Chương 12: Đại Hoang Đế

“Lâm Động! Hoang Lão trả lời thế nào! Đồng ý hay không! Có thể bắt đầu được chưa!”

Lâm Động gia đình trước cửa nhà, Lâm Duyên sau khi thuyết phục thành công Tổ Thạch khí linh - Nham chuẩn bị thanh tẩy Dị Ma có trong Thiên Địa Môn liền mở mắt nhìn Lâm Động hỏi thăm.

“Lâm Duyên đại ca! Hoang Lão không đồng ý! Hắn nói thực lực của hai ta quá yếu! Cho dù có Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch trợ giúp cũng không phát huy ra uy lực của nó nên đến chỉ làm gánh nặng cho hắn!”

Lâm Động cũng nhanh chóng mở mắt, khuôn mặt hiện lên vẻ áy náy nhìn Lâm Duyên nói, cả hai người đều trầm mặc, cuối cùng vẫn là Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham lên tiếng:

“Lâm Duyên! Kêu chủ nhân hiện tại của Thiên Địa Môn trực tiếp mở nó ra đi! Không cho vào thì chúng ta xông vô! Đối phó với Dị Ma không phải một vị Luân Hồi Cảnh cường giả có thể trấn áp mãi được!”

“Nham! Có thể đối phó được không! Dù ngươi đã hấp thu Lưu Tinh Lệ rất nhiều năng lượng và tỉnh lại nhưng Dị Ma bên trong thực lực còn chưa biết được! Nếu không đánh lại rồi để bọn nó chạy ra thì rất nguy hiểm!”

Lâm Duyên lên tiếng hỏi thăm lại Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh, bởi vì đã cùng chung mục đích đối phó với Dị Ma Tộc, lại thêm cậu là chủ nhân mới của Tổ Thạch nên hai người nói chuyện cũng gần gũi hơn.

“Lâm Duyên! Không có vấn đề! Ta đã hồi phục về thời kì đỉnh phong! Cho dù gặp Dị Ma Vương cũng có thể nhẹ nhàng thanh tẩy nó! Hơn nữa cũng không cần lo lắng thực lực ngươi yếu kém mà kéo chân!”

“Chỉ cần có Lưu Tinh Lệ làm năng lượng dự trữ thì ta có thể phát huy toàn bộ thực lực! Nhiệm vụ của các ngươi bây giờ là mở ra Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn để ta đi vào thanh tẩy Dị Ma bên trong!”

Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham lên tiếng nói mà Lâm Duyên cũng nhìn về phía Lâm Động, cuối cùng bị một người một thạch thuyết phục Lâm Động cũng mở ra Thiên Địa Môn.

“Dị Ma! Chúng ta tới thanh tẩy đám dơ bẩn các ngươi đây!”

Dưới sự bảo hộ của Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham, Lâm Duyên, Lâm Động, Tiểu Điêu hô lớn rồi trực tiếp xông vào bên trong Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn.

“Lâm Động! Lập tức đóng lại Thiên Địa Môn!”

“Lâm Duyên đại ca! Ta biết rồi!”

Vượt qua Thiên Địa Môn cửa ra vào, Lâm Động nghe theo Lâm Duyên lời nói liền lập tức đóng lại Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất này để Dị Ma bên trong tránh chạy ra ngoài mà khi bọn họ mở mắt đã thấy mình ở trên bầu trời.

“Ù… Ù… Ù…!”

Dưới sự bảo hộ của Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham là một cái quả cầu năng lượng, Lâm Duyên ba người liền thấy được cảnh tượng bên trong Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn.

Chỉ thấy lúc này toàn bộ tiểu thiên địa thế giới trong Thiên Địa Môn đã tràn ngập khói đen kì, vốn dĩ nơi này đáng lẽ ra tràn đầy sức sống và có sinh mệnh ở bên trong nhưng hiện tại chẳng khác gì một vùng đất chết.

“Dị Ma quả nhiên là Thiên Huyền Đại Lục kẻ địch! Nhất định phải tiêu diệt hết chúng!”

