Chương 20: Chơi trốn tìm 1

Editor: Helen

----------

Video rất ngắn chỉ xem một lúc là hết. Chỉ là sau khi xem xong, nửa ngày sau Vân Lạc cũng không nói lên lời.

Theo lời đồn, thanh hành đèn đúng là thích nghe kể chuyện ma, kể chuyện ma, nhưng không phải ai có sở thích nghe chuyện ma, kể chuyện ma cũng là BOSS.

Với những suy nghĩ theo lối mòn, thiếu chút nữa cô đã đi theo hướng suy nghĩ sai lầm. May mắn phó bản lần này khá đơn giản nên mới thuận lợi qua màn.

Vân Lạc đang tự mình kiểm điểm, lại thấy Tư Đồ đã kết thúc phó bản, khôi phục trạng thái “Nhàn rỗi”.

Tiếp theo, Tư Đồ nhắn tin tới, “Nến trắng đạt được từ phó bản “kể chuyện ma” sao?”

Vân Lạc trả lời, “Đúng vậy.”

Hồi lâu, không có ai trả lời.

Hai mắt Tư Đồ âm trầm, tập trung suy nghĩ. Không ngoài dự liệu, muốn lấy được đạo cụ trân quý không phải chị dựa vào tỷ lệ. Theo anh suy đoán, hẳn là người chơi phải làm ra hành vi nào đó mới đạt được đạo cụ coi như phần thưởng.

Hôm vượt qua phó bản “Biệt thự hoang” Vân Lạc trong một lần liền lấy được 2 đạo cụ trân quý, anh đã xảm thấy không thích hợp. Chỉ là khi đó đã tới thời gian offline, cho nên không nghĩ nhiều.

Hiện giờ hai người cùng nhau tiến vào phó bản “Kể chuyện ma”, anh lấy được đánh giá A, nhưng không nhận được gì; Vân Lạc chỉ nhận đánh giá B, lại lấy được nến trắng, có thể thấy bài đăng công lược trên diễn đàn có vấn đề.

Ánh mắt Tư Đồ Cảnh hơi lóe, cẩm xúc lẫn lộn.

Anh là ngại lời nhờ vả của em họ mới chơi trò chơi kiếm đạo cụ, đối với trò chơi Vô Hạn Cầu Sinh cũng không có hứng thú quá lớn. Bởi vậy sau khi sáng tạo nhân vật để bớt việc anh trực tiếp xem các bài đăng công lược trên diễn đàn.

Lầu chủ nói, qua màn đạt đánh giá B có tỷ lệ thấp đạt được các loại đạo cụ trân quý chưa trói định, qua màn đạt đánh giá A so tỷ lệ đạt cao được đạo cụ, anh liền tin là thật. Mấy ngày qua luôn cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất vượt phó bản, đạt được đánh giá cao. Sau đó chơi thêm nhiều lần nhằm kiếm được nhiều đạo cụ hơn.

Nhưng mà hiện tại suy ngẫm một chút, anh liền phát hiện mình bị lừa.

Liên tục chơi hai phó bản đơn giản, đều đạt đánh giá A, nhưng chưa lấy được đạo cụ trân quý nào. Này nếu so sánh vận may thì anh đã xui đến mức nào?

Không lấy được đạo cụ, rõ ràng là chỗ khác xảy ra vấn đề.

“Làm sao vậy?” Thấy Tư Đồ mãi không trả lời, Vân Lạc nhịn không được hỏi, “Có muốn lấy nến trắng nữa không?”

Vấn đề liên quan đến 6000 tệ, cô không thể không chủ động hỏi.

Tư Đồ nhắm mắt lại, bình tĩnh một lát. Một lát sau mở mắt ra, ánh mắt đã trở nên thanh minh, trên mặt khôi phục nét mặt than nhiên, “Muốn. Tôi hiện tại liền chuyển khoản, chờ lát nữa cô gửi đạo cụ sang cho tôi.”

Lại có thêm một số tiền khổng lồ nữa.

Vân Lạc mặt mày hớn hở, nhanh chóng trả lời, “Được.”

