Tháng bảy, nắng cực kỳ nóng, nhìn ra ngoài cửa sổ, trên đường không có một người đi đường bình tĩnh hòa nhã nào. Tô Chân thu hồi ánh mắt, may mà cô tìm được một công việc vừa lương cao lại nhàn hạ, ít rắc rối.
Tô Chân làm nghề “ngủ thử” tại các ngôi nhà ma ám. Cái gọi là ngôi nhà ma ám chính là những ngôi nhà từng xảy ra án mạng hoặc chủ nhân đột ngột qua đời. Loại nhà này rất cấm kỵ, bình thường hầu hết mọi người đều sẽ không muốn mua mấy ngôi nhà xui xẻo như vậy.
Công việc của Tô Chân là qua đêm trong ngôi nhà ma này, cố gắng phá vỡ những điều cấm kỵ của mọi người về ngôi nhà ma bằng cách ngủ trong đó với mức lương khá cao. Lương một lần ngủ trong nhà ma của cô có thể lên đến 2000 tệ, không phải ngày nào cũng có việc, một tháng cô chỉ cần nhận tầm 5 oder là có thể sống phè phỡn rồi.
Về phần tại sao Tô Chân, một cô gái trẻ ở độ tuổi đôi mươi lại dám đảm nhận công việc như vậy? Không có lý do nào khác, bởi vì cô là người theo chủ nghĩa duy vật kiên định.
Trong ngôi nhà bị bọn côn đồ xâm chiếm, cướp bóc, nam nữ chủ đều bị chặt đầu và gϊếŧ chết, Tô Chân bình tĩnh đi vào phòng tắm tắm rửa.
Ngôi nhà đã được dọn dẹp rất sạch sẽ, gương trong phòng tắm phản chiếu rõ ràng khuôn mặt cô vừa mới tỉnh dậy vẫn còn hơi sưng tấy.
Người ta kể rằng sau khi sát nhân gϊếŧ chết nữ chủ nhà, gã đã chặn nam chủ nhân ở trong phòng tắm. Khi cảnh sát ập vào, họ nhìn thấy đầu của nam chủ nhân lơ lửng trong bồn rửa đầy nước.
Tô Chân rửa mặt, chải tóc, phát hiện tóc mình lại dài ra khá nhiều. Mùa hè nóng thế này mà tóc dài thì…. Cô đang suy nghĩ tìm thời gian rảnh rỗi để đi cắt ngắn mái tóc.
"Tích tích!"
Tô Chân nhận được tin nhắn từ người giới thiệu việc làm của cô.
"Cô dậy chưa? Nếu chưa dậy tôi sẽ phá cửa xông vào đấy.”
Bọn họ là đối tác cũ, làm việc với nhau nhiều lần như vậy rồi mà vẫn không bình tĩnh nổi, Tô Chân vừa ra ngoài vừa trả lời tin nhắn.
"Tôi đã dậy và đang chuẩn bị về nhà, mau chóng chuyển số tiền còn lại cho tôi đi.”
Vừa bước vào thang máy, cô đã nhận được thông báo chuyển khoản, đối phương đã chuyển một ngàn tệ cho cô, anh ta còn nói với cô rằng ở khu vực địa phương có một ngôi nhà ma mà cô cần phải ngủ, đồng thời hỏi Tô Chân có muốn đi hay không.
Cửa thang máy đóng lại, Tô Chân đột nhiên cảm thấy hơi lạnh. Cô ngẩng đầu lên, phát hiện một người phụ nữ mặc đồ đỏ đang đứng ở góc thang máy, quay mặt vào tường đưa lưng về phía cô. Cô gái kia có mái tóc đen dài đến thắt lưng, đầu cúi rất thấp, trong miệng đang ậm ừ lầm bầm gì đó, Tô Chân không nghe rõ được chữ nào.
Thật kỳ lạ, không phải bệnh nhân tâm thần đấy chứ? Tô Chân nghĩ nghĩ, sau đó cúi đầu tiếp tục trả lời tin nhắn.
Đúng lúc đó cô nhận được tin nhắn từ số lạ.