Lâm Duyên, Lâm Động và Tiểu Điêu nhìn thảm trạng trong Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Thất - Thiên Địa Môn và có cùng một suy nghĩ, Dị Ma Tộc đối với phiến thiên địa này mang đến quá nhiều huỷ hoại.

“Lâm Duyên! Nhắc nhở hai người kia không được đi ra khỏi vòng bảo hộ của ta! Bên ngoài đều là Dị Ma khí từ trên người Dị Ma toả ra! Với tu vi của các người hiện tại ra ngoài liền sẽ bị ma hoá!”



Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham lập tức nhắc nhở Lâm Duyên, sau đó liền mang theo ba người vượt qua vô tận khói đen để đến một chỗ có kim sắc kết giới đang bị trông giữ.

Nơi này Dị Ma khí nhiều nhất, cũng là căn nguyên của những Dị Ma khí lan tràn bên ngoài nhưng mỗi lần bọn nó muốn xông ra ngoài kim sắc kết giới thì lại bị một cỗ hoang vu chi lực trấn áp trở lại bên trong.

“Lâm Động tiểu tử! Ngươi lại không nghe lời khuyên của ta mà mang người đến đây! Lập tức rời đi ngay! Dị Ma bên trong không phải các ngươi mang theo một cái Tổ Thạch có thể đối kháng được!”

Đột nhiên có một âm thanh cổ lão tràn đầy tức giận vang lên, chỉ thấy trước mặt Lâm Duyên ba người vòng bảo hộ xuất hiện một tiểu nam hài khoảng 6 tuổi, trên thân khoác một bộ hắc bào hiện ra.

“Đây là Lâm Động thường nói Hoang Lão sao? Bộ dạng trẻ con hiện tại chứng tỏ hắn không phải kiếp đầu tiên mà đã từng luân hồi chuyển thế tỉnh lại a! Không biết là thời kì viễn cổ vị nào Luân Hồi Cảnh đại lão đây!”

Lâm Duyên vừa trong lòng nghĩ, vừa quan sát tiểu nam hài, hắc bạch tóc, khuôn mặt trẻ con nhưng lại có một ít nếp nhăn của người già, khuôn mặt con nít nhưng hiện lên vẻ của người từng trải qua tang thương một đời.

Ngay cả Tiểu Điêu cũng không khác gì Lâm Duyên, dù sao tiểu nam hài trước mặt là một vị Luân Hồi Cảnh Tam Trọng Luân Hồi Kiếp đến từ Viễn Cổ Thời Đại a, đặt tại trong tộc nó cũng là đứng đầu nhất cường giả.

“Hoang Lão! Ta…!”

Lâm Động biết mình đã làm điều sai với Hoang Lão liền cúi đầu, xấu hổ định nói gì đó nhưng kim sắc kết giới lại đột nhiên rung chuyển, sau đó không ít Dị Ma khí lại tràn ra, kèm theo đó là vô số âm thanh chế nhạo vang lên:

“Ha Ha Ha! Đại Hoang Đế! Ngươi cũng bắt đầu yếu ớt rồi nên tìm trợ thủ đến giúp đỡ sao? Chỉ là yếu ớt như vậy thì có tác dụng gì! Chờ chúng ta xông phá phong ấn thì ngươi liền chết chắc!”

“Cái gì! Người này lại là Viễn Cổ Thời Đại nổi tiếng Luân Hồi Cảnh - Đại Hoang Đế! Thì ra là vậy Hoang Lão, Hoang trong Đại Hoang Đế!”

Lâm Động thì không biết gì về Đại Hoang Đế nên chỉ hiểu Dị Ma nói Hoang Lão rất cường đại và nổi tiếng nhưng Nham, Lâm Duyên và Tiểu Điêu thì có chút kinh ngạc nhìn tiểu nam hài trong lòng cùng nổi lên một suy nghĩ.

“Lâm Duyên! Chúng ta gặp may rồi! Lần này có thêm Đại Hoang Đế trợ giúp thì ta có nắm chắc toàn phần tiêu diệt hết tất cả Dị Ma ở nơi đây!”

Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham truyền âm nói với Lâm Duyên, điều này khiến cậu thật sự rất kinh ngạc liền hỏi lại xem Đại Hoang Đế thật sự mạnh đến như vậy sao thì được đáp lại câu trả lời.

Viễn Cổ Thời Đại chỉ có Luân Hồi Cảnh mới có danh hiệu “Đế” mà Đại Hoang Đế là Luân Hồi Cảnh Tam Trọng Luân Hồi Kiếp cường giả, còn từng tham gia đại chiến với Dị Ma Tộc nên cực kỳ nổi danh.

Viễn Cổ Thời Đại, Thiên Huyền Đại Lục phân ra chiến lực là Phù Tổ đứng đầu, tiếp đó là hàng thứ nhất bao gồm Viễn Cổ Bát Chủ và Yêu Vực thống nhất giả - Lục Chỉ Thánh Long Đế, hàng thứ hai bao gồm Võ Đế, Đại Hoang Đế, v.v…

Có thể được đánh giá tại chiến lực hàng thứ hai cũng có thể nổi danh, lại chỉ xếp sau Võ Đế đã từng nhiều lần cùng Viễn Cổ Bát Chủ và Lục Chỉ Thánh Long Đế giao thủ thì Đại Hoang Đế uy danh là gϊếŧ ra tới.

Nếu Võ Đế từng trước khi chết gϊếŧ Dị Ma Tộc chín tướng ba vương thì Đại Hoang Đế tại Viễn Cổ Thời Đại quyết chiến với Dị Ma Tộc cũng đã từng gϊếŧ sáu tướng ba vương, chiến tích hoàn toàn không thua kém.

Lâm Duyên nghe xong Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham nói xong thì có chút giật mình, thật không nghờ Đại Hoang Đế lại lợi hại đến vậy, nguyên tác có được tên nhân vật xem ra đều không phải hạng xoàng.

Võ Đế, Đại Hoang Đế, Hắc Đồng Lão Nhân, Phần Thiên Lão Nhân, v.v… nguyên tác Lâm Động gặp được người hay có được võ học của bọn họ đều là nhân vật lừng danh, không phải trấn áp Dị Ma Tướng thì cũng là Dị Ma Vương.

“Hừ! Chờ các ngươi xông phá được phong ấn của ta rồi hãy nói! Chỉ cần bổn đế vẫn còn tồn tại thì đám Dị Ma Tộc các ngươi đừng có hòng làm hại phiến thiên địa này thêm một chút nào!”



Trở lại hiện thực, Hoang Lão, không, bây giờ phải gọi là Đại Hoang Đế hừ lạnh nói, sau đó lần nữa ra tay đem Dị Ma khí từ Dị Ma Tộc tràn ra ngoài đè ép trở lại bên trong kim sắc kết giới mà mình tạo ra.

“Ha Ha Ha! Đại Hoang Đế! Lần này chúng ta thua ngươi nhưng những lần khác thì sẽ không như thế đâu! Còn có những kẻ yếu ớt mới đến nữa! Đại Hoang Đế hiện tại không bảo vệ được các ngươi lâu hơn nữa đâu!”

Mặc dù bị trấn áp trở về nhưng Dị Ma bị Đại Hoang Đế phong ấn vẫn nói lời đe doạ xong mới im lặng lại nhưng Lâm Duyên đám lại không hề sợ hãi vì bọn họ đến đây tiêu diệt Dị Ma có nắm chắc 100%.

“Khụ… Khụ… Khụ…!”

Đại Hoang Đế đem Dị Ma trấn áp trở lại xong liền phun ra mấy ngụm máu, hắc bạch nhị sắc tóc bắt đầu bị nhuộm trắng nhiều hơn, khuôn mặt trẻ tuổi có một ít nếp nhăn của người già cũng bắt đầu lan rộng, v.v…

“Hoang Lão(Đại Hoang Đế)! Ngươi không sao chứ!”

Lâm Duyên đám người thấy vậy liền lập tức tới gần Đại Hoang Đế hỏi thăm nhưng không được đáp lại, cuối cùng vẫn là Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham đoán ra Đại Hoang Đế vì sao lại như vậy.

