Chương 21

Vân Lạc: “Phần mềm này có thể truy vấn hơn 300 tuyến xe buýt cấp địa phương, sử dụng phần mềm hoàn toàn miễn phí, quá trình truy vấn cần lưu lượng.”

Đợi phần mềm hiển thị còn 1 phút đến trạm, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị lên xe.

Triệu Thiến Thiến thấy màn hình điện thoại di động biểu hiện "3 trạm/5 phút", ý là chiếc xe buýt kế tiếp cách trạm 3 trạm, lái tới cần 5 phút, rốt cục có thể thanh thản ổn định ăn điểm tâm.

Cắn trong chốc lát, app nhắc nhở, ‘Xe còn 1 phút nữa đến trạm.’

Triệu Thiến Thiến thu hồi bữa sáng, chuẩn bị lên xe.

Mấy chục giây sau, xe buýt đúng giờ dừng lại trước mặt cô.

Lên xe, quẹt thẻ, phát hiện lúc này không phải giờ cao điểm, trên xe có vài chỗ trống.

Triệu Thiến Thiến tùy tiện tìm một vị trí ngồi xuống, tiếp tục ăn điểm tâm.

**

Nhoáng một cái đã đến giờ cơm trưa.

Triệu Thiến Thiến theo thường lệ gọi đồ ăn bên ngoài, sau đó lấy ra sổ nhỏ, nghiêm túc viết xuống, “X năm x tháng, bữa sáng 5 đồng, bữa trưa 25 đồng.”

“Tự mình mang cơm càng tiết kiệm tiền.” Hệ thống xuất quỷ nhập thần lần nữa lên tiếng nhắc nhở.

Triệu Thiến Thiến ngượng ngùng, “Tôi sẽ không làm.”

“Bánh mì trắng bên trong gắp thịt kẹp rau sống, liền biến thành sandwich, có cái gì có thể hay không.” Vân Lạc nói.

Triệu Thiến Thiến: “...”

Hệ thống nói rất có đạo lý, cô lại không nói gì để đối phó.

“Nếu như chỉ thỉnh thoảng ăn một bữa, mì ăn liền cũng là lựa chọn không tồi.” Vân Lạc lại nói.

Triệu Thiến Thiến: “Cảm ơn, nhưng tôi không muốn mỗi ngày gặm sandwich, ăn mì ăn liền, như vậy thật bi thảm.”

Vân Lạc không miễn cưỡng: “Hệ thống chỉ phụ trách kiến nghị, có muốn tiếp thu hay không do ký chủ quyết định.”

Thái độ Triệu Thiến Thiến kiên quyết, “Những phương diện khác có thể tiết kiệm, cơm vẫn phải ăn thật ngon.”

Vân Lạc im lặng, không nói nữa.

Tác giả có lời muốn nói:

Chưởng thượng xuất hành (còn gọi là chưởng thượng xe buýt), thật sự là thần khí.

Pháp tắc quản lý tài chính trích từ Độ Nương, nội dung có tăng giảm.