Rất nhanh, giao dịch hoàn thành.

Tư Đồ yêu cầu, “Hai người chúng ta tách ra tiến vào phó bản, cô vào trước đi.”

Hai người tách ra xoát đạo cụ, hiệu suất sẽ càng cao. Nếu không may tiến vào cùng phó bản lại gây trở ngại cho nhau.

“Tôi biết rồi.”

Vân Lạc nghĩ trong lòng, tuy rằng phó bản đơn giản dễ dàng qua màn, nhưng nếu gặp phải người chơi lợi hại, rất dễ phát sinh tranh đoạt. Nếu như cô đen, trượt tay, có khả năng sẽ bị người khác vượt mặt.

So sánh như vậy phó bản bình thường có độ khó cao hơn, người chơi khác không dễ dàng chiến thắng.

Còn phó bản khó khăn, cô hoàn toàn không nghĩ sẽ lựa chọn loại phó bản này.

Trên vách tường biểu hiện, 【Trò chơi Vô Hạn Cầu Sinh chia thành ba độ khó gồm đơn giản, bình thường, khó khăn, mời lựa chọn. (Chú ý: Vì là phó bản hình thức nhiều người, mỗi phó bản gồm 3-8 người, do hệ thống ghép ngẫu nhiên) 】

Vân Lạc vươn ngón trỏ, chọn 【 bình thường 】.

Ngay sau đó, âm thanh trầm thấp vang lên bên tai cô, “Thỏ khôn có ba hang.”

Bạch quang chợt lóe, Vân Lạc biến mất.

Sau khi xác định trạng thái của Vân Lạc đã biến thành “Trong trò chơi”, lúc này Tư Đồ mới tiến vào phó bản mới.

****

Sau khi tiến vào trò chơi, Vân Lạc phát hiện mình đang đứng ở trong phòng khách. Trừ cô ra trong phòng khách còn có hai nam 1 nữ, tổng cộng bốn người.

Nick name, cấp bậc của ba người lần lượt là ——

Bell, giới tính nữ, cấp 3, giá trị sinh mệnh 300.

Liệt Nhật Đương Không, giới tính nam, cấp 3, giá trị sinh mệnh 300.

Truy Phong, giới tính nam, cấp 3, giá trị sinh mệnh 300.

Cấp 3 chơi phó bản độ khó bình thường, khó khăn vẫn là rất lớn. Vân Lạc đánh giá, những người này hẳn rất có tự tin với thực lực của mình, nếu không thì chính là vào đây để thử nghiệm, trải nghiệm cuộc sống.

Trong lúc cô đang suy nghĩ, dòng chữ to đỏ như máu chợt xuất hiện, 【 Trò chơi trốn tìm hiện tại bắt đầu. Tôi đã trốn rồi, anh chị có thể đi tìm. Tìm được tôi là có thể đạt được thắng lợi nha! 】

【 Điều kiện qua màn: Vượt qua ba ngày ba đêm ở trong phòng. 】

【 Trò chơi chính thức bắt đầu. 】

Chơi trốn tìm? Vân Lạc chau mày.

Nếu muốn thành công tìm được, đầu tiên phải biết mục tiêu trông như thế nào. Như vậy vấn đề là bọn họ đang chơi trốn tìm với thứ gì?

Ánh mắt Truy Phong sắc bén như chim ưng. Nhìn quét một vòng sau, anh ta hỏi, “Chúng ta hợp tác không?”

Vân Lạc là người đầu tiên từ chối, “Xin lỗi, tôi có thói quen hành động một mình.”

Cô đã từng chơi qua phó bản bình thường, trong lòng luôn ghi nhớ sau khi manh mối bị phát hiện sẽ biến mất.

Hành động một mình chỉ cần tìm manh mối. Cùng người khác hành động, không chỉ cần tìm manh mối mà một bên còn phải đề phòng đồng đội. Bởi vậy, Vân Lạc quả quyết từ chối đề nghị hợp tác.