Tổn thương bản nguyên, từ nhìn vào bộ dáng hiện tại của Đại Hoang Đế thì xem ra hắn tại luân hồi chuyển thế thành công nhưng chưa kịp đánh thức luân hồi ấn để nhớ lại tiền kiếp thì lại bị Dị Ma Tộc tấn công.

Nhưng nếu chỉ có như vậy thì không đủ gϊếŧ Luân Hồi Cảnh cường giả vì cho dù không kích hoạt luân hồi ấn thì chỉ cần lâm vào nguy hiểm chí mạng thì cường giả cấp độ này cũng sẽ tự động thức tỉnh.

Cách thức tỉnh này nguy hiểm hơn so với cách thức tỉnh từ từ thông thường vì nó đang thiêu đốt luân hồi ấn của Luân Hồi Cảnh cường giả, cũng chính là thiêu đốt bản nguyên để trở về thời kỳ đỉnh phong.

Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham nghi ngờ Đại Hoang Đế thức tỉnh luân hồi ấn dạng này nên mới có đủ sức mạnh để trấn áp ngược lại toàn bộ Dị Ma Tộc công kích mình.

Tuy nhiên nhân quả quy luật không bỏ sót bất cứ ai, Đại Hoang Đế thức tỉnh kiểu này mặc dù thực lực trực tiếp có được kiếp trước thực lực nhưng sẽ làm tiêu hao bản nguyên khiến hắn rơi vào tình trạng tồi tệ nhất.

Sinh mệnh lực của Đại Hoang Đế dần dần tiêu hao, cả đời tu vi không thể tiến thêm một bước, hơn nữa bởi vì thức tỉnh dạng này là thiêu đốt luân hồi ấn của mình nên Đại Hoang Đế không thể tiếp tục luân hồi chuyển thể như trước nữa.

“Hiện thực quả nhiên khác với trong tiểu thuyết a! Xem ra Vũ Động Càn Khôn Thế Giới còn rất nhiều bí ẩn chưa từng được viết ra!”

Lâm Duyên trong lòng thầm nhủ, cậu cũng biết Đại Hoang Đế trong nguyên tác vì sao chưa hề xuất hiện rồi, xem ra Đại Hoang Đế tổn thương bản nguyên, lại phải trấn áp Dị Ma Tộc nên toạ hoá khả năng rất cao.

“Không hổ là Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch! Chỉ quan sát một lần liền phát hiện trạng thái của ta! Đáng tiếc! Kiếp này thiêu đốt luân hồi ấn thì ta cả đời có lẽ không thể khám phá cảnh giới của Phù Tổ nữa rồi!”

Đột nhiên Đại Hoang Đế dường như tạm thời áp chế lại tổn thương bản nguyên xong liền mở mắt nhìn về phía Lâm Duyên đám người nói mà Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham trầm mặc đáp lại:

“Đại Hoang Đế! Bây giờ không phải là lúc hối tiếc đâu! Hiện tại ta đã hồi phục trở lại thời kỳ đỉnh phong nhưng vẫn cần có ngươi trợ giúp để thanh tẩy toàn bộ Dị Ma ở đây! Có làm được không!”

Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch khí linh - Nham chưa từng quên mục đích tới đây của mình, sau đó phát ra một đạo bạch quang thanh tẩy toàn bộ Dị Ma khí còn sót lại ở bên ngoài xem như chứng minh.

“Sức mạnh nào đã không thua kém gì ta thời điểm đỉnh phong rồi! Có thể trước khi chết vẫn có thể lôi kéo mấy tôn Dị Ma xuống mồ cùng thì chết không có gì đáng tiếc nữa! Tổ Thạch! Chuẩn bị đi!”

Đại Hoang Đế cười to tràn đầy vẻ điên rồ đáp lại Viễn Cổ Thần Vật Bảng Đệ Nhị - Tổ Thạch, sau đó một người một thạch lập tức phóng ra khí thế mạnh mẽ nhất để chuẩn bị đối phó với Dị Ma Tộc bị phong ấn.