Chương 39: “Bảo hiểm cầu hôn thành công 100%”

Tô Chân hoàn toàn không ngờ lại là theo cách này, cô cạn lời mất hai phút, sau đó cô hỏi: "Vậy sau đó thì sao? Tai nạn xe có để lại di chứng gì không?"

"Hình như không có di chứng gì." Ngô Vũ nói: "Nhưng mà một tháng sau anh ta vẫn chưa lành vết thương, khi vào phó bản thì chân vẫn bị gãy, rồi chết trong phó bản."

Tô Chân: “…”

Tô Chân hỏi: “Vậy còn điều nào khác mà tôi có thể ước được không?”

“Ừm…” Ngô Vũ cũng không đưa ra được lời khuyên nào hữu ích: “Hay là cô suy nghĩ thêm một chút?”

“Đúng rồi…” Tô Chân hỏi: “Anh nói có tổng cộng năm người nhận được Ngôi Sao Ước Nguyện, ngoại trừ ba vị tiền bối kia thì còn một người nữa hả?”

“Đúng vậy,” Ngô Vũ gật đầu: “Nhưng người còn lại rất bí ẩn, không ai biết đối phương đã ước điều gì.”

Tô Chân cúi đầu nhìn Ngôi Sao Ước Nguyện trong tay.

Không thể ước tiền bạc, không thể ước trở nên mạnh mẽ, cũng không thể ước thoát khỏi phó bản, vậy thì cô còn có thể ước điều gì?

“Đây là cơ hội quý giá nhất dành cho cô với tư cách là người mới,” Ngô Vũ nói: “Ngoài những điều ước không thể thành hiện thực kia, cô có mong muốn nào khác không?”

Tô Chân suy nghĩ hồi lâu, thầm nghĩ cuộc sống của mình cũng khá tốt, tuy không phải đại gia nhưng cũng không thiếu thốn, công việc cũng nhàn hạ. Niềm hối tiếc duy nhất trong suốt bao nhiêu năm qua có lẽ là chưa từng có một mối tình vắt vai, chưa từng gặp được người đàn ông khiến trái tim cô rung động.

Bỗng cô nảy ra ý tưởng, Tô Chân nói: “Tôi nghĩ ra điều ước rồi.”

“Gì cơ?” Ngô Vũ hỏi.

Tô Chân nâng niu Ngôi Sao Ước Nguyện trong lòng bàn tay, ánh nắng từ cửa sổ chiếu vào, tạo nên vầng hào quang lấp lánh trên bề mặt.

“Ngôi Sao Ước Nguyện ơi!” Tô Chân hô lớn: “Hãy ban cho tôi một người đàn ông đẹp trai, lịch lãm, hài hước, phong lưu, tài giỏi xuất chúng, chung thủy và dịu dàng nhé!”

Ngô Vũ: “…”

“Bùm!”

Bỗng nhiên, từ đầu dây bên kia vang lên tiếng nổ, Ngô Vũ giật mình, vội vàng o lắng hỏi: “Có chuyện gì vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Khụ… khụ…” Tô Chân: “Ngôi Sao Ước Nguyện nổ rồi.”

“Hả?” Ngô Vũ ngạc nhiên.

“Chờ đã, tôi nhận được tin nhắn rồi” Tô Chân nói: “Để tôi xem nào… Chúc mừng bạn đã tham gia ‘Bảo hiểm cầu hôn thành công 100%’… Đây là cái gì vậy?”



Tô Chân và Ngô Vũ đều không biết ‘Bảo hiểm cầu hôn thành công 100%’ là cái gì. Hai người bàn bạc hồi lâu, cuối cùng đi đến kết luận đầy thuyết phục: Trên thế giới này không thể có người đàn ông hoàn hảo như Tô Chân mong muốn.

Tuy nhiên, vì Ngôi Sao Ước Nguyện đã hứa sẽ thực hiện mong ước của Tô Chân, nên đã "bảo hiểm" cho cô. Ý nghĩa của việc "bảo hiểm" này là Tô Chân tự đi tìm kiếm người đàn ông, và bất kỳ ai mà cô ưng ý, Tô Chân đều có thể sử dụng "bảo hiểm" này để biến người đàn ông đó thành của mình.

"Tuyệt vời!" Tô Chân nói. "Vậy bây giờ nếu tôi đi cầu hôn Leonardo DiCaprio, anh ta cũng không thể từ chối tôi sao?"

"Ừm..." Ngô Vũ hỏi: "Cô chắc chắn muốn làm vậy chứ?"

"Tất nhiên là không rồi." Tô Chân nói. "Leonardo 20 tuổi thì tạm ổn, còn bây giờ ảnh đã già, không còn hấp dẫn gì nữa."

"Được rồi." Ngô Vũ thầm tiếc nuối. "Một cơ hội ngàn vàng như vậy mà bị lãng phí." Anh ta ôm con gái và nói: "Con gái à, phải thông minh hơn, lớn lên phải biết phấn đấu. Nếu không, con sẽ giống như dì Tô Chân của con, bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời ngay trước mắt."

Cô con gái lườm mắt, ngậm cả bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn vào miệng.

Ngay sau khi cúp điện thoại với Ngô Vũ, một cuộc gọi khác lại đến.

Vẫn là một số lạ, Tô Chân thầm than vãn. Cô nghe máy và hỏi: "Alo, ai đó?"

"Là tôi đây." Giọng nói trầm khàn quen thuộc vang lên từ đầu dây bên kia. "Tôi Họ Lâm."

"Ồ, anh cũng ra ngoài rồi à?" Tô Chân tò mò hỏi. "Đầu anh đã đỡ hơn chưa?"

Người ở phía đối diện lập tức ngừng nói, có lẽ trong lòng bị tổn thương nên Tôi Họ Lâm im lặng suốt một phút.

Một phút sau, Tôi Họ Lâm mở miệng nói: “Tôi muốn cảm ơn cô, cảm ơn cô đã cứu tôi.”

“Ôi.” Tô Chân cảm thấy đây chỉ là chuyện nhỏ không đáng nhắc tới: “Nếu như không phải anh đóng băng bà Vương thì tôi cũng không làm gì được.”

Hai người cảm ơn lẫn nhau, bầu không khí rất hòa hợp. Ở một nơi có bầu không khí hòa hợp như thế này, Tôi Họ Lâm cảm thấy đây là lúc bàn chuyện quan trọng, anh ta nói: “Phần thưởng của cô là Ngôi Sao Ước Nguyện sao?”

“Đúng vậy!” Khi nghĩ đến bảo hiểm cầu hôn thành công 100%, Tô Chân cảm thấy rất vui vì điều này có nghĩa là bất cứ người đàn ông nào mà cô coi trọng sẽ không thể từ chối cô.