Ngay sau đó, cô âm thầm suy nghĩ. Diện tích nhà ở rất lớn, bên trái có hai phòng, phía bên phải có hai phòng. Ngoài ra còn có phòng khách.

Nói cách khác, phó bản này có 5 cảnh tưởng, manh mối được giấu kín trong đó.

Truy Phong cũng không miễn cưỡng, quay đầu nhìn về phía 2 người còn lại, “Các vị thì sao?”

“Dù sao đây mới là ngày đầu tiên, cứ chia nhau ra hành động. Đợi sau này xem tình huống rồi quyết định có liên thủ không cũng chưa muộn.” Bell cười trả lời, ý muốn cự tuyệt rất rõ ràng.

Liệt Nhật Đương Không cũng nói, “Trước tiên cứ hành động độc lập đi.” Nhỡ đâu may mắn đạt được đánh giá A thì sao?

Truy Phong nhún nhún vai, dẫn đầu đi đến phòng số 1 bên trái.

Liệt Nhật Đương Không theo sát sau đó, đi đến phòng số 2 bên trái.

Bell xoay người đi đến phòng số 1 bên phải.

Vân Lạc đang suy nghĩ vài vấn đề, nên bị chậm một bước. Mắt thấy những người khác đều đã rời đi, cô liền thảnh thơi thảnh thơi mà đi đến phòng số 2 bên phải.

****

Mới vừa vào cửa, Vân Lạc thiếu chút nữa cho rằng mình đi nhầm ——trong phòng có một tủ giày có giày vô số thể thao, giày xăng đan, giày da toàn bộ đều mới tinh, hơn nữa còn được sắp xếp gọn gàng.

Nơi này không giống phòng ở, mà giống như một gian hàng trong trung tâm mua sắm.

Vân Lạc đi dạo một vòng, vô cùng buồn bực, nơi này đã chất đống đầy giày làm gì còn chỗ giấu đồ vật nữa?

Bỗng nhiên, thần sắc cô thay đổi, đến gần cầm lên một đôi giày xem xét. Chỉ thấy bên trên đôi giày có nhãn dán. Tuy nhiên, nhãn dán trên tay cô lại trống rỗng, không có gì cả.

Vân Lạc nháy mắt liền hiểu, chắc chắn trên một cái nhãn nào đó sẽ có manh mối, đây là muốn người chơi xem hết tất cả đôi giày!

Nhìn xung quanh bốn phía, có tất cả 8 tủ giàu, mỗi cái tủ giày có 4 hàng, mỗi hàng có năm đôi giày. Nói cách khác, tổng cộng có 160 đôi giày.

Sắc mặt Vân Lạc lập tức tối sầm, tâm trạng chìm xuống đáy.

Nhưng mà vì đạo cụ, vì kiếm tiền, lại phải cố gắng căng da đầu.

Vân Lạc hít sâu một hơi, đi đến một góc, theo thứ tự mà xem xét từng đôi.

Cầm lấy giày, liếc mắt một cái, xác nhận nhãn trống, ném xuống, cầm lấy đôi tiếp theo, mở ra liếc mắt một cái, xác nhận nhãn trống, ném xuống……

Bởi vì không muốn để xót, cô tiến hành kiểm tra từng tủ giày một, làm việc vô cùng cẩn thận.

Chỉ là mặc kệ động tác của cô có nhanh chóng đến đâu, nhưng cả một phòng toàn giày giống như không có điểm dừng.

Động tác trên tay không ngừng, Vân Lạc nhịn không được phân tâm tính toán.

Cầm lấy giày, mở ra liếc mắt một cái, xác nhận nhãn trống, ném xuống, tiếp tục cầm lấy đôi tiếp theo, đây là quy trình cơ bản không thể giảm bớt bước nào.

160 đôi giày chính là 320 chiếc giày, bình thường chỉ cần 6-7 giây đã có thể kiểm tra xong một đôi giày. Cho nên dù bạn đã cống hiến hết mình cho công việc, luôn duy trì hiệu suất cao, cũng phải mất 30-40 phú mới có thể kiểm tra hết đống giày ở đây…….

