Chương 15

Hơn nữa, nó rất có thể sợ ánh sáng mạnh, dù chạy thế nào nó cũng không đến gần chỗ Diệp Nhiễm và Tần Đa, bởi vì hai chỗ đó là sáng nhất.

Con quỷ nhỏ thấy Diệp Nhiễm không hề sợ mình, tức giận vô cùng, bám vào chân của một người, há miệng cắn xuống.

Kết quả là người bị cắn khựng lại một chút, nhưng vì một tay cậu ta vịn vai người phía trước, một tay vịn vào lan can cầu thang, nên nhanh chóng giữ thăng bằng, không bị ngã.

Miệng còn lẩm bẩm một câu: "Đi cầu thang ở nơi tối như thế này đúng là dễ bị ngã thật đấy."

【 Hahahahahahahahaha, tuy cảm thấy con quỷ nhỏ này yếu đến tội nghiệp, nhưng vẫn không nhịn được cười hahaha 】

【 Không bất ngờ, cũng không thể ngay từ đầu đã để chủ phòng livestream tân binh đυ.ng độ một boss mạnh 】

【 Nhưng các người không thấy cô gái này rất lợi hại sao? Cô ấy không hề sợ hãi, hình như ngay lập tức đã nhận ra con quỷ nhỏ này không mạnh, cứ nhìn nó xem nó có thể làm trò gì 】

【 Chỉ là bị dọa ngây người thôi, một tân binh làm sao có thể có mắt nhìn như vậy chứ 】

【 Nhưng đúng là nhờ chủ phòng livestream nhắc nhở trước, cậu con trai bị cắn mới không bị ngã, nếu không chắc chắn sẽ kéo theo cả một đám người ngã xuống, nếu bị thương, lát nữa gặp nguy hiểm thì đều sẽ trở thành bia đỡ đạn 】

Diệp Nhiễm không biết nội dung mà các bình luận đang thảo luận, nhưng cô đã nghĩ đến dù con quỷ nhỏ này rất yếu, nhưng điều đó không có nghĩa là những con quỷ xuất hiện sau này cũng sẽ yếu, có thể càng lúc càng mạnh.

Đúng là nghĩ gì đến nấy.

Lúc này, đột nhiên có một bàn tay thò ra từ phía sau, nhẹ nhàng đặt lên vai Diệp Nhiễm.

Diệp Nhiễm thấy trên mặt con quỷ nhỏ lộ ra vẻ đắc ý, cười khúc khích với cô.

Giây tiếp theo, con ngươi đỏ máu ở mắt trái của nó lại rơi xuống đất, lăn xa dần, con quỷ nhỏ hoảng hốt đuổi theo con ngươi.

Diệp Nhiễm giật giật khóe miệng.

Cô xoay đèn pin bên tay phải, chiếu ánh sáng vào bàn tay trên vai.

Bàn tay này không có phản ứng gì với ánh sáng, thấy Diệp Nhiễm không quay đầu lại, lại vỗ vai cô thêm lần nữa.

Làn gió lạnh lẽo thổi đến từ phía sau, Diệp Nhiễm chỉ liếc mắt nhìn, đặt trên vai trái là một bàn tay gầy đến mức da bọc xương, da đen nhăn nheo, nhưng móng tay lại dài và nhọn, đen tím.

Diệp Nhiễm vẫn không quay đầu lại, cô buông tay trái đang vịn vào lan can cầu thang ra để sờ vào túi.

Một tiếng "phạch", ngọn lửa từ bật lửa do tay trái đánh ra chính xác đốt vào bàn tay quỷ đó.

Một tiếng kêu sắc nhọn gần như không nghe thấy được vang lên phía sau, bàn tay quỷ trên vai nhanh chóng rụt lại.