cách điều hành nhân vật trò chơi của mình, nhưng bây giờ cô đang bị mắc kẹt ở một cấp độ, dù có cố gắng bao nhiêu lần, cũng chỉ có thể dẫn đến cái chết của nhân vật trò chơi.
Dù mới bắt đầu, Như Ý vẫn rất có kiên nhẫn, những mặc kệ mình làm thế nào, kết quả cũng giống nhau, kiến cô phát điên lên.
Như Ý dùng sức đập mạnh vào bàn phím để trút sự bất mãn, kết quả là vô tình làm đổ cốc nước bên cạnh, nước rơi xuống máy chủ. Một tia sáng xanh lóe lên, toàn bộ máy tính phát nổ rất lớn. Như Ý còn chưa kịp phản ứng đã bị nổ chết. Vào thời điểm sắp chết, Như Ý vẫn đang nghĩ đến việc nộp đơn khiếu nại nhà sản xuất máy tính. Hiệu quả nổ mạnh như vậy, là sản xuất bom hay máy tính vậy?
Nhưng hiển nhiên Như Ý không có cơ hội này, ngay lúc máy tính phát nổ, Như Ý cũng chết, tuy nhiên có lẽ vụ nổ quá mạnh, tạo ra một vết nứt không gian, linh hồn của Như Ý vô tình tiến vào khe hở không gian, đến một thế giới khác.
Đây là một tòa phủ đệ xinh đẹp và sang trọng, sau khi linh hồn Như Ý xuất hiện ở đây, nó bay thẳng vào cơ thể của một cô gái ở sân trong. Đó không phải là đoạt xá trùng sinh mà chỉ là mượn xác hoàn hồn mà thôi. Cho dù linh hồn của Như Ý không xuất hiện cô gái cũng đã tử vong.
Không biết bao lâu sau, Như Ý mơ màng tỉnh lại, thấy mình nằm trên một chiếc giường thêu, không phải nàng đã chết rồi sao? Thấy thân hình nho nhỏ của mình, Như Ý không thể không thừa nhận rằng nàng thực sự đã du hành xuyên thời gian, có vẻ như đã du hành đến một thời không cổ đại.
Dù không biết mình đang ở đâu nhưng Như Ý vẫn rất vui vẻ, ít nhất nàng vẫn còn sống. Tuy nhiên, lúc này tình trạng của Như Ý không ổn lắm, toàn thân đau nhức, đầu óc choáng váng, rất mệt mỏi, còn hết sức khát nước.
Đúng lúc Như Ý muốn đứng dậy xem có tìm được nước uống hay không thì một nữ tử mặc trang phục nha hoàn bước vào. Nhìn thấy Như Ý đã tỉnh, vui vẻ nói: “Tiểu thư, cuối cùng người cũng tỉnh rồi. Người không biết đâu, thời gian này nô tỳ rất lo lắng cho người."
Lúc này, đầu óc Như Ý choáng váng, nghe đối phương nói chuyện mà tai cứ ong ong, nhịn không được thấp giọng nói: “Nước.”
“Tiểu thư, người chờ một chút, nô tỳ rót nước cho người.” Hồng Hạnh nói.
Uống nước xong, Như Ý cảm thấy dễ chịu hơn nhiều, nhưng đầu óc choáng váng, không khỏi ngủ thϊếp đi. Nhìn thấy tiểu thư lại ngủ say, nhanh chóng đắp chăn cho Như Ý rồi đi nấu thuốc. Thấy khí sắc tiểu thư tốt lên nhiều, nàng ấy mới yên tâm đi nấu thuốc. Trước đó đại phu đã nói rằng tình trạng của tiểu thư rất nguy kịch, hơn nữa nếu không tỉnh lại sẽ rất nguy hiểm.