Sau khi tính ra đáp án, rõ ràng Vân Lạc ý thức được lượng công việc lớn biết bao, không khỏi liên tục cười khổ.

Không biết qua bao lâu, rốt cuộc cô cũng tìm được không phải nhãn rỗng, tinh thần lập tức rung động. Trên nhãn viết, “Babylon thích ở trong phòng khách chơi đùa.”

Vân Lạc tự động tiến hành phiên dịch ——BOSS phó bản tên là Babylon, nơi ẩn thân là phòng khách.

Thật bất ngờ sau khi xem xong tin tức, chữ trên nhãn không hề biến mất.

Vân Lạc nghĩ thầm, chẳng lẽ không phải manh mối trong phó bản độ khó bình thường sau khi bị phát hiện sẽ tự động tiêu hủy, mà là lần trước vừa vặn gặp phải tình huống khó?

Cô đang định đem giày thả lại chỗ cũ, động tác đột nhiên khựng lại, thuận tay đem nó cùng với một đôi giày bóng rổ thuần đen ở tầng dưới cùng đổi vị trí.

Cứ như vậy, nếu lúc sau muốn xem xét manh mối một lần nữa, có thể tìm được rất dễ dàng.

Sau đó, Vân Lạc tiếp tục đau khổ mà tìm kiếm nhãn.

Ước chừng qua năm phút, cô thành công tìm được manh mối thứ hai, “Babylon thích nhất chơi trốn tìm. Anh ta phát hiện ra vài nơi ẩn nấp, đặc biệt thích hợp để trốn.”

Vân Lạc tự động tiến hành phân tích, “Quả nhiên, Babylon chính là BOSS mà người chơi muốn tìm. Vài nơi ẩn nấp…… Lẽ nào manh mối sẽ chỉ ra N nơi ẩn nấp, nhưng trong đó chỉ có một cái là đáp án chính xác?”

Hệ thống nhắc nhở “Thỏ khôn có ba hang”, điều này giống với suy đoán của cô.

Nghĩ vậy, tức khắc Vân Lạc có chút không còn từ gì để nói. Sở dĩ tiến vào phó bản độ khó bình thường, chính là không hy vọng bị người khác lấy được đánh giá A trước Nhưng hôm nay chẳng những muốn đua tốc độ, còn phải đua vận may, cái này là chuyện gì?

Nhưng mà quy định của hệ thống chính là như vậy, cô có thể làm gì bây giờ? Còn không phải chỉ có thể tiếp tục xem xét nhãn sao!

Vùi đầu tìm kiếm, sau khi còn lại tám đôi, cuối cùng Vân Lạc cũng tìm được manh mối thứ 3, “Anh ta làm bạn với hoa và chim.”

Một câu đơn giản như vậy, không có sau đó.

“Cũng không biết mình đi vào đúng phòng không nữa.” Vân Lạc không tự giác thở dài.

Đêm nay sao thủy nghịch hành, làm gì cũng không thuận lợi. Tiến vào phó bản độ khó đơn giản bị Tư Đồ nửa đường chặn đường, tiến vào phó bản độ khó bình thường còn phải cùng người chơi khác so vận may, đạo cụ trân quý đến bóng còn chưa thấy.

Theo lý mà nói, một đêm một kiện đạo cụ trân quý, kiếm được 6000 tệ, đã rất không tồi. Phàm là sự việc thì đều có so sánh.

Tối hôm qua tiến vào hai phó bản, kiếm được bốn kiện đạo cụ, hiệu suất cao hơn rất nhiều. So sánh như vậy, có vẻ tiền lời hôm nay đặc biệt kém cỏi.

Vân Lạc hít sâu mấy lần, nỗ lực bình phục tâm tình, cũng thuận tay kiểm tra xong tám đôi giày còn thừa.

Sau khi xác định tất cả nhãn đều trống, không còn manh mối khác, cô nhanh chóng rời khỏi phòng, chạy tới phòng khách —— lỡ như vận khí tốt, manh mối lấy được là đáp án chính xác thì sao? Dù sao cũng phải thử một lần.